CHƯƠNG 73, ĐIÊN VÌ TÌNH
Chân tướng cùng biểu hiện giả dối, thường thường chỉ kém nhaumột chút.
Mà như thế nào là chân tướng, thế nào là biểu hiện giả dối, có đôi khi là do ý nghĩ của con người, anh cho rằng nó chân thật, như vậy nó liền là chân thật …
Nếu tôi cho rằng là giả dối, nên làm cái gì bây giờ?
Khúc Y Nhiên trong tay cầm tư liệu điều tra mới nhất của Trác Thiên Nhã, đặt trên bàn công tác, nhấc điện thoại lên, “Kêu Hứa Y qua đâymột chút.”
Tuy rằng “lão tổng” không thường xuất hiện ởĐường Thánh, nhưng bàn côngtác lại vẫn duy trì không nhiễm một hạt bụi.
So với rất nhiều đại lão trong giới giải trí thì Khúc Y Nhiên chỉ có thểxem như một đứa nhỏ mới ra đời, cho dù là kinh nghiệm hay tuổi tác… nhưng không ai sẽ coi thường đứa nhỏ này. Vì đây cũng không phải là đứa nhỏ đi ra từ gia đình bình thường.
“À, ngồi đi.” Khúc Y Nhiên lấy tay mời, Hứa Y lậptức hiểu ý ngồi ở trên sofa.
Mới đầu công ty có người gọi cậu Khúc tổng, có người kêu Khúc đổng hoặc Khúc ca, nhưng ai cũng thấy kì quái.
Toàn công ty nhân viên tuổi nhỏ hơn cậu không có mấy người, cuối cùng vẫn là mượn danh xưng giống nhân viên của anh cậu cũng tốt lắm, cứ kêu “BOSS”, nghe bình thường chút nhưng không so đo tuổi tác.
“Nghệ nhân này, là năm năm trước mới gia nhập công ty chúng ta?”
“Đúng vậy.” Hứa Y nhìn lên thấy đó chính là nghệ nhân Đường Thánh tập trung lăng xê lên trong hai năm gần đây,—— được xưng là một trong ba nhân vật thiên hậu nổi tiếng nhất trong nước, Trác Thiên Nhã, tuyệt không dám hàm hồ báo cáo lại những chuyện cô biết, “Cô Trác là là nghệ nhân hoàn mỹ nhất do Đường Thánh bồi dưỡng ra, từng làm ăn với rất nhiều công ty quốc tế, nếu Boss muốn biết cụ thể, tôi nghĩ vẫn là nhờ bên cơ sở dữ liệu tổng hợp lại thì hơn.”
“Ừm, tôi biết.” Cơ sở dữ liệu gì đó đã bị người sửa đổi, ở đây nói Trác ThiênNhã từ lúc bước vào giới giải trí thì luôn ở Đường Thánh, sai lầm nghiêm trọng,cho nên cậu mới gọi một nhân viên lão thành của công ty đến hỏi chuyện.
Làm việc ở Đường Thánh đã nhiều năm như vậy, người phụ nữ này thật sự không đơn giản.
Khúc Y Nhiên xoamắt trái đang nháy nháy, tiếp tục hỏi, “Cô cho rằng Trác Thiên Nhã còn có thể nổi tiếng trong bao lâu nữa.”
“Tôi cho rằng?” Khúc Y Nhiên hỏi khiến Hứa Y sửng sốt, Hứa Y nghĩ BOSS hỏi về Trác Thiên Nhã là vì muốn bồi dưỡng cô ta thêm nữa, đem cô gái đã đến sát ngưỡng cửa quốc tế này hoàn toàn đẩy qua Hollywood,nhưng hình như…không phải vậy?
Cô hơi không hiểu Khúc Y Nhiên đang nghĩ gì, chỉ có thể kiên trì hỏi, “Cáikia, BOSS cậu là muốn…” rốt cuộc muốn thế nào đây!
Khúc Y Nhiên nhẹ nhàng cười, mỉm cười nháy mắt trấn an nội tâm bồn chồn của Hứa Y, “Tôi cũng không muốn thế nào, chỉ là muốnhỏi một chút, đem nghệ nhân phủng hồng cùng với đem nghệ nhân phủng ‘tử’ (phủng hồng: làm cho nổi tiếng, phủng tử: hai nghĩa: tử/tím: cực kì nổi tiếng tử = chết, ở đây là nghĩa ‘chết’), thì bên nào nhanh hơn.”
Phủng… tử…
Chẳng lẽ là Trác Thiên Nhã không đi nịnh bợ BOSS tân nhiệm nên chuẩn bị nhận trả thù? Hay là cô ta dụ dỗ thủ trưởng không thành, ngược lại bị ghét bỏ chuẩn bị trù dập, bồi dưỡng người mới?
Hứa Y trong lòng loạn cào cào, trên mặt vẫn im im,“BOSS, tôi cảm thấy… nếu đem Trác Thiên Nhã phủng ‘tử’ , tổn thất của công ty cùng với vị trí thiên hậu kia…sẽ…”
Chủ yếu là ngoại trừ Trác Thiên Nhã, trước mắt trong công ty không đào tạo được người nào có khả năng đạt ngôi thiên hậu.
“Điều này cô không cần để ý .” cho dù tổn thất bao nhiêu tiền cũng được, cậu không có khả năng để cho hung thủ hại nhà mình hoành hành ngay tại trong công ty nhà mình được, lại còn là thiên hậu!
Chỉ cần nhớ lại cảnh trong mộng, Khúc Y Nhiên liền tuyệt đối có thểngoan tuyệt mà chụp chết cô ta trước khi cô ta kịp ra tay, đem hào quang của cô ta dập sạch, khiến cô ta không còn khả năng giở trò được nữa!
Một nghệ nhân cho dù danh hiệu có lớn đến đâu nhưng để phá đổ hai đại thế gia cũng tuyệt không thể trong một sớm một chiều là được. Phía sau khẳng định còn có thế lực nào đó chỉ huy cô ta…nhất định…
Sóc con hiếm khi ác độc lên, cho dù là phải nghịch thiên, cậu cũng tuyệt không để cho anh trai hay người nhà gặp chuyện không may…
Đây là điểm mấu chốt của cậu, dám động tay vào quyết chụp chết không tha!
“Chuyện này liền giao cho cô, trước tiên giảm bớt thời gian xuất hiện của Trác Thiên Nhã, trong vòng một tuần tôi muốn nhìn thấy kết quả. Tuy tôi là người mới nhưng không có nghĩa là cái gì cũng không hiểu. Về phần Vương tổng giám, Lưu tổng giám, tôi không muốn nghe được điều tiếng gì ở công ty đâu, cô là nhân viên lão thành của công ty, tôi tin cô hiểu rõ cái vòng luẩn quẩn này tàn khốc biết bao nhiêu.”
Nói nhiều như vậy nhưng thật ra cái gì cụ thể cũng không nói, lại thành công kéo Hứa Y vào vòng.
Thời đại của Trác Thiên Nhã có thể đã xong, công ty muốn tìm lý do khiến nghệ nhân xuống đài chẳng lẽ còn không đơn giản?
“Được, BOSS, không cần một tuần… ba ngày là có thể nhìn thấy kết quả .” Hứa Y đẩy kính trên mũi, sớm nghe thấy Vương tổng giám đặc biệt nâng đỡ Trác ThiênNhã, ha ha, nói không chừng này đây là một cơ hội với cô, tự tay nhận lấy cơ hội đào tạo ra thiên hậu tương lai!
Mắt thấy Hứa Y nội tâm đang tính toán biện pháp rời đi, Đường Bá Hổ cứ cảmthấy không đúng chỗ nào đó, Lý Mật ngoại trừ học tập thì đầu óc cũng không lanh lợi lắm, giáo chủ trừ giết người phóng hoả phá phách cướp bóc…thì chỉ giỏi may thêu…
Vì thế từng là một mưu sĩ cho vương gia, hắn ta coi như là người duy nhấtnhìn ra được Khúc Y Nhiên mấy ngày nay có chút không bình thường?
Giống như nên là thế này mới phải.
“Y Nhiên, cậu làm như vậy, sẽ không có chuyện gì chứ?”
Thật sự là một người sâu sắc, Khúc Y Nhiên chỉ cười không nói, yên lặng đứng lên, đi tới bệ cửa sổ sát đất trong văn phòng, lẳng lặng nhìn xuống thành phố tấp nập người xe dưới chân.
“Anh không ở đây đã trốn học hử? Thủ khoa…”
“Đừng… ngứa…” Khúc Y Nhiên bị người chen vào đứng cạnh cửa sổ, lui về sau mấy bước, xương quai xanh lộ ra ngoài bị người cắn mấy ngụm.
Anhtrai khi nào thì xuất hiện ? Em trai tỏ vẻ mình hoàn toàn không nghe thấy gì.
Đi đường không tiếng động…
Đường Bá Hổ từ lúc anh xuất hiện đã không còn thân ảnh, bởi vì nội dung kế tiếp là tuyệt đối 18+. Cấm, nhất định hắn ta phải đi canh chừng Lý Mật mới được!
“Sao nào, không mong anh về sớm sao? Là ai nói nhớ anh, hử?” Anhtrai tựavào vai sóc con, anh hẳn nên cảm ơn chính sách mở cửa của Mỹ, không đặt được vé máy bay liền thuê máy bay tư nhân bay về nước.
Giờ đã phái cấp dưới bàn bạc việc mua đứt chiếc máy bay đó để tiện lo công việc, về sau có phải chạy đi chạy lại giữa hai nước thì cũng không lo phải xa em trai lâu quá.
“Em… em nói gì cơ?” Khúc Y Nhiên bên tai đỏ lên, xoay đi thưởng thức cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, mặt lại hoàn toàn không chịu khống chế đỏ bừng lên.
Thật muốn mệnh, có cần dựa vào gần thế không?
“Anh!”
“Ừ, ngoan, chúng ta có thể thử làm trong văn phòng xem sao, nghe nói sofa ở đây là chuyển theo máy bay từ Italy về.”
“Không! Bây giờ là ban ngày!” Khúc Y Nhiên vội vàng thoát khỏi ma trảo củaanh trai, nhưng rất nhanh lại bị túm trở về trong lòng sói đuôi to.
“Đừng lộn xộn, đốt lửa lên thật thì anh không chịu trách nhiệm đâu đấy.” Anhtraiđem người ôm chặt, ngửi ngửi mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái trên người em trai, cảm thấy mỹ mãn thở dài trước ngực sóc con một tiếng, “Để anh ôm em một lát. Tối về nấu món ngon cho em ăn.”
“A… vâng.”
Hai anh em lặng im ôm nhau, lẳng lẳng cảm nhận nhịp tim đập cùng độ ấm của nhau.
Kỳ thật, hạnh phúc đơn giản là đây.