CHƯƠNG 74, TRIỀN MIÊN
Anhtrai đã trở lại, mấy chuyện em traimuốn làm đều đã được hơn phân nửa, nhưng vẫn có một số việc còn không bảo đảm.
Áp chế Trác Thiên Nhã vừa có thể làm suy yếu năng lực của cô ta cũng có thể đem người sau màn kích thích ra.
Vì sao Khúc Y Nhiên lại cho là như vậy, vì đã có ví dụ —— đemmột thiếu niên tươi sống phân thây, chính là chuyện điên cuồng mà Trác Thiên Nhã đãxúi giục hai cô gái khác làm!
Mạng người còn vô tình đùa bỡn trong tay thì còn gì mà cô ta không làm được?
Hết thảy trước kia Khúc Y Nhiên không có cách nào thay đổi,nhưng giờ cậu đã có năng lực nghịch thiên sửa mệnh.
Bằng năng lực của cậu thì không bao giờ có chuyện bị phân thây, nếu cậu muốn còn có thể thả ra mấy con quỷ doạ người khác, nhưng đây là việc vô đạo đức!
Hơn nữa quan trọng nhất là—— cậu phải bảo vệ người nhà của mình!
Anhtrai chở em mình, dọc đường đi em ấy vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ trầmmặc không nói gì, điều này làm cho Khúc Lăng Phong một thân phong trần mệt mỏi chạy từ Mỹ về có chút buồn bực.
Chẳng lẽ mị lực của mình không đủ? Hay là cảnh sắc ngoài cửa sổ càng hấp dẫn Nhiên Nhiên hơn sao.
Nhiều ngày xa cách như vậy, nhưng lại không thấy chút biểu hiện nóng bỏng nào của sóc con? Hoàn toàn không có bộ dáng tình yêu cuồng nhiệt.
Đối với suy nghĩ lưu chuyển trong đầu anh trai mình, Khúc Y Nhiên không biết gì.
Khúc Lăng Phong cứ tưởng rằng Nhiên Nhiên đang vụng trộm nói chuyện với lũ quỷ kia nhưng lại nghĩ giờ anh cũng nhìn được quỷ rồi, không hề thấy mấy con quỷ không có mắt kia đến làm bóng đèn. Mà giờ phút này thật muốn phá tan cái không khí cứng ngắc này, Khúc Lăng Phong nhất thời mâu thuẫn.
Sao lúc này chả có con quỷ nào chạy đến đảo lộn không khí lên chứ!
Một đám quỷ không có mắt nhìn!
Cứ như vậy hai người nặng nề rầu rĩ về tới ‘huynh đệ chi gia’ – nhà của hai anh em, đây là tên do sóc con không biết đặt tên kia nghĩ ra. Anhtraisăn sóc mở cửa cho em mình, mà em trai không yên lòng rồi bước vào.
Còn chưa đi được mấy bước, đã theo quán tính ngã thẳng tắp vào ôm ấp của anh.
“Anh?” sóc con vẻ mặt mê mang ngẩng đầu, về nhà rồi? Thật nhanh.
Khúc Lăng Phong không tiền đồ bị khí chất thiếu niên u buồn của em trai hớp hồn, không thừa lời, nâng cái cằm tiêm nhọn của Khúc Y Nhiên lên, cắn hai ngụm cho đỡ thèm.
Nhớ em muốn chết, có biết không hả?
Nghe được em ấynói qua điện thoại rằng nhớ anh… Khúc Lăng Phong lúcấy hận không thể hóa thành dòng điện mà chui vào dây điện trở về nước.
Ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của sóc con, tinh tế ngọt ngào cắn cắn, cũng rất nhanh chui vào trong, cảm nhận thấy thiếu niên mềm mại dán vào ngực mình, dịu ngoan mở ra cái miệng nhỏ nhắn, thuận tiện cho mình ra ra vào vào chiếm lợi, Khúc Lăng Phong lầnđầu tiên cảm giác được, thì ra về nước là một chuyện làm người ta thoả mãn như thế thế.
Bởi vì trong nước có người trông mong mình trở về cho nên tâm tình hoàn toàn không giống. Không tha đem em trai dựa vào ván cửa lạnh lẽo cứng rắn,Khúc Lăng Phong ôm người lên, Khúc Y Nhiên vẫn còn đang chìm trong hỗn loạn bị anh bế kiểu công chúa lên lầu.
Cặp táp cùng với giày bị tuỳ tiện đá vào một góc, anh trai tuy tay ôm sóc con cao 1m7, nhưng tốc độ lủi lên lầu cũng rất mau.
Tuy rằng Khúc Lăng Phong nghỉ ngơi không quy luật, nhưng thânthể lại rèn luyện không tồi, mỗi tuần đềukiên trì cùngLâm Phongđến phòng gym tập mấy giờ, bằng không chỉ với cường độ công tác như thế này đã sớm ngã gục.
Thân thể anh trai tố chất tốt, giờ được tận dụng đầy đủ.
Khi Khúc Y Nhiên bị sói đuôi to đặt lên giường, quần đã bị cởi ra một nửa, hai chân thiếu niên bóng loáng trắng nõn nửa che nửa hở, cậu tinh tường nhìn thấy dưới đũng quần anh trainhà mình rất nhanh nổi lên một cái lều nhỏ, không cần đi cảm thụ cũng biết nó có bao nhiêu lớn!
“Vẫn còn ban ngày ban mặt mà, anh…” Khúc Y Nhiên rất nhanh ngồi dậy, trongvăn phòng không phải đã nói chỉ ôm một cái sao?Ôm còn ôm đến tận đây, không phải kêu về nhà nấu cơm ăn sao?
Như thế nào lại bị áp trên giường !
“Đàn ông phương diện này không thể bị nghẹn, nghẹn lâu sẽ hỏng đó.”
Khúc Lăng Phong nói lời chính nghĩa với em trai, động tác cởi quần càng nhanh, một ống đã bị cởi ra, ống còn lại còn lâu sao?
“Nhiên Nhiên, cũng sắp xong rồi, nào… nâng tay lên, quần áo này là lần trước chúng ta cùng mua, đừng làm hỏng chúng.”
“A…” Khúc Y Nhiên bị anh trai cắn xương quai xanh, bị bắt nâng lên hai cánh tay.
Quả thật khi nghe sói đuôi to nói xong, cậu không nhịn được muốn giữ gìn quần áo anh mua cho, vì thế ngoan ngoãn bị cởi hết, cố gắng đem mình thu một thành một khối, lủi nhanh vào trong chăn.
“Nhiên Nhiên, lại đây.” Sói đuôi to bắt đầu khoe khoang dáng người hoàn mĩ tinh tráng của mình, trên cơ bắp hữu lực bám một tầng mồ hôi mỏng mà mắt thường có thể nhìn thấy, càng thêm vẻ cường kiện.
Anh nheo lại ánh mắt, đầu lưỡi ***y liếm liếm môi, sóc con quay đầu nuốt nước miếng, cậu tuyệt đối không hâm mộ… thậtsự…
Dáng người cái gì chứ! Em… emkhông qua đâu!”Anh, trời bây giờ còn chưa tối, cơm nước cũng chưa ăn nữa, em hơi đói.” Khúc Y Nhiên chỉ lộ đầu ra ngoài, hi vọng dùng cớ này làm tỉnh lại “lí trí” của anh mình.
Cậu thật sự đánh giá cao anh trai mình rồi, sói đang đói xanh mắt kia làm quái gì có cái gọi là lí trí chứ!
Đôi vuốt sói bám lấy viền chăn, bắt đầu nhẹ nhàng sờ soạngmấy cái, cảm giác không tồi, “Ha ha, anh tới đây, đúng lúc anh cũng đang đói bụng.” Nhu cầu cấp bách cần em trai đút cho ăn no.
“A ——” Khúc Y Nhiên bị anh xốc lên cái chăn bảo vệ, thân thể thiếu niên ngây ngô bị nhìn không xót một cái gì, thân thể anh trai lập tức dán lên. Thời gian cho Khúc Y Nhiên giảm xóc cũng không có, trực tiệp bị đè lên.
Đùa sóc con thú vị cực kì, anhlàm mãi không chán.
Hai anh em ngực kề sát nhau, khuôn mặt đỏ hồng của em trai vẫn nhìn chằm chằm khôn mặt tuấn tú đang không ngừng phóng đại của anh, bởi một khi dời tầm mắt, cậu không biết mình còn có khí lực đi ra khỏi gian phòng này hay không.
Muốn thời khắc nhìn anh tưởng như là có chừng mực nhưng lại không có hạn cuối kia.
Mà Khúc Lăng Phong vô cùng hưởng thụ ánh mắt của em trai, theo chiếc cổ duyên dáng,một đường hôn đến ngực cậu, nơi này là nơi mẫn cảm nhất của Nhiên Nhiên, anh đã khắc sâu rồi.
“A —— ưm ——” quả nhiên, đụng đến nơi nào đó, Khúc Y Nhiên không tự giácngâm ra thở gấp.
Là thắt lưng, chỉ cần sờ nơi này, sóc con sẽ ngoan ngoãn mềm hoá.
Khúc Lăng Phong trầm thấp cười, thân thể nơi nào đó ma sát với làn da em trai, Nhiên Nhiên như thế này, rất mê người!
Nghe được tiếng cười, Khúc Y Nhiên hung hăng trừng bàn tay to đang tán loạn của anh, anh ấy lại vui vẻ tiếp nhận đôi mắt sáng ngời của em trai, nhẹ nhàng nâng người phía dưới, thủ đoạn linh hoạt đánh thẳng vào phía sau của Khúc Y Nhiên. Nơi này, “đã lâu” không được dễ chịu qua.
Khúc Y Nhiên sắc mặt đỏ bừng, tư thế này hoàn toàn không nhìn được động tác của anh ấy nhưng lại có thể cảm nhận đầy đủ được mục đích của anh.
Nửa thân mình cơ hồ đều đặt trên người em trai, không chỉ là áp lực, còncó nồng đậm tình cùng dục… Khúc Lăng Phong dùng lưỡi, không cần bôi trơn nhân tạo, nước bọt của anh chính là bôi trơn thiên nhiên nhất.
Khúc Y Nhiên nhất thời ngây người, anh cậu đang dùng đầu lưỡi… liếm…liếm…”Không —— không thể!”
Bình thường chọc chọc còn chưa tính, sao lại còn đưa đầu lưỡi đi vào?
Tuyệt đối không được!
Anhtrai lại cười đến câu hồn động phách, cổ họng kích thích, tại nơi Khúc Y Nhiênkhông nhìn thấy, đôi con ngươi càng thâm sắc, “NhiênNhiên, chậm.”
Lên thuyền giặc của anh, không bao giờ có cơ hội trả lại vé đâu!
Khúc Y Nhiên ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, nghênh đón cường lực từ anh trai đánh sâu vào, “A… anh…”
Ai ngờ thanh âm này thật sự quá liêu nhân, trêu chọc anh trai phát hoả , “Là chính em kêu anh, Nhiên Nhiên.”
“A —— “
Khúc Y Nhiên nằm trên chăn, thắt lưng bị anh trai nắm lấy giữa không trung không thể hạ xuống, mông nhỏ bị người dùng lực xoa nắn, hoa cúc nhỏ bị người hung hăng chiếm hữu.
Tư thế cỡ nào quẫn bách, cậu lại cảm thấy cực kì chân thật, may mắn cảm giác có anh trai bên cạnh thật sự tốt lắm. Tuy rằng người anh nàythỉnh thoảng khá thích bắt nạt mình…”A —— anh! Chậm… chậm một chút…”
Khúc Y Nhiên trong lòng nghĩ gì lại buột miệng nói ra hết, không biết là con quỷ thích rình coi lại chạy từ trong ngọc ra.
Khúc đại ca trong lòng chửi thầm,sớm muộn gì cũng đem quả cầu ngọc kia vứt vô thùng rác!
Động tác phía dưới cũng càng ngày càng cuồng dã, loại chuyện này mà bị đánhgãy sẽ tạo thành bóng ma tâm lý, biện pháp tốt nhất chính là thuận lợi làm cho xong, ngươi thích vây xem bao lâu liền vây xem bấy lâu, làm tình giữa người yêu cũng chẳng phải cái gì ám muội !
Khúc Y Nhiên rõ ràng cũng nhắm mắt lại mặc kệ, ngao … đều sắp bị đụng bay, ai thừa hơi đi quản Lý Mật!
Vì thế Lý Mật cả người đều không tự nhiên, thế quái nào lần này không cóngười đem mình lôi về vậy!
Bá Hổ… mau mang tôi về a! Đông Phương… Mau ra đây đâm tôi đi!
Có lẽ mọi người cảm thấy, bạn quỷ nào đó cũng trưởng thành rồi, coi như khoá học sinh lí trực quan cho y vậy.