CHƯƠNG 72, NHỚ ANH
Sóc con nằm mơ thấy chuyện cậu vĩnh viễn cũng không bây giờ nghĩ đến, có lẽ là ‘Khúc Y Nhiên’ từng trải qua, có lẽ là dự báo tương lai…
Cho dù là khả năng trước hay sau đều không phải thứ tốt lành gì. Cậu tức tốc gọi điện thoại sang Mỹ cho anh trai…nhưng đáng tiếc, vì lệch múi giờ, anh ấy vẫn đang khẩn trương đi họp, khí tức BOSS lạnh lẽo mười phần lướt nhìn đám cấp dưới, trả lời Khúc Y Nhiên là giọng nói của tổng đài.
Từng có thời điểm Khúc Lăng Phong dốc sức làm ăn tại Mỹ thời gian làm viêc nghỉ ngơi rất không theo quy luật, lúc thì đến công ty từ sớm, lúc thì tối muộn vẫn còn tiếp tục làm việc trong văn phòng vươn tới mục tiêu phấn đấu tiếp theo, tiệc tùng xã giao, họp báo hội nghị thường xuyên, rất nhiều lúc thức trắng đêm chỉ có thể đến hửng đông hôm sau mới chợp mắt một chút dưỡng thần.
Lại nhớ lại thời điểm công ty mới gây dựng, hai người Khúc Lăng Phong vàLâm Phong thường xuyên trắng đêm không ngủ.
“Y Nhiên? Cậu làm sao vậy? Nhớ anh trai sao?” Phương Thiên Trác thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu trắng đến dọa người, ngay cả môi cũng không còn huyết sắc, thậtsự có chút khác thường, vì thế vội vàng hỏi.
Khúc Y Nhiên lắc lắc đầu, cậu không thể nói, nếu là mộng tiênđoán tương lai, nếunói ra thì vận mệnh có lẽ sẽ phát sinh biến hoá lớn hơn nữa, ai cũng không thể xoay chuyển.
Không nói ít ra còn có thể sớm phòng bị.
Đúng vậy! Cậu tuyệt đối tin anh traicó khả năng trúng đạn!
Trước sau nghĩ một hồi, lúc này hết thảy tự nhiên đều liền mạch.
Từng thắc mắc vì sao thời điểmnguy cơ trong nhà lớn nhất Khúc gia đại ca lại không chạy về nước để “cứu cánh” … Tuy rằng lúc trước quan hệ của hai anh em Khúc gia bởi vì bị nguyện thạch bị nguyền rủa nên không tốt, nhưng màqua ở chung, Khúc Y Nhiên rõ ràng có thể cảm giác được anh ấy rất quan tâm em trai, cùng sự lưu luyến người nhà…
Khúc Lăng Phong không phải là một người vô tình, ‘Khúc Y Nhiên’ bị trúng bùa thì còn may ra.
Phương Thiên Trác lo lắng nhìn cậu, vừa định tiếp tục hỏi thì đột nhiên một đôi con ngươi bao hàm thâm ý, giống như có thể có thể nhìn thấu hết thảy đối diện hắn.
Thì ra không biết từ khi nào, sóc con khẩn trương đã khôi phục lại bình tĩnh.
“Thiên Trác, nếu có thể…” Nếu có thể, tôi rất muốn cùng cậu nói hết mấy thứ chuyện vớ vẩn này.
Nhưng hiện tại, còn chưa được.
“Nếu có thể?” Phương Thiên Trác không hiểu ra sao.
Bởi vì ngày trong mộng còn chưa tới, Khúc Y Nhiên vẫn còn có thời gian gọi anh trai về trong nước, chặt chẽ lưu bên người.
Bọn họ không chỉ là huynh đệ, còn là người yêu thân mật khăng khít nhất, nếu ngay chút chuyện nhỏ này còn không làm được thì sóc con có thể đá bay anh trai, tìm đến 4p trong trường học mà nương tựa được rồi.
Gần đây scandal np này càng truyền càng thịnh…
“Thiên Trác, bùa hộ mệnh này là người nhà cho cậu sao?” Khúc Y Nhiênkhông giải thích gì, mà đem đề tài xoay 180 độ, sắc mặt cũngrất nhanh khôi phục hồng hào.
Bởi vì rất để ý, cho nên mới bật dậy từ trong mộng mà thất thần, giờ ngẫm lại, còn có rất nhiều chuyện cần cậu đi làm, đầu tiên cậu phải thật bình tĩnh mới được.
Tuyệt đối không thể hoảng!
Phương Thiên Trác sờ sờ mặtdây chuyền bởi vì cử động mà lộ ra ngoại cổ áo, lập tức gật đầu, “Đúng vậy, vật này đã mang bên mình thật nhiều năm, tôi cũng đãquên là vào sinh nhật năm nào người nhà tặng cho mất rồi, ha ha, thực ngốc mà.”
“Sẽ không, rất được.” Xinh đẹp quả thật thích hợp làm quà sinh nhật, càngthích hợp đưa cho người khác làm quà sinh nhật.
Bùa hộ mệnh màu vàng này phía dưới buộc một khối đá, khối đá này không chỉ trong sáng động lòng người, còn có một cái tên rất dễ nghe —— hứa nguyện thạch.
Khúc Y Nhiên đột nhiên tới gần, trong nháy mắt Phương Thiên Trác ngốc lăng cầm bùa hộ mệnh của hắn nắm trong lofng bàn tay, tinh tế vuốt ve, mà Phương Thiên Trác tắc không hề phản ứng, hắn thậm chí còn không ngherõ Khúc Y Nhiên rốt cuộc đang nói cái gì, trong mắt hắn bây giờ chỉ có hai cánh hoa đỏ mọng khép mở không ngừng, còn có tiếng trống gõ nhanh đâu đây.
“Thùng thùng thùng…” Là tiếng tim hắn đập.
Xong đời , tại sao có thể như vậy!
Ba linh đi theo bên người Khúc Y Nhiên, một người ngủ, hai người không tiếng động điều tức, một người bay ra dùng ánh mắt hỏi Khúc Y Nhiên, ‘Cần giúp đỡ không?’
Khúc Y Nhiên khoa tay múa chân một cái thủ thế, ‘Không cần’ .
Ai buộc chuông thì người đó đi cởi chuông, chuyện này bọn họ đều không thểgiúp gấp cái gì.
Phương Thiên Trác chỉ cảm thấy mộtlàn gió mát phất qua hai má, là hơi thở thiếu niên, tuyệt đối không phải là nữ…chính hắn cũng rất rõ ràng.
Thẳng đến khi Khúc Y Nhiên khoác quần áo rời khỏi phòng ngủ, Phương Thiên Trác vẫn thật lâu chưa lấy lại bình tĩnh được.
Tà môn … thật sự…
Giống như… quỷ ám…
Khúc Y Nhiên không có để lại tin nhắn hộp thư thoại, cũng không gọi điện thoại đến công ty anh trai, mà tuỳ tiện nhắn một tin, tin nhắn chỉ ngắn ngủi vài chữ—— anh, nhớ anh.
Cậu theo bản năng cho rằng, câu này sẽ có công dụng hơn mấy câu thúc giục gấp vạn lần. Kết quả không quá 5’, điện thoại chớp nháy có anh trai gọi qua.
KTX không tiếng động, thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng ngáy khe khẽ, Khúc Y Nhiên không vội vã nhận điện thoại mà nhanh tay lấy ngón tay vẽ một cái đồ án hình sao sáu cánh, thiết lập kết giới cách âm.
“Anh, em nhớ anh.”
Đầu dây bên kia rõ ràng bởi vì lời nói rõ ràng của cậu mà hô hấp cứng lại, Khúc Y Nhiên làm sao lại không biết?
Tận lực phóng ánh mắt đi nhìn chằm chằm nới nào đó để dời đi lực chú ý.
“Nhiên Nhiên, chờ anh.” Điện thoại kẹp một bên tai, anh trai cúi người viết nhanh một ít lời nhắn, “xoạt” đưa tới trước mặt Lâm Phong đang lơ mơ buồn ngủ.
‘Giúp tôiđặt chuyến bay sớm nhất về nước.’
“Vâng…” em trai giữ điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm khu rừng náo nhiệt về đêm, cứ như thể làm như vậy có thể giảm bớt cái gì.
Điện thoại kết thúc rất nhanh, bởi vì Lâm Phongbị dọa choáng váng, thế này là thế éo nào, mới sang có mấy ngày đã phải về? Mợ nó một đống những việc rách nát dọn dẹp chiến trường chẳng lẽ để mình ở lại xử lí?
Khúc Lăng Phong chú có biết hai chữ xấu hổ viết thế nào hay không? Hừ? Biết ngay là không biết mà!
Cho nên —— không giúp chúđặt!
Vì thế Khúc gia đại ca quyết định tự mình động thủ cơm no áo ấm, hơn nữa còn cực kì nghiêm túc nói cho Lâm Phongbiết một sự thật tàn khốc, “Tôi đặc biệt mờiPhi Nhai đến giúp cậu.”
“Ha? Sở… Sở Phi Nhai? NO! Khúc Lăng Phong chú là đồ nhỏ mọn, không phải là đem anh quẳng vô hố lửa sao hả?” Cái tên công tác cuồng kia quả thật hiệu suất rất cao nhưng mợ nó…bi thảm chính là mình! “Ê—— trở về! Không cho phép Hứa tổng tài lâm thời trốn chạy!”
“Người đâu, đem phó BOSS đè ra tóm về đây.” Ở trong hố lửa vui vẻ nhảy nhót những hơn 10 nămcũng chưa thấy qua cậu có tí khổ sở nào đâu =.=
Khúc Lăng Phong hoàn toàn không có tí đồng tình nào kêu tới một đống thủ hạ áo đen, trực tiếp tha Lâm Phong đi, “Công việc còn lại giao cho cậu, chỉ cần không phá luôn cái công ty này thì tuỳ cậu đấy. “
Đại bộ phận nghiệp vụ đã thông qua cố gắng mấy ngày nay có thể dời đi đềuchuyển về trong nước, bên Mỹ bây giờ chỉ còn chút râu ria, huống chi nếu mọi chuyện đều cần Boss tự thân vận động thì còn cần cấp dưới làm cái gì?
Tóm lại… Khúc gia đại ca đang ngập chìm trong tình yêu với sóc con, dứt khoát bán đứng thằng bạn tốt.
“Đặt cho tôi vé về TQ sớm nhất!”
“Vâng, BOSS!” So với Lâm Phong, nhóm người còn lại có thể nói là thức thời hơn nhiều. Trong công ty người có quốc tịch Trung Quốc không ít, công ty chuyển về S thị, bọn họ cũng có thể về nước theo, thật tốt! Mà người ngoại quốc tuyrằng cũng nhiều, nhưng đã sớm đối với văn hoá Trung Quốc bác đại tinh thâm sinh ranồng hậu hứng thú.
“BOSS, chúng ta cũng có thể đặt vé máy bay không vậy?”
“Có thể, lưu vài người rông chừngLâm Phong, những người khác…”
“Vâng!” Bọn họ biết !