Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 57: Chương 57: Trác Thiên Nhã




CHƯƠNG 57, TRÁC THIÊN NHÃ

Trác Thiên Nhã ―― cho dù là người không thường không chú ý đến giới giải trí cũng sẽít nhiều biếtmột chút chuyện của cô.

Bởi vì phố lớn ngõ nhỏ khắp nơi đều có tin tức có liên quan đến cô từ lúc debut đến khi trở thành thiên hậu, là hình tượng người phát ngôn của rất nhiều hoạt động từ thiện, nghe nói gần đây còn nhận đượcmột kịch bản của Hollywood, điều này có nghĩa là mục tiêu hướng ra khỏi Châu Ácủa cô ngày một gần, càng tiến xa hơn đến vũ đài thế giới. Trác Thiên Nhã dốc sức cố gắng ở giới giải trí hơn mười năm, cho đến nay một chút chuyện xấu cũng chưa dính vào, xây dựng hình tượng tích cực biết hướng về phía trước, là nữ thần trong lòng rất nhiều nam nhân.

Không chỉ có nam mà nữ cũng không ít người là fan của cô, TrácThiên Nhã luôn có thể dễ dàng khơi dậy một trào lưu mới, mà cô cũng là nghệ sĩ thành công nhất được Đường Thánh cưng chiều, sau khi xem qua tư liệu của người này, Khúc Y Nhiên tự dưng hoài nghi.

Một nữ minh tinh thần kì như vậy tột cùng là bao nhiêu tuổi?

Kỳ thật cũng không lớn, chỉ có 24 tuổi.

Người bình thường đều biết đến cô, nhưng cố tình Khúc Y Nhiên lại chẳng phải người bình thường, vị này là một linh môi sư, là một chức nghiệp thấy hứng thú với linh hơn với người, không biết TrácThiên Nhã cũng bình thường thôi, nhưng mà… cảm thấy tên này nhìn quenmắt, sẽ là không bình thường nữa.

Nếu thật sự gặp qua, chắc khi đối diện sẽ không phải không có ấn tượng gì chứ nhỉ.

Ngày đầu tiên nhận chức đã vận dụng quyền lợi boss của mình, Khúc Y Nhiên nhìn lại tư liệu Trác Thiên Nhã, ngẫu nhiên lại phát hiện, người này thế mà lại xuất thân giống một con quỷ bên cạnh mình.

“Lý Mật, người này cậu có ấn tượng gì không?” Khúc Y Nhiên chỉ vào bức ảnh chân dung lớn.

Lý Mật mắt gấu mèo nhẹ nhàng chui ra từ trong ngọc, tối hôm qua không biết Đường Bá Hổ trúng gió độc gì mà ngâm thơ cả đêm, lặp đi lặp lại khiến Lý Mật nghe vài câu muốn ói ra luôn.

“Ai vậy?” y dí sát mặt vào ảnh, đáp luôn, “Không biết.”

“Vậy còn tấm này thì sao?” Khúc Y Nhiên tìm giơ ra một ít ảnh chụp hơi mờ, lại hỏi.

Lý Mật vẫn lắc đầu, đơn giản quét tư liệu vài lần, trong lòng cực kì kinh ngạc nói, “Từ cô nhi viện của chúng tôi ra kìa?Giờ là thiên hậu?

Trác… Thiên Nhã? Tên rất dễ nghe, nhưng mà có người họ Trác sao?

Không có khả năng đâu, cô nhi viện của chúng tôi mười năm trước không có ai đi vào giới giải trí cả!”

Một thiên hậu nổi tiếng, lại cùng xuất thân ở cô nhi viện giống mình? Tư liệu này nếu không phải với thân phận hiện tại của anh Khúc chỉ sợ là ai cũng không tra được.

Quả thật, tư liệu chân chính của Thiên Nhã đã sớm được Đường Thánh cho vào dạng top-secret, bồi dưỡng một người lên cấp thiên hậu cũng không dễ dàng, nếu có vài thứ không cẩn thận bị rò gỉ thì không chỉ có nghệ nhân xuống dốc không phanh mà danh tiếng của công ty quản lí cũng tổn thất không nhỏ.

“Tôi cứ cảm thấy là tên này đã sửa rồi ấy! Tên thật kêu là gì vậy? Ê? Chỗ này làm sao lại bị người sửa qua rồi.” Lý Mật bay phía trên trang sách, kinh ngạc nói.

Khúc Y Nhiên gật gật đầu, tư liệu này đã bị người động tay động chân qua, vừa sờ đến trang này cậu đã biết ngay.

Trầm tư trong chốc lát, cậu nói với Lý Mật, “Tìm chỗ bổ cảm giác, dưỡng tinh thần đi, theo dõi người này giúp tôi ba ngày.”

Từ trên tư liệu hoàn toàn nhìn không ra người này có vấn đề gì, nhưng trực giác của linh môi sư lại thời thời khắc khắc nhắc nhở cậu, con người này, không hề đơn giản giống như miêu tả.

“Ớ… được!” Theo dõi một tên con trai thì không sao, nhưng lại đi sau một cô gái, có vài lúc cực kì không tiện, Lý Mật vẫn gật đầu đáp ứng.

Cùng lắm thì lúc người ta tắm rửa thay quần áo mình nhắm mắt là được. Khúc Y Nhiên đem tư liệu đặt lên bàn công tác, ngón tay thường thường nhẹ nhàng gõ lấy mặt bàn.

Đều nói kẻ trong cuộc thì u mê, quả thật không sai, sự tình đã phát sinh trên người “Khúc Y Nhiên”, qua đôi mắt của mình chứng kiến lại có một cảm giác khác.

Hai nữ minh tinh Mimi và Lộ Lộ chỉ là con cờ thao túng của kẻ đứng sau màn, nhưng người này rốt cuộc tại sao lại hận hai nhà Đường Khúc thấu xương như vậy thì bây giờ Khúc Y Nhiên vẫn chưa có đầu mối.

Cho hai người đó kịch bản cũng là cho vận mệnh của họ có cơ hội chuyển biến, không cần leo lên người Khúc gia Nhị thiếu cũng có thể có cơ hội trong cái vòng luẩn quẩn này.

Khúc Y Nhiên còn đang mải suy ngĩ thì một bóng người cao lớn đang lặng lẽ hướng về phía văn phòng của cậu.

Người có thể đi đến tầng cao nhất của Đường Thánh tất nhiên không phải là nhân vật bình thường, người này đích thị là người đến để kêu em trai về ăn cơm, anh trai Khúc Lăng Phong.

Mà Khúc Lăng Phong vừa bước vào đã trông thấy tình cảnh—em trai nhìn một bìa hồ sơ có dán ảnh một nữ nhân diễm lệ mà ngẩn người, mà hình thức của tập hồ sơ này…nếu anh không nhìn lầm thì chính là đến từ cơ sở dữ liệu của Đường thị?

“Nhiên Nhiên?” mới buổi sáng đã chạy đến công ty là để điều tra tư liệu về một nữ nhân, cho nên nguyên nhân em trai nhà mình thấy hứng thú cuộc sống giới giải trí là thần tượng đang nổi Trác Thiên Nhã? Người này Khúc Lăng Phong có chút ấn tượng, lúc trước tập đoàn bọn anh muốn thiết lập công ty ở đại lục, đã chọn Trác Thiên Nhã làm người phát ngôn quảng bá cho sản phẩm.

Vởi vì đang rất nổi tiếng, bối cảnh sạch sẽ, hình tượng tích cực hướng về phía trước.

“Sao rồi, khẩn cấp muốn gặp thần tượng đến vậy?” Đầu năm nay thiếu nam thiếu nữ mù quáng theo đuổi thần tượng rất nhiều, em trai cũng đang ở tuổi thiếu niên, có thần tượng cũng không có gì kì quái…nhưng mà biết là một chuyện, dấm chua trong lòng lại một chuyện khác.

Khúc Y Nhiên không phát giác trong vị dấm chua tràn ngập trong không khí, thành thực lắc đầu, nói, “Thần tượng của em là Lý Tiểu Long cơ.”

Từng may mắn nói chuyện qua với linh hồn đại sư Lý Tiểu Long, cũng học được rất nhiều thứ.

Khúc Lăng Phong nghe cậu đáp như vậy, thấp giọng buồn cười, “Được được, cùng anh ra ngoài đi ăn cơm đi, nhanh một chút. ”

Dấm chua trong lòng bốc hơi hết trong nháy mắt.

Khúc Y Nhiên nhìn đồng hồ treo tường, kim giờ kim phút đều chuẩn xác mà chỉ số 12, không từ chối ý tốt của anh, bị sóc ca lôi ra khỏi Đường Thánh.

“Muốn ăn cái gì nào?”

“Gì cũng được ạ.”

Hai anh em đều là người không thú vị hài hước gì, cũng chả biết khơi mào không khí gì cả…nếu có cái bảng xếp hạng những người tạo ra bầu không khí nhạt nhẽo nhất, có lẽ hai anh em nhà này sẽ lên vị trí top mất.

Mang em trai đi khách sạn ăn cơm Tây? Nhưng mà chưa đặt chỗ trước, giờ lại là lúc nhiều người ăn cơm ầm ĩ.

Vậy về nhà? Không…một bà mẹ, có thể còn ồn hơn một cái khách sạn ấy chứ.

Cuối cùng, Khúc gia đại ca chạy xe đến nhà hàng hồi mới nhập học, “Ăn cá thì sao?”

Khúc Y Nhiên nghiêng đầu, dịu hòa mà cười, “Vâng ạ.”

Anhnghĩ lại dáng ăn cá như lang như hổ của em trai mà im lặng nở nụ cười, mà em trai giống như cũng nghĩ đến một màn này, môi cũng cong cười còn tươi hơn so với anh.

Ai nói người không biết điều tiết không khí thì không thể ấm áp được nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.