Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 58: Chương 58: Về Trường




CHƯƠNG 58, VỀ TRƯỜNG

Hai ngày nghỉ trôi qua rất nhanh, lúc Khúc Y Nhiên bị anh mình đuổi về trường học thì Dương Tiêu vẫn còn đang trong bệnh viện với Ngụy Tấn, giống như mọc rễ trong phòng bệnh, đuổi thế nào cũng không đi.

Tiện thể, việc Ngụy Tấn nằm viện vẫn bị người nhà phát hiện.

Thành tựu của Ngụy gia trong lĩnh vực y học rất nổi trội, ở S thị muốn tìm một bệnh viện không có quan hệ với Nguỵ gia quả thực quá khó khăn.Có vài Đại học y tuy lệ thuộc quốc gia nhưng lại có trình độ hợp tác nhất định với Nguỵ gia.

“Thằng nhóc này, nếu không phải bác Dương nhìn thấy bệnh án của con thì con định cứ gạt mọi người trong nhà phải không?” Mẹ Ngụy bất đắc dĩ thở dài, bà luôn không có biện pháp với con mình.

Ngụy Tấn gặm quả táo mẹ gọt cho cúi đầu không nói, nhưng Dương Tiêu lại thoải mái bắt chuyện, “Dì Nguỵ à, Ngụy Tấn cũng là lo mọi người sốt ruột, hơn nữa cũng không phải bệnh nặng gì, không phải có con trông cậu ấy sao. ”

“Ha ha, đúng vậy, có Tiêu Tiêuthì dì yên tâm rồi. ” Mẹ Ngụy cười tủm tỉm gật đầu.

Ngụy Tấn bị cái xưng hô “Tiêu Tiêu” kia làm nghẹn, cảm thấy kinhdị cực kỳ.

Mẹ Ngụy lo lắng Ngụy Tấn, lại vô cùng yên tâm Dương Tiêu, điều nàylàm cho Ngụy Tấn rất buồn bực, “Mẹ, con ở một mình không thành vấn đề, qua hai ngày nữa là có thể xuất viện rồi.” Trong trường học còn có một bàithi trắc nghiệm nhỏ, Ngụy Tấn không thể xin phép qua lâu. Chỉ là mẹ Nguỵ đang nhỏ nhẹ nói chuyện với Dương Tiêu lại bắn cho cậu tamột ánh mắt sắc lẻm, “Thành thật cho mẹ, đừng cứ muốn sớm chuồn ra ngoài, bệnh dạ dày của con bao năm rồi cũng chưa tốt lên phải không? Cứ bệnh mãi cũng không tốt, lúc này trị dứt đi!”

“Vâng.” Ngụy Tấn đầu cúi càng thấp.

Khổ quá đi, khí tràng của mama đại nhân quá lớn mạnh. Aiz, phân biệt đối xử quá, rốt cuộc ai mới là con mẹ chứ… Ngụy Tấn trong lòng nôn nước đắng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu chặt, ánh mắt Dương Tiêu đảo qua, không khỏi cười cười.

Mẹ Ngụy vừa lòng gật đầu, “Tiêu Tiêu, ít lâu cùng Phương Ngôn đến nhà dì chơi đi. ”

Ngụy Tấn lại nhỏ giọng nói thầm, “Anh ta đi làm cái gì,…”

“Nói cái gì đó?” lão mẹ bá vương đỉnh đầu dựng lên hai sừng quỷ satan.

“Không… không có gì…” cừu con Ngụy Tấn lập tức ngoan ngoãn cười làmlành.

Ngụy Tấn bị cưỡng chế ở lại bệnh viện làm kiểm tra tổng quát, Dương Tiêutự nhiên cũng ở lại, tuy rằng Ngụy Tấn thật sự không hiểu mình bị bệnh thì liên quan quái gì với tên BT này, nhưng mà…đáy lòng lại rõ ràng, Y Nhiên gần đây rất bận, cứ chạy qua chạy lại bệnh viện trường học cũng khiến nó ăn không tiêu.

Mà cho dù có đến thì cũng ở lại trong chốc lát, cả ngày cứ nhàm chán ngốc trong phòng bệnh trắng tinh tràn ngập mùi thuốc khử trùng sắp bức điên Ngụy Tấn rồi.

Có người ở cùng, cũng rất tốt.

Tuy rằng…người này… mình không quá thích…

Kỳ thật… hình như cũng không phải chán ghét lắm?

“Này, vì sao anh không cần đến trường thế, không có việc gì sao?” Về điểm này, Ngụy Tấn có chút bất bình, mình đã xin phép rồinhưng đốiphương lại lấy nội quy trường học ra bỏ giấy xin phép của mình.

“Bởi vì, tôi là hội trưởng HSV. ”

“Ê, lạm dụng chức quyền, hội trưởng HSV thì giỏi lắm à?”

“Giỏi bình thường thôi.” Kỳ thật, là vì em đang nằm viện.

Thừa dịp Ngụy Tấn cùng Dương Tiêu đều không có ở đây, Khúc Y Nhiên cố ý chạy thêm một chuyến đến phòng của bọn họ, hoàn toàn hoá giải tử khí còn lưu lại, còn làm một ít phong ấn ngoài phòng. Phương vị của căn phòng này không tốt, rất dễ dàng gọi quỷ tới, nếu mình ở đây thì không sao nhưng nếu là người thường thì rất dễ bị ác quỷ quấn thân.

“Bá Hổ.”

“Làm sao vậy? Y Nhiên?”

Khúc Y Nhiên gọi Đường Bá Hổ ra, trầm tư trong chốc lát mớihỏi, “Có Thổ địa ở đây, lại có hai vị Môn thần, bình thường mà nói…”

“Ha ha, bình thường mà nói trong khuôn viên đại học A phải rất thanh nhàn yên tĩnh đúng không? Đáng tiếc không đúng đâu, mấy năm gần đây, ô nhiễm đô thị ngày càng nghiêm trọng, nguyên khói xe ô tô đã đuổi chạy không biết bao nhiêu Thổ địa rồi, địa bàn bảo vệ của Môn thần cũng quá lớn, Thổ địa một người kiêm mấy chức của Thổ địa khác, đôi khi cực kì bận rộn, không có sức quan tâm. ”

“Thì ra là như vậy sao… Như vậy tôi đại khái có thể hiểu được ý của Thổđịa.” Nếu nơi này có linh môi sư, tự nhiên nên vì nhóm cư dân bận rộn của nơi này chia sẻ một phần trách nhiệm rồi.

Người có chức cao thì bận chân không chạm đất, người có chức không cao thì không làm được gì bọn ác quỷ, cho nên mấy tà linh mới thừa cơ chui vào, vẫn vụng trộm tung hoành tới tận bây giờ.

“Đi thôi.” Trước thanh trừ quỷ linh khu vực lân cận KTX đã.

Có vài linh muốn đầu thai lại bất hạnh không có cách, bị bắt phải trường tồn hậu thế, có vài linh là tâm nguyện chưa xong, trong lòng có tích tụ, lại chỉ có thể ngốc một chỗ, không hoàn thành được tâm nguyện, càng ngày càng tích tụ nên mới sinh quỷ tâm vặn vẹo.

“Tao khuyên mày không cần bám vào người cậu ta.” Khúc Y Nhiên mở ra bàn tay, không tiếng động mặc niệm cái gì đó, một sức mạnh vô hình liền kéo lạimột nữ linh tóc tai bù xù, ngã ngồi trên đất.

“Anh… anh là ai? Ơơ, vì sao tôi có thể tiếp xúc mặt đất?”

Tuy rằng không có xúc cảm, nhưng lại là chân chân thật thật chạm đến đường nhựa.

Trời ạ, thì ra cô cũng có thể ngừng bay.

“Cậu sao lạilàm được? Không phải tôi đã chết rồi sao? Nữ linh nghiêng đầu, lộ ra một khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn.

Khúc Y Nhiên nâng tay chạm nhẹ mặt cô một chút, vết dầu mỡ trên mặt nữ linh liền biến mất, lộ ra khuôn mặt một cô gái đoan trang thanh nhã, Khúc Y Nhiên ngồi xổm xuống cùng cô nói chuyện, “Cô là sinh viên đại học A à?”

“A, tôi không phải sinh viên đại học A, tôi là nữ sinh trường cấp ba bên cạnh, nhưng mà người yêu thanh mai trúc mã của tôi lại học đại học A, trước kia tôi thường cùng anh ấy đến canteenđại học A ăn cơm.” Đối mặt với người này, cô có loại tự giác muốn thổ lộ tiếng lòng.

Khúc Y Nhiên giống như biết cô đang nghĩ gì, cười gật đầu, “Có thể nói với tôi một chút, chỉ cần tôi giúp được nhất định giúp.”

Nữ linh du đãng ở đây cũng không phải ngày một ngày hai, đã gặp quamột ít tình huống bất thường, cảm thấy vị trước mặt này hẳn không phải người thường, vì thế thấp giọng bắt đầu kể lại, “Thanh mai trúc mã bọn tôi tổng cộng có ba người, tôi, tiểu Linh, và người yêu tôi A Minh, là bạn rất thân, cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Bởi vì A Minh lớn hơn bọn tôi một tuổi nên khi anh ấy là tân sinh đại học A thì chúng tôi học năm cuối trung học phổ thông, quyết tâm học hành cũngmuốn thi vào cùng trường. ”

Ba người bạn, hai nữ một nam, một tổ hợp kì quái, cũng đưa tới những chuyện không tưởng.

“Tôi với A Minh quen nhau lâu như vậy…nhưng yêu nhau thì vào năm hai trung học, bởi vì tôi bị phân sang khoa nghệ thuật rất buồn phiền, chính là A Minh khuyên giải khiến tôi có động lực học tập.”

Khi lũ nhóc con trưởng thành, dần lột xác thành những tuấn nam mỹ nữ, trong lòng có tình, cũng liền nước chảy thành sông.

Chỉ là, cô không biết, thì ra tiểu Linh cũng yêu A Minh.

“Tôi chưa bao giờ biết… bạn bè cùng nhau lớn lên…, lại vì chuyện này mà đối với tôi… ”

“Cô ta giết cô?”

“Không có.” Nữ linh lắc lắc đầu, cười khổ một tiếng, “Cô ấy không biết từ nơi nào tìm được một đám côn đồ địa phương cao to, khi đó tôi chỉ một lòng một dạ liều lĩnh học tập. Muốn thi đỗđại học A cần điểm rất cao, chỉ có thể liều mạng cố gắng, đoạn thời gian kia đến cả A Minh tôi cũng xem nhẹ, càng không chú ý đến Tiểu Linh làm gì. ”

Vì thế, khi cô phát hiện bạn thân ngày xưa sa đoạ… Hết thảy đã không khống chế được nữa.

Tiểu Linh vặn vẹo trong lòng, cuối cùng coi tôi là kình địch, “Giữa trưa nào cô ấy cũng chặn ở cổng trường không cho tôi với A Minh gặp mặt, hồi đó bọn tôi lại không có di động…nhưng mà…ha ha.” Nữ linh cười cười với Khúc Y Nhiên, cõi lòng cảm khái nói, “Sau AMinh tới tìm tôi, tự nhiên phát hiện Tiểu Linh khác thường, chuyện này tạm thời lắng xuống một thời gian, nhưng về sau lại nổi lên.”

Bọn họ như trước vẫn coi Tiểu Linh là bạn, ở giai đoạn cam go như năm lớp mười haimà lôi kéo cô ấy cùng học tập, trở về quỹ đạo.

Vốn tưởng rằng có thể lắng sự việc xuống như vậy, ai ngờ, trong đám côn đồ có kẻ vừa mắt tôi.

“Hắn lừa Tiểu Linh bảo tôi đi ra, kết quả Tiểu Linh bị người của hắn lôi đi… Tôi bị nhốt trong tầng hầm một phòng bếp, khi tỉnh lại, đã chết.”

Khúc Y Nhiên kinh ngạc nhìn cô, nữ linh lại chỉ cười khẽ khẳng định suy nghĩ của cậu, “Đúng là tự sát, tôi dùng dao cắt động mạch tay. ”

Thời điểm cô bị lôi đến đó đã biết mình chắc chắn không sống được. Hai mươi mấy tên đàn ông, trong mắt loé lên cái gì không phải không phát hiện ra.

“Ha ha, chính là không nghĩ tới, khi chết, hồn lại bồng bềnh ở đại học A.”

“Là vì trong tiềm thức cô lưu luyến nơi này.”

“Đúng vậy… quả thật… lưu luyến, lưu luyến canteen nơi này, người nơi này…”

“Người vừa rồi là A Minh?”

“Đúng vậy.” Nữ linh rũ mắt xuống, thẹn trong lòng, “Tôi biết tình huống của mình đặc thù, dây dưa người sống sẽ tạo cho anh ấy phiền toái rất lớn nhưng mà… A Minh đã học đại học năm 4, rất nhanh sẽ phải ra xã hội, mà tôi lại không cách nào rời khỏi đại học A!

Đứng nhìn từ xa đã nhiều năm như vậy, thật vất vả mới quyết định bám theo bạn trai lại bị linh môi sư trong trường đánh bay xuống, có lẽ đây chính là mệnh.

Khúc Y Nhiên thở dài, đầu ngón tay loé ra một đoá hoa trắng như ánh trăng thả trên đỉnh đầu nữ linh, cô gái chỉ cảm thấy toàn thân đều được ánh sáng trắng ban cho một lễ rửa tội ấm áp, “Tôi…”

“Cô có thể đi theo bên cạnh cậu ta, sau khi cậu ta tốt nghiệp thì tới tìm tôi. ”

Nữ linh bị giật mình không nhẹ, “Cậu…Cậu làm sao biết…tôi…muốn…”

“Bởi vì cậu ta là linh môi sư đó.” Đường Bá Hố phe phẩy quạt giấy, từ trên trời đáp xuống cười tủm tỉm nói với cô gái.

Nữ linh ngơ ngác gật gật đầu, cảm thụ được lòng bàn tay truyền đến hơi ấm con người, có loại hạnh phúc đến muốn rơi lệ, “Cảm ơn.”

Cô là quỷ, sớm đã không có nước mắt, nhưng mà nước mắt lại thật sự trong chớp mắt nhẹ nhàng chảy xuống.

Khúc Y Nhiên tiếp được một giọt, nhắm mắt, nhẹ giọng nói, “Bọn tội phạm đã bị đưa ra ánh sáng công lý, người tố cáo bọn chúng là… ”

“Là Tiểu Linh? Ha ha, tôi biết ngay là con nhóc này. ” Nữ linh rưng rưng lại có ý cười, cảm thấy mỹ mãn thở phào nhẹ nhõm, “Cảm ơn cậu đã nói cho tôi, còn lại…để tôi tự nhìn thôi. ”

Một năm sau, cô sẽ trở về tìm cậu.

“Được, chú ý tránh nhóm quỷ sai thường tới lui hoạt động.” Khúc YNhiên lo lắng lại đem một mảnh giấy màu trắng xoắn thành dây thừng cài lên tóc cô. “Lúc cần tháo nó xuống, tôi lập tức sẽ biết. ”

“Được, cám ơn cậu.” Nữ linh đáp một cái lễ cho cậu rồi xoay người bay đi.

Khúc Y Nhiên nhìn thân ảnh rời đi kia, trong đầu hiện lên những lời cô gái kia chưa có cơ hội nói ra.

Sự ràng buộc giữa ba người này, khoog biết là đúng hay sai.

“Đi thôi, xem ra KTX nữ gần đây cũng cần đi xem một chút.”

Mới cuối tuần tôi về nhà một chuyến mà mấy thứ trong trường học đã không an phận rồi sao?

Đường Bá Hổ bất đắc dĩ nói, “Bởi vì cuối tuần bọn thổ địa không ở đây.”

“Khó trách.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.