“Vẻn vẹn chỉ là thức tỉnh huyết mạch Thần tộc, một người... Thực có thể hoàn toàn lột xác? Trở nên hoàn toàn khác với trước kia?”
Mâu Di Tư càng lúc càng mờ mịt, càng lúc càng không phân biệt rõ trước kia cùng hiện tại, bị biến hóa kinh người của Tần Liệt làm khó.
Thật ra, một đoạn thời gian gần đây, lúc nàng ở bí cảnh sở hữu riêng đánh giá cây lưỡi hái xương trắng kia, cũng chú ý biến hóa bên ngoài.
Nàng bởi vậy biết sáu thế lực lớn tiến công quy mô đối với Tần gia.
Nàng cũng thông qua một số con đường, góp nhặt không ít tin tức Tần Liệt hoạt động ở Bạo Loạn Chi Địa, nàng từ đủ loại chứng cớ đưa về, đã biết Tần Liệt hôm nay cùng người nọ của quá khứ có khác biệt cực lớn.
Nhưng, thật sự mặt đối mặt, mắt thấy Tần Liệt vượt không gian mà đến, cùng như trời giáng thần binh mang theo rất đông cường giả Hư Không cảnh, vẫn làm nàng chấn động.
Tần Liệt đến, chẳng những đem nàng từ trong Thái Dương cung, Thái Âm điện vây giết nháy mắt giải thoát ra, còn đem đám người Quân Thiên Diệu, Liễu Hiền Triết chém giết tanh máu.
Trong quá trình này, Tần Liệt từ đầu đến cuối không ra tay, lại rõ ràng là thủ lãnh thật sự.
Bất luận là Hồn Thú cấp chín, cường giả Tu La tộc mạnh mẽ, hay là vũ lực đỉnh phong của các tộc Bạc La giới, thậm chí là người khống chế thi yêu, đều coi Tần Liệt là lãnh tụ.
Bọn họ đều là hành động ở dưới mệnh lệnh Tần Liệt.
Trong chiến đấu, Tần Liệt thỉnh thoảng lấy ngôn ngữ hạ lệnh, có khi lấy hồn niệm sai khiến, lấy vũ lực áp đảo đem Liễu Hiền Triết, Quân Thiên Diệu lần lượt giết hại.
Ngay cả một tia linh hồn cuối cùng của hai người cũng chưa từng chạy thoát.
Đây là một bữa tiệc tanh máu thịnh soạn do Tần Liệt chủ đạo.
Hắn chưa triển lãm lực lượng của mình, nhưng một số thứ hắn biểu hiện ra, lại vẫn đã kinh động Mâu Di Tư.
Trận này, nàng từ trên người Tần Liệt, mơ hồ thấy được bóng dáng bá đạo của Tần Hạo.
Hơn nữa, so với Tần Hạo mà nói, Tần Liệt phóng túng các tộc Bạc La giới, Tu La tộc, còn có thi yêu tận tình giết hại đối với Thái Dương cung.
Hắn rõ ràng máu lạnh vô tình hơn Tần Hạo.
Tần Hạo chinh chiến Linh Vực nhiều năm, rất ít làm ra chuyện tàn sát kẻ không có sức chống cự của đối phương, hắn cũng thường thường sẽ không diệt cả nhà toàn tông đối phương.
Tần Liệt thì khác.
Mâu Di Tư từ trên một số chi tiết, có thể nhìn ra hắn càng thêm tàn nhẫn hiếu sát hơn Tần Hạo, coi mạng người như cỏ rác, không cho người ta lối thoát.
-- hắn ngay cả một luồng tàn hồn cuối cùng của những cường giả hồn đàn cảnh kia cũng không buông tha.
Mâu Di Tư bỗng cảm thấy, Tần Liệt hiện nay, so sánh với trước kia, ở một số thứ trên bản chất chưa thay đổi.
Vẫn tàn bạo như cũ.
Vẫn hiếu sát như cũ.
Vẫn máu lạnh vô tình như cũ.
Chỗ khác là, Tần Liệt kia của ba trăm năm trước, chưa bao giờ nắm giữ được lực lượng thuộc về hắn.
Huyết mạch chưa thức tỉnh, Tần Liệt kia ngay cả lực lượng cá nhân cũng chưa có, cho nên căn bản chưa từng thật sự có được vũ lực của Tần gia duy trì.
Tần Liệt hiện tại khác.
Hắn chẳng những thực lực cá nhân phi phàm, có được huyết mạch Thần tộc tiềm lực vô cùng, còn lấy sức quyến rũ riêng, tập kết một đám vũ lực điên cuồng.
Những người đó đối với hắn lại là vô cùng tin cậy trung thành.
Mâu Di Tư không rõ Tần Liệt hôm nay, là thông qua loại thủ đoạn nào, loại phương pháp nào để tập kết được những cường giả Hư Không cảnh kia.
Nàng ở cùng lúc kinh ngạc, cũng dần dần ý thức được một cái sự thật.
Nếu nói Tần Hạo là anh hùng, vậy Tần gia đời thứ ba, Tần Liệt hôm nay này, lại là một phương kiêu hùng.
“Chủ nhân, thời gian không chênh lệch nhiều nữa.”
Lúc này, Kha Đế Tư sáu tầng hồn đàn, từ nơi không xa lơ lửng tới đây, cung kính nhắc nhở.
Sở dĩ không lấy linh hồn đưa tin, là vì trải qua phen giết chóc tanh máu này, hồn lực của hắn hao phí quá lớn.
Trên ngón tay Kha Đế Tư đeo đầy nhẫn không gian, những cái nhẫn không gian đó thuộc về hồn đàn cường giả bị hắn giết chết, chính là chiến lợi phẩm chuyến này của hắn.
Hắn vừa mới xem xét qua đồ cất giữ trong nhẫn không gian, các loại khan hiếm linh tài rực rỡ muôn màu, làm hắn cực kỳ hưng phấn.
Trên khuôn mặt vạn năm băng lạnh như núi của hắn, cũng bởi vậy có một nụ cười -- tuy nụ cười đó làm hắn tỏ ra càng thêm âm trầm đáng sợ.
“Đều trở về cho ta!”
Tần Liệt ở dưới Tinh Môn, vừa cất tiếng quát to, vừa lấy linh hồn ý thức đưa tin.
Hồn nô, sáu đại Hư Hồn Chi Linh, tám đại thần tướng của Liệt Diễm gia tộc, thu được tin tức dẫn đầu quay về.
Các võ giả kia của Bạc La giới còn đang lưu luyến tiếp tục giết chóc.
“Đến thời gian ta sẽ đóng cánh cửa vực giới!” Tần Liệt hừ nói.
Lời vừa nói ra, đám người Đằng Viễn vội kêu lên quái dị, đều liều mạng mà quay về.
Vừa nghe Tần Liệt đến thời điểm sẽ đóng cánh cửa vực giới, những cường giả dị tộc hoành hành bốn phương kia của Bạc La giới vội vàng lao nhanh đến.
Bọn họ rất rõ nơi đây không nên ở lâu.
Thái Dương cung bị thương nặng như thế, tất nhiên có tin tức truyền bá ra ngoài, sáu thế lực lớn một khi thu được tin tức, nhất định sẽ nhanh chóng chạy tới.
Lấy lực lượng đám người Đằng Viễn, xa xa không thể chống lại bất cứ một cái nào trong sáu thế lực lớn, ở sau khi đối phương đến, nếu còn chưa rời khỏi, chờ đợi bọn họ chính là vận mệnh giống với Thái Dương cung Quân Thiên Diệu.
Vì thế bọn họ ngoan ngoãn trở về.
Phe phái Tần Liệt lấy Kha Đế Tư, thi yêu làm đại biểu, sau khi thu được mệnh lệnh của hắn, đã trở về có trật tự.
Lúc này Miêu Phong Thiên lấy “Hoán Thi Linh” điều khiển thi yêu, toàn bộ xuyên qua Tinh Môn biến mất, chỉ có Kha Đế Tư và hai cường giả Hư Không cảnh còn canh giữ ở bên cạnh Tần Liệt.
“Các ngươi cũng về đi.” Tần Liệt phân phó.
Kha Đế Tư nhìn thoáng qua Mâu Di Tư sáu tầng hồn đàn, lại nhìn thoáng qua Hồn Thú dưới thân Tần Liệt, gật gật đầu, lúc này mới yên tâm rời đi.
Mâu Di Tư hơi ngẩng đầu, tầm mắt dừng lại ở trên Tinh Môn, lấy sáu tầng hồn đàn của nàng để phân tích ảo diệu của Tinh Môn.
Sáu tầng hồn đàn dưới thân nàng, giống như các tầng không gian kỳ diệu chồng chất thành, cùng loại với hang ổ của Cửu Trọng Thiên, chỉ là ít hơn ba tầng mà thôi.
Sáu tầng hồn đàn đó ẩn chứa không gian chí lý.
Khi nàng thử mượn dùng sáu tầng hồn đàn của nàng, để quan sát ảo diệu của Tinh Môn, lập tức phát hiện từ trong cánh cửa vực giới đỉnh đầu Tần Liệt, thế mà lại truyền đến vô số ánh sáng xanh thẳm đáp lại.
Trong sáu tầng hồn đàn kia của nàng cũng như là bị cầu vồng màu lam xâm nhập, bày ra một mảng tia sáng kỳ dị màu lam.
Ánh sáng lấp lánh màu xanh lam, cẩn thận nhìn, thế mà lại là một loại phù văn thần diệu chưa từng nghe nói, những phù văn đó như khắc ý nghĩa bí ẩn của không gian huyền ảo.
“Không, không đúng...”
Mâu Di Tư hoảng sợ thất sắc, theo bản năng thu hồi hồn đàn cảm ứng, trong lúc nhất thời lòng rối như tơ vò.
Vẻ mặt nàng chấn động nhìn về phía Tần Liệt.