---- Trường Mã Nhiên ----
WTF??? Trường thôi mà , có cần phải to đến thế này không ??? Nó to gấp 4 lần cái trường THPT mà ngày xưa cô học ấy , trong truyện có bảo trường rất danh tiếng , học sinh toàn cậu ấm cô chiêu mà thôi , đúng thật , ngoài cổng trường xe chở học sinh đến toàn là siêu xe xếp 1 hàng dài , cứ như đây chẳng còn là cái trường nữa mà là nơi buôn bán siêu xe ấy , đọc truyện cũng không tưởng tượng được ra thế này .
Lớp cô là 11B , cái lớp toàn thành phần học chẳng ra gì , người giỏi nhất thì mức điểm cũng chỉ được TB , đa số là giàu nứt vách đổ tường , suốt ngày chỉ được cái ăn chơi , đến trường thì chỉ là cho có . Lớp của Thiên Nguyệt lại là lớp 11A , lớp có quy củ và đứng đầu khối 11 đấy là lớp chọn , nhà giàu còn học giỏi , nên 11A được nhà trường hảo ưu hảo ái , thành ra lớp 11B rất ganh ghét .
Đang đi trên dãy hàng lang khối 11 , Haizzz hành lang gì mà dài dữ vậy chứ khiến cô mỏi hết cả chân rồi đây này , thêm nữa cô chỉ biết lớp cô học là 11B còn chỗ ngồi thì .... Thôi kệ , vào đã rồi tính
- Diệp Song , cậu khỏe chưa - 1 giọng nói nghe có vẻ là khá đanh đá phát ra sau lưng cô , thoáng giật mình cô quay phắt người lại
- Ờ , khỏe - Nở nụ cười tươi tắn nhìn người đứng trước mặt , 1 cô gái khá đẹp nhưng mặt thì nhìn thoáng qua cũng nhận ra cô ta trang điểm , lớp trang điểm dày đến nỗi ngũ quan trông chẳng tự nhiên tẹo nào , mái tóc dài nhuộm highlight đỏ xen kẽ , bấm xù đuôi tóc trông có nét gọi là ăn chơi .
- Oh , cậu mới cắt tóc à , trông hợp lắm đó nha , mà hôm nay cậu không make up ư, mình không nhìn nhầm đó chứ - Cô ta tươi cười nhưng có lẽ nhìn không mấy thân thiện lắm
-à , ừ , mà cậu là ai vậy ???- cô cười thanh thoát bật ra câu hỏi khiến cái người đứng đối diện nhíu mày
- What ??? Cậu hỏi mình là ai ?? Cậu bị mất trí à ??? Thanh Tiểu Ân đây - Thanh Tiểu Ân ?? À , cô nhớ ra rồi , cô gái này trên danh nghĩa là bạn của nữ phụ Diệp Song nhưng sau lưng thì đâm chọt , bạn bè theo kiểu lợi dụng lẫn nhau , tốt nhất thì cô nên tránh xa và đừng vướng víu gì tới cái người này .
- À - Cô bất chợt à lên 1 tiếng , liền thay đổi nét mặt hời hợt
- Này , cậu nhớ ra mình rồi chứ , hôm nay cậu ăn mặc kiểu gì thế , trông quê chết được - Cái gì ?? Cô ăn mặc cute thế mà bảo quê ư , dám dở cái giọng đó với cô , cô thầm chửi trong đầu Quê cái đầu heo của cô ấy , thứ không có mắt thẩm mỹ , cái con nhóc thối tha này , có biết lão nương ta hơn cô 3 tuổi không ( ờ mà chắc không biết )
- Ừ , tôi ăn mặc ra sao không đến lượt cậu nhận xét , nếu không có gì thì tôi đi trước - Lấy lại bình tĩnh , cô khẽ nhếch miệng
- Gì ?? Cậu ...- Tiểu Ân trố mắt nhìn cô rồi suy nghĩ Mình nghe nhầm thì phải , cô ta dám nói thế với mình ư , chết tiệt , này con ngốc kia , nếu không phải tao đang lợi dụng mày thì cho mày nhục nhã lâu rồi
------0.o-----
Vừa bước vào lớp , gặp cả đám nhao nhao - woww , ê mày , tao có nhìn nhầm không ?? Gái đẹp kìa
- Bạn ơi , bạn vào lộn lớp rồi
- Này , nhìn kĩ lại thì ẻm hình như là Diệp Song
- WHAT??DIỆP SONG
- không phải , Diệp Song làm gì đẹp vậy
- Trông giống mà
- nhưng ẻm không trang điểm , ẻm còn tóc ngắn nữa
1 Đống hỗn loạn khiến cô nổi gân xanh , môi khẽ giật giật , hình như cô vừa bước vào sở thú chứ không phải là cái lớp học , thật khiến người ta bực mình mà - Rầm - cô đập mạnh xuống cái bàn gần đó nhằm dừng cuộc bàn tán sôi nổi , khiến cả lớp im bặt - Tôi là Lưu Diệp Song , OK - Cô nở nụ cười ẩn dật , ranh mãnh khiến bọn kia khiếp đảm khẽ rùng mình . _____ im lặng được 1 hồi thì :
- WHAT???Diệp Song
- Không thể nào
- Diệp Song thay đổi rồi
- Tao nghe nói nó bị ngã xong mất trí mày ạ
- Thật á
- bla bla &(@;(;-8(&@743;&&((.......
Aaaaaaa, cô mà học trong lớp này thể nào cũng chết vì bực quá , làm gì mà nhiều chuyện thế này , làm ơn đi , nhức đầu chết mất
-------0.o--------
~ Trong giờ học ~
Thầy giáo thì giảng bài , học sinh thì .... , người thì ăn vụng , người thì ném giấy lung tung , lâu lâu lại ném trúng người cô khiến cô tức sôi máu , từng dòng thời gian cứ thế trôi qua thì ....
- Tình yêu như món quà , khi có nhau....- bài hát Yêu Là Tha Thứ từ đâu phát ra , hình như đó là nhạc chuông điện thoại và nó phát ra từ cặp cô
- Là em nào mang điện thoại lên trường ??? - Ông thầy nghiêm nghị , cất giọng khàn khàn hỏi như truy tội
Cô chưa kịp phản ứng gì thì bao nhiêu ánh mắt , cánh tay đổ dồn về phía cô và thế là cô bị mời ra hành lang phạt vì cái nội quy chết tiệt của nhà trường , đứng giơ 2 tay lên trời trông kì cục chết đi được . Mẹ kiếp , chả trách từ hôm xuất viện cô không thấy cái điện thoại của bà nữ phụ này đâu , nào ngờ lại đi cất trong cặp ,báo hại cô phải đứng phạt 1 tiết học , mà có trách thì cũng phải trách cái người gọi , gọi lúc nào không gọi , gọi ngay lúc người ta đang học , haizzz.
---- hết chương 9-----
Dạo này tg viết có hơi tệ , sr độc giả nhiều nga , tớ sẽ cố gắng