Loạn Thế Thư

Chương 16: Chương 16: Xác nhận




Phản ứng của Lạc Thất vẫn tương đối bình thường, hoàn toàn không có gì thất thường cả. Triệu Trường Hà không nghĩ nhiều, cười ha hả cạn chén:

- Uống chén rượu lớn, ăn miếng thịt bự. Hồi nhỏ xem Thủy Hử... Ách, dù sao hồi nhỏ ta đã từng có ước mơ như vậy, cảm giác hào khí ngút trời. Kết quả bây giờ thật sự ở hang ổ thổ phỉ, thịt tự kiếm, rượu tự mua, một bình rượu hồ lô còn phải tiết kiệm phân ra uống. Thực là vỡ mộng a.

Lạc Thất bật cười:

- Loại ngươi nói kia, đó là đãi ngộ của sơn đại vương, ít nhất là đại đầu lĩnh. Bất quá ta cảm giác ngươi hoàn toàn có thể đạt được.

- Có chút khó khăn, muốn làm đại đầu lĩnh ít nhất là phải chính thức nhập giáo làm giáo chúng a? Bây giờ còn nhìn không ra hy vọng nhập giáo, nói để cho ta học tín ngưỡng, thế nhưng không có cử người tới tuyên giáo cho ta a? Tôn giáo tập hình như không chịu trách nhiệm chuyện này, đà chủ căn bản không gặp được, không biết trốn đi đâu rồi.

Lạc Thất nhếch rượu, quan sát biểu tình Triệu Trường Hà một chút :

- Nhìn ngươi thái độ thế này, cũng không quá quan tâm?

- Quan tâm vẫn có chút quan tâm, ta muốn lấy được Huyết Thần Công, chứ không phải là Huyết Sát Công. Đương nhiên có thể gia nhập Tứ Tượng Giáo càng tốt... Giáo chủ luyện Huyết Thần Công, còn không phải bị vượt cấp khiêu chiến sao.

Lạc Thất cười ra tiếng.

Xem ra Triệu Trường Hà trong miệng mặc dù không nói, kì thực trận chiến Nhạc Hồng Linh Tiết Thương Hải kia thực sự là đem sự chờ mong của hắn đối với Huyết Thần Giáo triệt để đánh cho không còn gì.

Triệu Trường Hà nhấp rượu nói:

- Dù sao bây giờ cũng không có chuyện gì cấp bách, mới bắt đầu thôi, có khi ngày mai đà chủ phân đà này liền bị rút đi thì sao ? Đổi Tôn giáo tập lên đài mà nói cuộc sống của ta liền tốt hơn nhiều, hắn đối xử với ta không tệ.

- Nghĩ hay thật, ngươi cho rằng Phương Đà chủ trốn đi chơi sao, nhân gia hẳn là ở trong thành giảng đạo... Mặc dù ta hôm nay vào thành không thấy có dấu hiệu Ma giáo giảng đạo, xem chừng mở đầu khó khăn, còn chưa bắt đầu a.

- Thế thì không nhất định.

Triệu Trường Hà thấp giọng:

- Ngươi có cảm giác hay không, cái phân đà này rất quái dị.

Lạc Thất run lên một chút, hắn cũng không muốn đàm luận cái đề tài này, ngươi còn không bằng tiếp tục bồi hồi ta là nam hay là nữ a! Nhưng Triệu Trường Hà nói đến đây, hắn cũng chỉ có thể giả ngu:

- Ý ngươi là?

- Phân đà này là phân đà mới, nhưng cái tế đàn dưới mặt đất kia tuyệt đối không phải là vừa mới xây, đây là công trình rất lớn a? Rõ ràng là đã có từ lâu, hẳn trước kia có người khác lưu lại bí địa bị Huyết Thần Giáo phát hiện.

Lạc Thất lập tức nói:

- Cái này cũng rất bình thường a, có sẵn chỗ liền dùng thôi. Tiếp đó ngay gần đó dựng sơn trại lên, thiết lập phân đà, không có gì kỳ quái a.

- Nhưng bọn hắn vì lý do gì mà giữa mùa đông lại đi thiếp lập phân đà chứ?

Triệu Trường Hà không biết nói gì:

- Dù gì cũng là một giáo phái lớn a, muốn xây phân đà lại không sớm chuẩn bị, bây giờ Phong Tuyết Băng Thiên lại bắt đầu, vừa thiếu ăn lại thiếu mặc, tội gì tới đây chịu khổ. Tiết giáo chủ đầu óc bị vượt cấp khiêu chiến đánh hỏng rồi sao? A, khi đó hắn còn chưa bị Nhạc Hồng Linh đánh.

Lạc Thất nhất thời nghẹn lời.

Không phải, ngươi có thể không tiếp tục đề tài vượt cấp khiêu chiến vụ này không?

- Nhạc Hồng Linh chính là ở gần đây ngoài ý muốn nghe thấy bọn hắn muốn tập kích Lạc gia, nàng nói lúc đó Tiết giáo chủ cũng ở đây. Chứng minh ở đây cất giấu bí mật quan trọng hơn, Huyết Thần Giáo chủ lực vào nơi này khai hoang, giáo chủ tự mình dẫn đội. Về sau bởi vì chuyện đi giết Lạc Chấn Vũ nên bị ngắt quãng, kỳ thực sự tình ở đây hẳn là không có hoàn thành, hoặc chỉ là hoàn thành một nửa, giáo chủ không có cách nào trường kỳ trú ở đây, cho nên giữa mùa đông vẫn là lưu người ở đây thiết lập phân đà tiếp tục tìm kiếm.

Lạc Thất:

- ...

Triệu Trường Hà uống cạn chén rượu, nặng nề đặt chén lên bàn:

- Ta rất hoài nghi, chuyện này thậm chí không phải của Huyết Thần Giáo, mà là Tứ Tượng Giáo đứng đằng sau. Có thể vào Tứ Tượng Giáo hay không, không cần học Huyết Thần Công nữa, có lẽ còn phụ thuộc vào công trạng ở đây, lưu ý một chút cũng không mất gì.

Lạc Thất con mắt sâu kín nhìn bát rượu, bỗng nhiên ngẩng đầu nở nụ cười:

- Ngươi a, uống rượu liền uống rượu, nhiều lời như vậy làm gì, Triệu Trường Hà ngày ngày đầy mồm khí chất nam tử hán đâu rồi.

- Thảo, tới, làm ba bát!

- Hồ lô này ngược lại không rót được nhiều rượu như vậy.

- Có bao nhiêu uống bấy nhiêu, mùa đông uống chút rượu nóng thật sự sảng khoái!

Rượu nóng quả thật rất sảng khoái, nóng đến Lạc Thất khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt lại càng ẩn ẩn chút mê vụ, mông lung mà huyền ảo.

Sau khi uống xong, hắn cúi đầu nhìn xem cái chén trống không, bỗng nhiên nói một câu:

- Trường Hà, loại thế đạo này, ngươi không nên quá tín nhiệm người khác, những thứ phân tích được này chính mình giấu ở trong lòng liền tốt, sao phải nói ra.

Triệu Trường Hà ngẩn người:

- Cái này có gì mà không thể nói cùng ngươi? Cùng người khác ta mới không nói mò.

- Không nên tùy tiện tín nhiệm bất luận kẻ nào, kể cả ta.

Lạc Thất dừng một chút, lại bồi thêm một câu:

- Cũng bao gồm cả vị Tôn giáo tập mà ngươi cảm thấy không tệ kia.

- Ách...

Triệu Trường Hà thử thăm dò nói:

- Ngươi sẽ không phải là uống nhiều rồi?

Lạc Thất cười cười, một bộ dáng tửu lượng kém đứng dậy, duỗi lưng một cái:

- Đúng vậy a, tửu lượng không tốt... Ta lên giường nghỉ trước.

Triệu Trường Hà cũng đứng dậy, có chút hung hãn mà chộp lấy Lạc Thất bả vai:

- Đại sư huynh a, mới nhắm được chút a, lúc này mới được vài chén rượu...

Lạc Thất không có phản ứng kịp, nhất thời không kịp tránh, bị nắm tới chặt chẽ, trong nháy mắt cả người cứng đờ.

- Sách, gầy quá.

Triệu Trường Hà đại thủ nhéo nhéo đầu vai của hắn:

- Ngươi cái này cũng chỉ có thể luyện một chút nội tức, nếu thế giới này không có nội lực mà nói, dạng như ngươi ta đều có thể đánh mười tên. Đi ngủ đi a, ta đi luyện thêm nội công. Cảm giác nhiệt tửu kích thích khí huyết, tu luyện hiệu quả sẽ tốt hơn...

Tay rời khỏi vai, Triệu Trường Hà đã đến ngoài cửa đứng tấn.

Lạc Thất ngây ngốc mà đứng ở đó, cứng đờ quay đầu nhìn về phía cửa chính.

Cứ như vậy bị nắm sao?

Đối với Triệu Trường Hà mà nói đây là chuyện rất bình thường? Cùng huynh đệ kề vai sát cánh mà thôi, nào có nam nhân câu nệ việc này...

Nhưng Lạc Thất cả người tê cứng, hiện tại đều đã ngáo rồi, trong đầu rỗng tuếch, phảng phất trên thân còn có dòng điện chạy quanh người.

Triệu Trường Hà chạy như khói tới cửa ra vào mà đứng tấn, trong lòng cũng hối hận không thôi.

Hắn đương nhiên là cố ý!

Uống một chút rượu, nhìn Lạc Thất khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp nhất thời có điểm không kìm chế được, tóm lại là cái huyết khí phương cương nam nhân mà... Cũng đồng thời muốn mượn cơ hội chứng thực một chút.

Vai nam nhân cùng nữ nhân, trình độ mềm mại đương nhiên là khác nhau.

Lần này là thật sự xác nhận, Lạc Thất chính là nữ nhân.

Vốn là còn chút ác ý, muốn cố ý xem tên đại sư huynh nữ giả nam trang bị người chấm mút sẽ có bộ dạng gì a... Còn mạnh mồm “Không nên tín nhiệm bất luận kẻ nào, kể cả ta”, xùy, trò trẻ con.

Nhưng rất nhanh chính mình cũng muốn tặng chính mình một cái tát tai, thực sự là không có việc gì kiếm thêm chuyện sao, làm như thế thì đươc ích lợi gì, ngược lại không duyên cớ để cho chính mình nhất trụ kình thiên, chỉ có thể giả bộ đứng tấn ngoài cửa để che lấp.

Tội tình gì a.

Hơn nữa chuyện này về sau làm sao có thể ở chung! Chính mình cũng nói là nam dễ dàng hơn, còn nhất định cho là như thế, chứng thực cái rắm a chứng thực.

Triệu Trường Hà thật muốn tát chết chính mình.

Thế là một người mộc mộc mà ngây ngốc tại chỗ nhìn ra ngoài cửa, người còn lại mộc mộc giả bộ luyện công, hai người đều suy nghĩ viển vông, bầu không khí rất là quái dị tựa như đông cứng lại, Lạc Thất đột nhiên nở nụ cười xinh đẹp.

Triệu Trường Hà khóe mắt liếc qua vụng trộm nhìn xem, cả người đều tê một chút, nhưng vẫn nghiêm trang giả bộ đứng tấn nhìn trời.

Nhưng thấy Lạc Thất dậm chân đi tới, chủ động đưa tay chộp lấy bả vai Triệu Trường Hà :

- Này.

Triệu Trường Hà toàn thân cứng ngắc:

- A? Có việc gì sao?

- Ngươi hôm nay đứng trung bình tấn động tác không đúng tiêu chuẩn, luyện như thế sẽ xảy ra sự cố.

Lạc Thất thì thầm nói:

- Sẽ không phải uống một chút rượu, ấm người liền nghĩ cái kia? Cái này cũng không tốt, có muốn ca ca dẫn ngươi đi vào kỹ viện trong thành dạo chơi?

- Ách... Cái kia.

Triệu Trường Hà co rút khóe miệng, có chút khó khăn hỏi:

- Ngươi bình thường không phải tay đều không chạm vào người ta ư, sao tự nhiên lại kề sát ta như thế.

Lạc Thất điềm nhiên như không có việc gì:

- Trước đó không quen, bây giờ là huynh đệ đi, không phải là dạng này sao? Ngươi có thể nắm ta, ta không thể nắm ngươi sao?

Thì ra là thế.

Nàng còn muốn giả bộ sao? Còn dùng loại phương pháp này để giả bộ? Đứng ngơ ngác nửa ngày, câu trả lời là cái này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.