Đánh giá: 7.5/10 từ 1 lượt
Cô ngỡ ngàng, ngước nhìn thầy giáo hồi cấp một của mình trong trí nhớ. Thầy bước lại gần cô, nở nụ cười ma mị.
"Cô bé, em thật không khác gì lúc trước !"
"Thầy...?"
"Để xem tôi bế em coi có nặng hơn sau bao năm không nhé !"
"K...h...ô...n...g"
Tiếng cô vang dội, Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của thầy, người này cách sáu năm trước, giờ gặp lại trái tim cô lại lỗi nhịp. Lúc truớc sao cô lại không có cảm giác này?
"Nặng hơn trước xí rồi đấy ! Cố lên nhé cô bé "
"Ơ..."
"Đừng nói gì hết, tôi cho em ba năm nữa !"
Bình luận truyện