Long Phù

Chương 163: Chương 163: Ảnh Tế Ti (1)




Mọi người đều ở trong Tụ Linh Trận nghỉ ngơi, Cổ Trần Sa lại thôi động Đại Long Khải, lân phiến sau lưng hầu như trong sát na liền tạo thành đôi cánh rộng lớn, bay lên giữa không trung.

Tốc độ phi hành cũng khá nhanh, cánh chớp động, khí lưu bay lên, hoàn toàn có thể để hắn phi hành nhẹ nhõm như thường.

Cảm giác phi hành làm cho tâm thần người rộng rãi hơn rất nhiều, rừng cây mênh mông thu hết đáy mắt.

- Đại Long Khải này thật là bảo bối, không uổng công ta tiêu phí nhiều Thiên Lộ tới tiến hóa như vậy, đáng tiếc suy cho cùng chỉ là ngoại vật, không có chỗ tốt gì với bản thân tu hành.

Mặc dù Cổ Trần Sa say sưa trong năng lực của Đại Long Khải, nhưng cũng thời khắc cảnh giác mình, không nên bị ngoại vật mê hoặc.

Hắn bay lên giữa không trung, quan sát địa hình càng rõ ràng hơn, chỉ thấy sơn thế xung quanh địa hình lộn xộn, khí lưu có ngốc trệ, có tiêu tán, căn bản không có kết cấu, này điển hình là vùng khỉ ho cò gáy, người sinh sống ở khu vực này, sẽ đời đời thế thế xuất hiện hạng người ngu xuẩn hung ác.

- Núi có sơn khí, địa có địa ý, nước có thủy linh, vạn vật tổ hợp thật là kỳ diệu.

Hắn vốn được Nghĩa Minh chỉ điểm, cộng thêm tự mình khổ đọc thư tịch, có rất nhiều tâm đắc, lại chưa bao giờ đứng thẳng trên không, nhìn xuống sơn hà đại địa như vậy.

Hắn quanh quẩn trên không trung, chỉ chốc lát liền nhìn khắp phương viên mấy trăm dặm, trong não hải suy tính, cảm thụ từ trường linh sóng, lại càng thêm nhận thức phong thuỷ chi đạo, thiên địa nhân hợp nhất huyền diệu.

Trong đầu hắn, hầu như có thể rõ ràng nhìn thấy linh khí quay cuồng ở trong hư không, lúc nào cũng có thể theo mình hô hấp mà đáp xuống, tiến vào thân thể.

Hắn lại chạm tới biên giới Đạo cảnh.

Nhưng vẫn chưa thể đột phá, khuyết thiếu chân lý nước chảy thành sông, còn chưa viên mãn.

Cảm thấy tu hành không sai biệt lắm, hắn chậm rãi đáp xuống, lần nữa rơi vào trong Tụ Linh Trận.

Lúc này nhìn thấy Tam Hương không có nghỉ ngơi, mà khe khẽ bàn luận.

- Các ngươi đang nghị luận cái gì?

Cổ Trần Sa đi tới, lại muốn cùng Tam Hương nói chuyện phiếm, ba người này là người của Lâu Bái Nguyệt, nói là tới trợ giúp mình, kỳ thực là tìm hiểu tin tức cộng thêm theo dõi, nhưng có thể từ trong đó dòm ngó ra nội tình của Lâu Bái Nguyệt.

Thông qua mấy ngày nay quan sát, phát hiện thực lực của ba người này rất mạnh, thậm chí không thua kém mình bao nhiêu, tùy thời có thể đột phá Đạo cảnh, mấu chốt là ba người tu hành công pháp hô ứng lẫn nhau, giống như Ngũ Quý Kiếm Thuật của năm người Lưu Vũ.

Tư chất của ba người cũng là ngàn dặm mới tìm được một.

- Hồi bẩm Vương gia, chúng ta đang thương lượng làm sao tác chiến, liên lạc quận chúa, góc cạnh tương hỗ.

Tư Hương đứng thẳng lên nói.

- Nga? Vậy các ngươi liên lạc được quận chúa chưa.

Cổ Trần Sa hỏi dò, tin tức bên Lâu Bái Nguyệt rất then chốt.

- Đã liên lạc được rồi.

Tư Hương nói:

- Quận chúa đã mang binh công chiếm một bộ lạc Man tộc mấy vạn nhân khẩu. Lúc này đang bắt người bộ lạc kia làm nô lệ, sau đó thuần hóa, ngay tại chỗ xây dựng thành trì, từng bước tiến lên.

- Đánh bộ lạc, tầng tầng tiến lên?

Trong lòng Cổ Trần Sa hơi kinh hãi:

- Man tộc khó nhất thuần hóa, coi như bắt làm nô lệ cũng sẽ bạo động, đây là giáo huấn từ xưa đến nay, lẽ nào Nguyệt Phù quận chúa không sợ bạo động?

Yêu Man và nhân loại chiến tranh dài đến vạn năm, ở các triều đại, Man tộc xâm lấn đều sẽ bắt nhân loại, hoặc tại chỗ giết chết hiến tế cho Tà Thần, hoặc mang về nuôi nhốt, sau này lại giết chết hiến tế, nói chung ở trong mắt Yêu Man, nhân loại không khác gì con mồi.

Mà nhân loại lại không giống Man tộc, nhiều lần phản kích, sau khi bắt Man tộc lại nỗ lực giáo dục, sau đó đồng hóa trở thành nhân loại, giảng dạy bọn hắn lễ nghĩa liêm sỉ, học chữ, tu đức, nhưng toàn bộ thất bại, Man tộc dã tính khó tuần, còn thường thường bạo động, giết chết bách tính xung quanh. Về sau ngay cả những đại nho trách trời thương dân cũng cảm thấy trong huyết dịch Man tộc vẫn có thú tính tà khí, bản chất không giống con người. Nhân chi sơ, tính bản thiện, mà Man chi sơ, tính lại bản ác.

Hiện tại Lâu Bái Nguyệt lại có ý đồ thuần hóa Man tộc, cho dù làm đầy tớ khổ dịch, cũng là việc rất nguy hiểm.

- Quận chúa là thí nghiệm bí pháp của hoàng thượng.

Tư Hương nói:

- Hoàng thượng suy tính ra bí pháp thuần phục Man tộc, giao cho quận chúa xem có thể thực thi không, nếu có thể hóa đi ý chí Tà Thần và thú tính trong máu Man tộc, để bọn hắn thành nhân loại chân chính, sẽ là công đức vô lượng. Đại Vĩnh Đế Quốc ta chinh phục vài ngàn năm cũng không có người chinh phục được Man Hoang, khai cương khuếch thổ.

- Nhưng Man tộc và chúng ta vạn năm huyết cừu, cho dù thuần phục quy hàng, thì dân gian cũng không dung được, sẽ trở ngại cho nghiệp lớn.

Cổ Trần Sa biết, đại đa số bách tính đều hận Man tộc tận xương, hận không thể uống máu ăn thịt, cừu hận sâu đến không thể hóa giải, ngay cả chính hắn cũng thấy Man tộc ghê tởm, cái nhận thức này là từ trong sách đọc được, còn có tận mắt thấy ba huyện nổi loạn, Man tộc đốt giết, thôn thôn hóa thành tro tàn, lão nhân em bé phụ nữ đều bị chặt đầu, lột da, hiến tế.

- Hoàng thượng nói đây là sự tình thiên thu vạn thế, trước bắt Man tộc làm nô lệ, xây dựng thành trì, phòng ốc cho chúng ta, chờ công trình kết thúc lại bắt đầu thanh toán, phàm là trong ba đời có huyết cừu với nhân loại chúng ta, đều sẽ bị thẩm phán, ba đời thanh bạch, có thể tiếp tục làm nô lệ, cho phép sinh con, đời thứ năm tiếp tục làm nô, nếu trong đời thứ năm trung thành, không làm việc xấu, có thể từ nô lệ trở thành dân đen. Tiếp qua đời thứ năm, không làm việc xấu, còn có công lao, mới có thể trở thành bình dân.

Tư Hương nói ra kế hoạch mà Lâu Bái Nguyệt chuẩn bị thực thi.

- Như vậy quả thật là đại sự thiên thu vạn thế, đời đời thuần hóa, có khả năng tiêu trừ thú tính.

Cổ Trần Sa ngẫm lại, đây là đại sự kéo dài mấy đời, không cần vội vã nhất thời:

- Còn nữa, hoàng tử khác tiến triển như thế nào? Tin tức của ta không linh thông lắm, các ngươi đã có đường giây liên hệ bí mật, vậy thì chia sẻ đi.

- Vương gia, các hoàng tử đều có thu hoạch, trong đó lấy Thất hoàng tử Pháp Thân Vương thu hoạch lớn nhất, đã công phá đại bộ lạc có ba trăm ngàn nhân khẩu của Man tộc, bắt sống mười tên Nguyên Soái, một gã Thần Sứ, đả thương Man Vương Ô Lạp làm hắn đào tẩu. Tất cả Man tộc đều bị cách chức làm nô lệ, bắt đầu xây dựng phòng ốc thành trì, đồng thời Thất hoàng tử phát ra mệnh lệnh, hiệu triệu cao thủ trong nước đến đây định cư, phàm là người võ công cao cường, đều được tặng nô lệ phòng ốc tài phú, lúc này có rất nhiều nhân sĩ võ lâm và con em quyền quý nhao nhao chạy tới, thế lực như quả cầu tuyết càng lúc càng lớn.

Tựa hồ Tuyết Hương muốn cho Cổ Trần Sa áp lực, kể rõ chuyện này.

- Lão Thất tu thành Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, tu vi gấp ta trăm lần, càng không nói hắn có Đoạn Pháp Tiên Kiếm, trừ lần đó ra còn có rất nhiều bảo bối, sau lưng có Pháp gia, đó là thế gia mấy nghìn năm, trợ giúp Đế Vương, lấy pháp thống ngự thiên hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.