Hắn biết rõ, mình đã phá tan Đạo cảnh tứ biến trói buộc, bước vào Đạo cảnh ngũ biến Bách Khiếu Tụ Linh, hơn nữa còn là cảnh giới viên mãn, tùy thời có thể đột phá Đạo cảnh lục biến Tiên Thiên Cương Khí.
Hóa Long Tháp cũng biến hóa, ở trong tháp tựa hồ có ý chí như có như không tụ tập, hấp thu biến hóa, cũng có thể tự động hấp thu linh khí.
Giờ khắc này, hắn chưa từng cường đại như vậy, ý nghĩ thanh minh, tư chất tựa hồ được tăng lên rất nhiều.
Rất nhiều thủ đoạn tinh diệu của Chuyết Quyền hiện ra ở trong óc.
- Chuyết Quyền Cửu Pháp, Bổn Tự Quyết, Xuẩn Tự Quyết, Ngu Tự Quyết, Khổ Tự Quyết, Độn Tự Quyết, Si Tự Quyết, Ngốc Tự Quyết, Vu Tự Quyết, Chuyết Tự Quyết.
Trong óc Cổ Trần Sa, đã có kết cấu của Chuyết Quyền.
Hình thành một hệ thống lý luận võ học rõ ràng.
Tất cả ý cảnh bình thường đều tập trung vào một thân.
Đây là Chuyết Đạo.
Phàm nhân ngu muội, giống như cặn bã, nhưng hoa sen tiên quả đều ra đời ở trong này.
Thừa nhận hết thảy, thai nghén tiên linh.
- Lưu Ly Ngọc Thân, đã thành!
Lâu Bái Nguyệt đột nhiên mở mắt, tất cả tiên thiên cương khí đều thu vào trong cơ thể, hỏa diễm dập tắt, thân hình trần truồng ở trong chớp mắt nhiều hơn một bộ trường bào do cương khí biến thành.
Cổ Trần Sa gào to một tiếng, trong lỗ chân lông kích xạ ra hào quang ngũ sắc, theo hắn vận chuyển Chuyết Quyền chi đạo, những hào quang kia liền che giấu xuống, hắn biến thành người bình thường, không còn khí tức võ công chút nào.
Hai người tu luyện cuối cùng cũng hoàn thành.
Sau khi thu công, sắc mặt của Lâu Bái Nguyệt đỏ bừng, bởi vì trong luyện công, thân thể của nàng bị Cổ Trần Sa thấy hết còn không nói, trong cơ thể hai người huyết dịch dây dưa, chẳng khác gì da thịt thân cận, thậm chí còn hơn.
Nhưng chỗ tốt là cực lớn.
Lâu Bái Nguyệt trực tiếp bước vào Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân không nói, tu vi và cường độ thân thể còn biến hóa đến một cảnh giới hoàn toàn mới.
Cổ Trần Sa thì thần sắc như thường, hắn chỉ phát hiện tu vi của nàng sâu không lường được, căn bản không có biện pháp cân nhắc, so với trước không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần.
Tuy lần này mình đạt được chỗ tốt cực lớn, nhưng tối đa vẫn là Lâu Bái Nguyệt.
Nàng chính thức thoát thai hoán cốt, hoàn thành căn cơ vững chắc.
Bất quá lần này Thiên Lộ hao hết, lại tiêu hao tất cả Thất Thánh Luyện Tâm Đan. Hai bảo bối này có thể nói là đòn sát thủ của Cổ Trần Sa, lấy ra có thể làm cho rất nhiều người phát cuồng. Nhưng ngẫm lại cũng đáng, bảo bối không dùng, cái kia chính là phế vật, chuyển hóa thành sức chiến đấu, mới thật là bảo bối.
- Lúc này coi như gặp được Pháp Vô Tiên cũng có thể chiến một trận.
Lâu Bái Nguyệt nhìn Cổ Trần Sa hồi lâu.
- Lần này tu luyện, tối thiểu bằng ta khổ tu mấy chục năm, thậm chí còn không có lĩnh ngộ như vậy, có Thiên Tử Phong Thần Thuật làm vật tham chiếu, ta lại lĩnh ngộ Đại Đồ Thần Pháp càng sâu.
- Ta thì hoàn toàn không hiểu Đại Đồ Thần Pháp.
Cổ Trần Sa nói:
- Xem không hiểu, nghĩ mãi mà không rõ.
- Hoàng thượng nói, phương pháp này chỉ ta mới có thể tu hành.
Lâu Bái Nguyệt nói.
- Mặc dù ngươi luyện thành huyền công, nhưng chỉ sợ cũng không chiến thắng được Lệ Vãng Sinh, chớ nói chi là Lệ Vạn Long sau lưng hắn, chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút.
Cổ Trần Sa tính toán:
- Bây giờ phải làm sao? Tiếp tục xâm nhập? Phá hư âm mưu của bọn hắn?
- Đương nhiên phải tiếp tục xâm nhập.
Lâu Bái Nguyệt nhìn Nhật Nguyệt Tế Đàn.
- Nhật Nguyệt Tế Đàn cực kỳ huyền diệu, cùng Thiên Đạo hợp nhất, ẩn núp vào trong đó, cho dù là Thần cũng tìm không thấy, cũng không như pháp bảo không gian khác, chỉ cần tu vi cao thâm, có thể vận chuyển nguyên thần nhìn thấu nhiều tầng không gian, không cách nào giấu giếm được.
- Nói như vậy, chúng ta có thể tránh đi tầng tầng hiểm ác, nếu có thể cho Lệ Vãng Sinh, Hằng Bất Động, Viên Sát Sinh một kích trí mạng, vậy thì càng tốt.
Cổ Trần Sa nói.
- Lệ Vãng Sinh rất lợi hại, cho dù dùng tu vi của ta hiện tại, muốn giết hắn là không có khả năng, chiến thắng cũng rất khó, nhưng ẩn núp đánh lén, lại có cơ hội tổn thương hắn.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Không báo mối thù lúc trước, ta làm sao chịu bỏ qua?
- Đã như vậy, chúng ta sẽ xâm nhập, cho dù chỉ thu khô lâu cũng tốt, về phần Hằng Bất Động, tốt nhất bắt được, đưa về triều đình, xem người Hằng gia còn có gì lời để nói.
Cổ Trần Sa nói.
- Này không ổn.
Lâu Bái Nguyệt lắc đầu.
- Nếu hoàng thượng chưa bế quan, tự nhiên có thể như vậy, nhưng trước mắt hoàng thượng bế quan, đại sự không người phán quyết, chúng ta tùy tiện làm việc, chỉ là đắc tội Hằng gia mà thôi, dùng thực lực của chúng ta bây giờ, muốn chống lại Hằng gia, không khác gì lấy trứng chọi đá.