Long Phù

Chương 119: Chương 119: Liệt Hải chi uy (1)




- Chuyện này chắc chắn là có cao thủ quấy phá.

Giọng nói của Thần Sứ Man tộc càng thêm sắc bén:

- Đáng tiếc ta không thể rời đi nơi này, phải trấn thủ vết nứt không gian, còn phải câu thông với Thần, tu luyện Ma Ha Trấn Ngục Khí, bằng không nhất định phải bắt được người quấy phá kia, hiến tế cho Thần, để cho linh hồn của hắn ở trong Thần Chi Luyện Ngục bị hành hạ đến muốn chết cũng không thể.

- Lúc nào Thần Sứ đại nhân đột phá bát biến, đốt lên chân hỏa trong cơ thể.

Khố Lỗ Nguyên Soái cúi đầu hỏi.

- Đã có độ khó, biến khác không đột phá được, cũng không đến mức nguy hiểm tính mạng, nhưng biến này nếu đột phá không thành công, sẽ nhóm lửa tự thiêu, bát biến, cửu biến đều là như vậy, khí huyết sôi trào, thiêu đốt bản thân, hơi bất cẩn một chút, sẽ lập tức hóa thành tro tàn.

Thần Sứ Man tộc nói:

- Được rồi, ngươi lui ra đi, chỉnh đốn binh mã, tối nay giờ tý, thời điểm thiên địa âm khí mạnh nhất, Tạp La Man Vương sẽ qua đây.

- Tạp La Man Vương!

Toàn thân Khố Lỗ run rẩy, tựa hồ Vương Giả này cực kỳ đáng sợ:

- Ta cần phải làm gì?

- Bố trí phòng ngự, lần này không được để bất luận kẻ nào tiềm phục đến, Tạp La Man Vương cực kỳ mạnh mẽ, thời điểm qua đây, vết rách kia có khả năng không chịu được, ta cần thi triển lực lượng trợ giúp, khi đó cũng là thời điểm ta yếu ớt nhất.

Thần Sứ Man tộc nói:

- Còn nữa, phụ cận Thần Miếu này, vô luận xuất hiện bất kỳ động tĩnh gì, các ngươi cũng không thể tới gần, miễn cho thời điểm vết rách ba động, xé rách các ngươi thành phấn vụn.

- Vâng! Ta sẽ lập tức đi bố trí phòng ngự, triệu tập tất cả cao thủ xung quanh, ngay cả con ruồi cũng không bay vào được.

Nguyên Soái Man tộc thế mới biết tầm quan trọng của sự tình, vội vàng lui về phía sau.

Thần Sứ Man tộc lại phản hồi Thần điện, ẩn dấu ở trong bóng đêm, bất quá sâu trong thần điện có từng trận ba động khiến người ta run sợ truyền ra.

Cổ Trần Sa nghe rõ rõ ràng ràng, trên mặt xuất hiện vui vẻ:

- Xem ra thật là vận khí tốt, nếu ta đột nhiên xuất hiện đánh lén, căn bản không có cơ hội kích hoạt Vô Tín Đoạt Tâm Phù, nhưng thời điểm Thần Sứ Man tộc yếu ớt nhất, nắm chặt thành công sẽ lớn hơn ba thành, tựa hồ Man Vương Tạp La kia còn mạnh hơn Thần Sứ này, lại càng không thể đối phó, bất quá chỉ cần ta phá hư, hắn sẽ không thể từ Man Hoang Chi Địa tới nơi này.

Nghĩ nghĩ, nụ cười của hắn trầm xuống:

- Nhưng cũng phải cẩn thận Thần Sứ Man tộc bày trò, hắn biết rất rõ ta từng tiềm phục đến, lấy trộm rất nhiều tài phú trong bảo khố, lại giết bốn lão ma đầu, ngay cả hắn cũng không lấy được manh mối, muốn tiềm phục tiến đến lần nữa cũng rất dễ dàng, thế là hắn cố bày nghi trận, nói mình rất yếu đuối, kỳ thực không có chuyện này, chẳng qua là thăm dò, truyền ra ngoài tin tức để ta biết, sau đó tới đối phó hắn, vừa vặn rơi vào bẫy rập của hắn, cũng không phải là không có khả năng này.

Hiện tại hắn làm việc rất cẩn thận, suy nghĩ chu toàn, không lỗ mãng, cũng không nhu nhược.

Kiên nhẫn ẩn núp, quan sát động tĩnh trong Thần Miếu, càng vào đêm thì càng thêm thâm trầm, bầu trời giăng đầy mây đen, nhìn không thấy trăng sao, gió lạnh gào thét, thật là có chút hương vị nguyệt hắc phong cao.

Đột nhiên, sâu trong Thần Miếu truyền ra thanh âm quỷ khóc thần gào, âm khí ở giữa thiên địa tăng thêm.

Quỷ hỏa hiện lên ở trong Thần Miếu, lăng không trôi nổi, đều to bằng đầu người, cháy hừng hực, biến hóa ra khuôn mặt vặn vẹo, người nhát gan có thể sẽ bị dọa chết.

Tinh thần của Cổ Trần Sa phấn chấn, xem xét tỉ mỉ, hắn biết quỷ hỏa kia có thể là tiên thiên cương khí biến thành.

Có quỷ hỏa, có thể thấy rõ người trong miếu.

Chỉ có Thần Sứ Man tộc đứng đó, đang nhảy múa, điệu múa kia có phong cách thượng cổ nồng đậm, mang theo dã tính, giống như Vu Sư cầu khẩn, đồng thời điệu múa này cũng là võ học cực kỳ cao thâm, Cổ Trần Sa nhìn liền ghi tạc trong lòng, sau này trở về cân nhắc, có lẽ sẽ làm phong phú kinh nghiệm võ đạo của mình.

Ở trước mặt Thần Sứ Man tộc, có một môn hộ đen như nước sơn, cao năm sáu trượng, rộng ba bốn trượng, bên trong có rất nhiều quang mang màu đen đang lưu chuyển, tựa hồ có thể hấp thu hết thảy đi vào, âm thanh quỷ khóc thần gào chính là từ bên trong truyền ra.

Này là vết nứt không gian, ở một đầu khác chính là Man Hoang, đây không phải lực lượng của người có thể mở ra, mà là Thần. Mấy ngày nay Man tộc giết không biết bao nhiêu bách tính, tế tự Tà Thần, Tà Thần thi triển thần thông, mở ra cánh cửa này, để cho đại quân Man tộc không ngừng truyền tống tới.

Cổ Trần Sa thấy tình hình này thì hận không thể lập tức phá hủy cánh cửa kia, để cho đại quân Man tộc không thể quay về, chỉ có thể thành ba ba trong rọ bị tiêu diệt, bất quá ngoại trừ Đào Huyện, còn có Trà Huyện, An Huyện, khẳng định cũng có cửa truyền tống.

Muốn thừa nhận cửa truyền tống nhất thiết phải có tài liệu cứng cỏi, tài liệu trong Thần Miếu này rất kỳ lạ, Cổ Trần Sa sớm biết được tin tức là Đại Uy Vương Triều cung cấp.

- Đã giờ Tý.

Cổ Trần Sa tính toán, Tạp La Thân Vương kia có thể sẽ từ nơi này đi ra.

Hống!

Đúng lúc này, trong vết nứt không gian truyền tới thanh âm gầm thét to lớn, thanh âm này quanh quẩn ở trong đại điện, chấn đất rung núi chuyển, những quỷ hỏa kia đều lung lay.

Tiếng hô kia căn bản không phải người, mà như cự thú ẩn núp ở trong Địa Ngục, chuyên môn thôn phệ hồn phách, nghe thanh âm này, Cổ Trần Sa giống như thấy được Ác Ma ngủ say ở trong bạch cốt.

Đây là tồn tại kinh khủng bực nào.

- Tuyệt đối không thể để cho Man Vương này đi ra.

Cổ Trần Sa sắp nhịn không được xông ra, một khi Man Vương xuất hiện, chỉ sợ sinh linh sẽ đồ thán, nơi này căn bản không người có thể đối kháng.

Chỉ sợ là cường giả Đạo cảnh trên cửu biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.