Vốn hắn rất muốn ám sát hai Tông Sư Man tộc kia, nhưng ngẫm lại mục đích chuyến đi này, là khống chế Thần Sứ Man tộc.
Sự tình Trần Linh Vận làm không được, hắn lại có lòng tin, bởi vì Vô Tín Đoạt Tâm Phù bị Thiên Lộ cường hóa qua, uy năng tăng đến lớn nhất.
Sau khi khống chế Thần Sứ Man tộc, như vậy toàn bộ tài phú trong Thần Miếu không phải mặc cho ta lấy.
- Chậm đã, tựa hồ Thần Sứ Man tộc có thể câu thông Tà Thần, ta khống chế hắn, có thể bị Tà Thần can thiệp hay không? Từ đó làm cho ta khống chế thất bại? Đến lúc đó không chỉ tổn thất Vô Tín Đoạt Tâm Phù, mình cũng có thể chết không chỗ chôn.
Cổ Trần Sa suy xét rất nhiều chuyện, suy tính kế hoạch kế tiếp, hết thảy mưu lược đều phải suy xét chu toàn.
- Trước mặc kệ, đến gần quan sát lại nói.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn quyết định tới đó lại suy xét đối sách.
Thế là hắn quen việc dễ làm, tránh thoát tầng tầng tuần tra, lần nữa tiếp cận địa phương Thần Sứ Man tộc luyện công, nhưng lần này không có gặp Cốc Thân Vương.
Phỏng chừng Cốc Thân Vương kia bị mất mười tám cây Thiên Long Tụ Linh Kỳ, đã tức giận đến phát cuồng.
Hô hấp, hô hấp...
Xung quanh Thần Miếu mà Thần Sứ Man tộc ở lại không có ai tiến vào, tựa hồ là cấm địa, cho dù là Nguyên Soái Man tộc cũng không dám quấy nhiễu.
Thanh âm hô hấp truyền đến, trong cung điện đen như nước sơn, nhô ra rất nhiều bong bóng, bong bóng đủ mọi màu sắc, tỏa ra ánh sáng lung linh, ra ra vào vào, tuần hoàn liên tục.
- Có cần tiềm phục vào sâu trong điện đường, nhìn xem Thần Sứ Man tộc dáng dấp ra sao hay không?
Cổ Trần Sa ngẫm lại, cuối cùng vẫn không dám tới gần những bong bóng kia, chỉ có thể chờ đợi, hắn rất kiên trì, ẩn nấp ở trong Nhật Nguyệt Tế Đàn, quan sát động tĩnh.
Cũng không biết qua bao lâu, tiếng bước chân truyền đến, Nguyên Soái Man tộc xuất hiện, hắn ở ngoài cửa Thần Miếu, không dám tiến vào, quỳ một gối, phát ra Man ngữ:
- Bái kiến Thần Sứ đại nhân.
Tất cả bọt khí thu về, ngoài cửa đại điện xuất hiện một người toàn thân bao bọc ở trong áo bào đen, thấy không rõ khuôn mặt, hắn phát ra thanh âm chói tai:
- Khố Lỗ Nguyên Soái, ngươi có chuyện gì sao?
- Vâng, Đại Uy Vương Triều đã vận chuyển tất cả Quân Lương Tửu đến, dũng sĩ của chúng ta đã bắt đầu dùng, trải qua Y Sư quan sát, rượu này tuy tốt, nhưng uống lâu dài sẽ nghiện, nếu không uống, thậm chí có khả năng toàn thân vô lực, sau cùng phát cuồng mà chết.
Khố Lỗ Nguyên Soái bẩm báo:
- Đại Uy Vương Triều có ý đồ xấu, muốn bằng vào thứ này đến khống chế chúng ta, Thần Sứ đại nhân, nên làm thế nào bây giờ?
- Cường Huyết Hoàn của chúng ta sản xuất không đủ, cung cấp cho quý tộc cũng rất gian nan, lần này xuất binh, dựa vào Cường Huyết Hoàn là trăm triệu lần không được. Chỉ có Quân Lương Tửu mới có thể chống đỡ chúng ta hành quân.
Thần Sứ Man tộc nói:
- Ngươi cầm một hồ lô Quân Lương Tửu qua đây.
- Vâng.
Khố Lỗ Nguyên Soái cởi hồ lô xuống, cung kính đưa tới, Thần Sứ Man tộc mở hồ lô ra, tự mình uống một ngụm.
- Quân Lương Tửu này bản thân là đồ tốt, nhưng bị tăng thêm dược vật khiến người ta nghiện, dược vật này rất kỳ lạ, bản thân cũng là thuốc tốt, có tác dụng phấn chấn tinh thần, đề thăng thể năng, giảm đau nhức, để cho chiến sĩ ở trên chiến trường anh dũng giết địch, không sợ tử vong. Đáng tiếc dùng thời gian dài sẽ tổn thương thân thể, sau khi nghiện, một ngày không thể thiếu. Chuyện này ngươi không cần sốt ruột, ta sẽ bẩm báo đại giáo chủ, để đại giáo chủ nghiên cứu ra giải dược.
- Vâng.
Khố Lỗ Nguyên Soái hỏi:
- Vậy có cho binh sĩ dùng không?
- Tạm thời dùng không có vấn đề gì, còn có thể tăng cường tu vi, vật này hẳn phải dùng hơn hai tháng mới có thể nghiện, đến lúc đó chúng ta đã đại công cáo thành, chỉ cần đánh hạ Đại Vĩnh Vương Triều, bắt ngu dân hiến tế, nhất định sẽ lớn mạnh thần lực, để cho Thần của chúng ta hoàn thành công tích trước đó chưa từng có.
Thần Sứ Man tộc ném hồ lô cho Khố Lỗ:
- Ngày hôm qua Thần hạ chỉ thị, nói phải nhanh chóng giết chết nhiều người hơn hiến tế, Thần đã chờ đến không nhịn được, chúng ta nhất định phải mau chóng phát động tấn công, đánh hạ Bá Nam Tỉnh, tỉnh này có mấy triệu nhân khẩu, nếu hiến tế toàn bộ, Thần nhất định sẽ có lực lượng càng mạnh, chúng ta cũng được Thần ban ân.
- Ta đã chuẩn bị xong kế hoạch tác chiến, nhưng bởi vì gần đây Hắc Sát Biên Bức, Âm Dương Tú Sĩ, Độc Long Đạo Nhân, Huyết Hồn Giáo Chủ tử vong, nhà kho bị trộm mà nán lại, sợ Vĩnh Triều phái cao thủ đến, tiềm phục vào nội bộ chúng ta quấy phá, nên thanh tra rất lâu, chỉ là không thể tra ra kết quả, chỉ biết tất cả sự tình có quan hệ tới Thập Cửu hoàng tử của Vĩnh Triều.
Nguyên Soái Khố Lỗ như thực chất bẩm báo, không dám nói dối:
- Là ta vô năng.