Lúc này Cổ Phạm Sa mới chân chính biết, Lâu Bái Nguyệt ở trong lòng Thiên Phù Đại Đế có địa vị bực nào.
Vốn hắn có tâm tư khinh thường Lâu gia, nhưng thấy Lâu Bái Nguyệt thôi động Đại Đồ Thần Pháp, liền hoàn toàn dập tắt. Thay vào đó là cực kỳ cẩn thận.
- Chúng ta nói việc Hổ Lang Đan đi.
Lâu Bái Nguyệt thấy tốt thì lấy, chấn nhiếp Tam hoàng tử là được, dù sao đối phương cũng là Thân Vương uy danh hiển hách, quyền cao chức trọng không nói, ở trong triều nhất hô bá ứng, huyên náo quá cứng không phải chuyện tốt:
- Ta cũng là từ trong tay lão Thập Cửu đổi được hai viên Hổ Lang Đan, nhưng ta phỏng chừng trong tay hắn còn không ít, nhưng ngươi có thể lấy ra vật gì đến đổi?
- Cái này phải nhờ Bái Nguyệt ngươi hỏi thăm lão Thập Cửu cần gì?
Cổ Phạm Sa ném nan đề lại cho Lâu Bái Nguyệt:
- Ngươi làm người trung gian, nhất định có thể kiếm được không ít.
- Đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi hỏi một chút.
Lâu Bái Nguyệt có thể lấy được chỗ tốt tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Phía nam huyện thành, Cổ Chấn Sa đang phát hỏa.
- Lão Thập Cửu đáng chết, nghĩ không ra ta tu thành Đạo cảnh, ngươi lại còn ép ta.
Cổ Chấn Sa ra quyền hung mãnh, đánh cho vách tường rạn nứt khắp nơi.
- Thập điện hạ bớt giận.
Một Tướng Quân người mặc Chiến Mãng Giáp đi tới:
- Nộ Quyền của ngài nghìn vạn lần phải tiết chế, nếu bị lửa giận công tâm, sợ là sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Cổ Chấn Sa tỉnh táo lại.
Hắn như biến thành người khác, khí tức ngưng trọng mà thư giãn, tức giận tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Lôi Cương, ngươi nói đúng, ta tu luyện Nộ Quyền trên Tổ Vu Kinh, gần đây luôn không khống chế được, quyền này là tức giận thôi động, không ngừng đề thăng, uy lực lớn thì lớn, lại không dễ khống chế.
Cổ Chấn Sa nói:
- Nhưng quyền này phối hợp Lôi Long Kình, lại cương mãnh nổ tung, vô kiên bất tồi, sau khi luyện thành, lửa giận phần thiên, Thần Tiên đầy trời cũng khó ngăn phẫn nộ của ta. Cái gọi là giận, trên là giận, dưới là tâm, nô dịch tâm mình, nô dịch tâm chúng sinh. Huyền diệu không gì sánh được, không thẹn là quyền pháp thượng cổ.
- Bên Thập Cửu điện hạ, mạt tướng đã phái người nhìn chằm chằm, nhưng việc cấp bách của chúng ta là lấy được Giác Giao Khải, mới có thể đi Man Hoang chinh chiến. Bằng không Chiến Mãng Giáp có thể ngăn đao kiếm trường mâu, nhưng căn bản không đỡ được chướng khí độc trùng.
Trên người Lôi Cương cũng võ trang đầy đủ, nhưng có không ít khe hở, thủy hỏa có thể thẩm thấu vào.
- Ta cũng đang đau đầu vì chuyện này. Ta đã nghe ngóng, bên Thiên Công Viện xác thực là đang gia tăng đẩy nhanh tốc độ, nhưng vẫn cần thời gian. Bên Lâu Bái Nguyệt cũng không có dư thừa.
Cổ Chấn Sa đi qua đi lại:
- Mặc dù Lôi gia có Thiên Lôi Giáp công hiệu mạnh hơn Giác Giao Khải, nhưng nhiều năm như vậy, cũng chỉ chế tạo ra ba bộ, là pháp bảo căn bản không thể sản xuất số lượng lớn.
- Thiên Lôi Giáp thì không cần suy nghĩ, những lão gia hỏa Lôi gia kia sẽ không lấy ra, lần này Thập điện hạ muốn Lôi Long Trượng, mấy lão gia hỏa bên kia đã giận dữ, nói sau này Thập điện hạ chỉ có thể hồi báo gia tộc, không thể đòi hỏi vật gì nữa.
Lôi Cương rõ ràng là tâm phúc của hắn:
- Kỳ thực tu vi của Xi tiên sinh cao cường, thủ đoạn thiên kì bách quái, Vu Đạo vốn sinh ra ở sâu trong quần sơn, cùng loại với Man Hoang, hẳn sẽ có biện pháp, nhưng hắn coi Thập điện hạ giống như dưỡng cổ, khắp nơi bồi dưỡng truyền nhân, sau đó chém giết, trở thành Cổ Vương.
- Tên kia truyền cho ta Tổ Vu Kinh tuyệt đối không phải chuyện tốt, nhưng ta cũng vui vẻ tương kế tựu kế, học được môn công pháp thượng cổ này, đáng tiếc không được đầy đủ, hắn chỉ truyền thụ Nộ Quyền.
Cổ Chấn Sa lắc đầu:
- Sớm muộn gì ta cũng phải lấy được toàn bộ Tổ Vu Kinh. Đúng rồi, người ngươi đi mời chào đã tới chưa?
- Đã đến kinh thành.
Lôi Cương vội vàng nói:
- Vị công chúa của Bảo Ngọc Quốc kia đã cải trang đến kinh thành, lúc này ở trong phủ của Thập điện hạ, Quốc Vương Bảo Ngọc Quốc có ý tứ là gả nàng cho Thập điện hạ, sau đó liên thủ. Đối kháng Đại điện hạ.
- Thật sao?
Cổ Chấn Sa xoa xoa bàn tay:
- Bảo Ngọc Quốc ở hải ngoại, trong nước sinh ngọc, qua nhiều thế hệ nổi tiếng, lão Đại trấn thủ hải ngoại, tấn công các nước, sớm đã thèm Bảo Ngọc Quốc nhỏ dãi, đáng tiếc Bảo Ngọc Quốc quá xa, chính giữa còn có Long Kiếm Đảo và Hải Bằng Đảo. Nhưng lão Đại rất lợi hại, nửa năm trước lại có thể tấn công đến Long Kiếm Đảo, làm cho Bảo Ngọc Quốc lo lắng bất an.
- Đúng là như vậy, bất quá công chúa Bảo Ngọc Quốc kia không phải chuyện đùa, thực lực cực mạnh, nàng là đến xem Thập điện hạ có khí chất bá chủ hay không, ít ngày nữa sẽ tới nơi này.
Lôi Cương quỳ một gối:
- Chúc mừng Thập điện hạ, sau này nói không chừng thu nạp toàn bộ Bảo Ngọc Quốc vào trong túi, nước này quốc thổ to lớn, ít nhất cũng ba thành Hiến Châu, nhân khẩu mấy ngàn vạn, nhất là trong đảo, quặng ngọc khắp nơi trên đất, từng nhà đều dùng đồ ngọc, trong đó thậm chí sản xuất linh ngọc, nội hàm linh khí, người thường ngậm trong miệng, sẽ phạt mao tẩy tủy. Nghe nói Bảo Ngọc Quốc còn có Nhuyễn Ngọc Bảo Giáp, công hiệu không kém gì Giác Giao Khải.
- Ta biết, thông gia với Bảo Ngọc Quốc là tình thế bắt buộc.
Cổ Chấn Sa đột nhiên nhớ ra cái gì đó:
- Sau khi Long Kiếm Đảo bị công phá, lão đảo chủ, thiếu đảo chủ Long Vũ Vân sớm đã mang theo dòng chính và tài bảo dời đi, tựa hồ quy thuận lão Thập Cửu? Hiện tại trong phủ của lão Thập Cửu khắp nơi đều là tử sĩ của Long Kiếm Đảo, giội nước không tiến, rất đáng lo lắng. Nếu là trước đây, ta ngược lại có thể ghép hắn tội nuôi dưỡng tử sĩ, mưu đồ gây rối, nhưng hắn được phụ hoàng sắc phong, có quyền lực khai phủ kiến nha, hiện tại lập được công to, ngay cả Cự Thạch Hầu cũng lấy lòng, Lâu Bái Nguyệt thì cải thiện quan hệ với hắn, như vậy sẽ rất khó tạo thành đả kích tính thực chất với hắn.
- Dưới loại tình huống này, Thập điện hạ không thích hợp làm chim đầu đàn. Lúc này quốc sách của hoàng thượng chính là diệt Man, mà Thập Cửu điện hạ ra phong mang trước, hoàng thượng vì làm gương mẫu, sẽ không cho người khác động hắn, không phát hiện Thất gia ở trong kinh, cũng không dám vọng động sao? Bất quá ta cảm thấy Đại điện hạ sẽ không từ bỏ ý đồ, Đại điện hạ muốn chính là Long Vũ Vân, nên Thập điện hạ cứ án binh bất động, gây xích mích để Đại điện hạ làm khó dễ trước.
Lôi Cương hiển nhiên là mưu sĩ tâm phúc.
- Ngươi nói không sai, đến, viết thư cho lão Đại, nói Long Vũ Vân đã muốn ủy thân cho lão Thập Cửu, lão Thập Cửu được nữ nhân này trợ giúp, giết chết bốn đại ma đầu và Nguyên Soái Man tộc, có xu thế quật khởi, lão Đại tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn.