Long Phù

Chương 289: Chương 289: Tứ đại đệ tử Tiên đạo (1)




Hóa Long Tháp trấn thủ đan điền, sức chiến đấu của Cổ Trần Sa tiến bộ khủng bố, nhất là công năng hấp thu tiên thiên cương khí, để cho hắn đối phó Đạo cảnh thập nhất biến trở xuống hầu như đứng ở thế bất bại.

Ngẫm lại, vô luận đối thủ oanh kích ngươi như thế nào, cũng chỉ là gia tăng tu vi cho ngươi, đưa ngươi nguyên khí rèn luyện Hóa Long Tháp.

- Hóa Long Tháp không hổ là tâm huyết của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, lại có lực lượng của Tà Thần luyện chế. Sau khi Nhật Nguyệt Long Hỏa luyện hóa Tà Thần chi lực, tháp này đã chính thức quy về Cổ Trần Sa.

Hơn nữa càng thêm mấu chốt là, Nhật Nguyệt Long và Dưỡng Long Tâm Pháp phối hợp lẫn nhau, có tác dụng đào tạo Hóa Long Tháp.

Hiện tại Hóa Long Tháp ở trong đan điền của hắn, ngày đêm được linh khí và Nhật Nguyệt Long Huyết rèn luyện, sớm muộn gì cũng sẽ gia tăng huyền diệu.

Cùng lúc đó, hắn tìm hiểu Nhật Nguyệt Long càng sâu, Chuyết Quyền cũng càng trật tự rõ ràng.

Ba kiện bảo bối, Vương Long Khải, Hàng Ma Chi Nhận, Hóa Long Tháp phối hợp lại, đã có lực cùng cao thủ đánh một trận, tối thiểu Nghĩa Minh đã không phải đối thủ.

- Lực lượng của pháp bảo thật khủng bố, ta chỉ là Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, tăng thêm ba kiện pháp bảo, lại có thể chống lại cường giả trên cửu biến.

Cổ Trần Sa kiểm tra ba kiện pháp bảo, đều tương liên với tâm huyết của mình, chẳng khác gì là một bộ phận thân thể.

Nếu tu vi càng tiến một bước, tu luyện Nhật Nguyệt Luyện đến mức tận cùng, thậm chí có thể dung nhập ba kiện bảo bối này vào trong thân thể, trở thành một bộ phận của thân thể, tuy hai mà một.

Khi đó sẽ thoát ly phạm trù pháp bảo.

Đây cũng là địa phương ngày đó Lôi Thiên Huy tính sai, hắn cho rằng kiếm và khải của Cổ Trần Sa đều do người khác luyện chế, vận chuyển sẽ không như ý.

- Chủ nhân, Lạc Vũ Tiên Tử đã mang theo mấy đệ tử tông môn đến đây, trước mắt đang làm khách ở trong phủ, chủ nhân có muốn đi gặp hay không?

Nghĩa Minh là vì việc này mới đến.

- A? Dẫn ta đi xem?

Cổ Trần Sa nghe nói việc này, cũng không dám lãnh đạm, đệ tử chân truyền của Tiên đạo tới, hắn phải biểu hiện ra tư thái chiêu hiền đãi sĩ, nếu không không lôi kéo được những người này, ngược lại về sau sẽ trở thành cừu địch.

Hắn xuống lầu, xuyên qua mấy hoa viên, đi tới chính sảnh.

Rất xa đã nhìn thấy ba nữ hai nam, trong đó nữ tử mặc vân la thủy tụ chính là Lạc Vũ, mà hai nam hai nữ khác đều có khí chất bất phàm, trên đời rất ít chứng kiến được loại nhân vật như vậy.

Mấy người kia, vừa trông thấy đã biết sẽ không ở trong phàm trần, trong triều đình nhân tài cũng nhiều, tiến sĩ của mỗi khoa thi đều không phải bình thường, nhưng so sánh với mấy đệ tử chân truyền của Tiên đạo này, thì vẫn còn kém rất xa.

Đây cũng là nguyên nhân Thiên Phù Đại Đế ngăn cản Tiên đạo tùy ý thu đệ tử ở dân gian.

Dân gian ra kỳ tài đều bị tông môn tiên đạo đoạt hết, vậy triều đình làm sao bây giờ?

- Chư vị đường xa mà đến, ta bởi vì tu luyện bế quan, không thể nghênh đón từ xa, kính xin thứ lỗi.

Cổ Trần Sa ở rất xa liền mở miệng.

Trông thấy hắn đến, hai nam hai nữ kia ngồi lù lù bất động, riêng phần mình trò chuyện, hơi không coi ai ra gì.

Lạc Vũ đứng dậy giới thiệu:

- Vương gia, này là bốn vị bằng hữu của ta, Thiên Âm Huyền Môn Âm Tuyền, Đại Thiên Huyền Môn Mục Dã Tiếu, Tâm Ý Huyền Môn Hoàng Phủ Phong Vân, Đa Bảo Huyền Môn Bảo Minh Nhi. Vị này chính là Trần Quận Vương gia, Thập Cửu hoàng tử của Thiên Phù Đại Đế.

Nghe giới thiệu, lúc này hai nam hai nữ mới liếc mắt nhìn Cổ Trần Sa, trong đó có một nữ tử mặc váy màu lam nhạt mở miệng:

- Nguyên lai là Trần Quận Vương, chúng ta ở chỗ này hữu lễ.

Nói là hữu lễ, nhưng bọn hắn vẫn ngồi bất động.

- Không dám không dám.

Cổ Trần Sa cũng không cho là ngang ngược:

- Chư vị có thể tới hoang địa của ta, đã là cho ta mặt mũi, tiểu vương e sợ cho chiêu đãi không chu toàn, chậm trễ chư vị. Nghĩa Minh, dâng lễ vật cho chư vị Tiên Nhân, xem như kính ý.

Hắn phất tay, Nghĩa Minh bưng lên bốn cái hồ lô, trong mỗi hồ lô là một viên đan dược màu tím.

- Đây là Tử Huyết Hồi Sinh Đan, lễ vật đơn sơ, mong chư vị không chê.

Hai nam hai nữ trông thấy Cổ Trần Sa chiêu hiền đãi sĩ, nụ cười chân thành, liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy lại tự cao tự đại có chút không tốt, dù sao nắm đấm không đánh mặt người cười, lễ nhiều người không trách.

- Tử Huyết Hồi Sinh Đan là thánh dược chữa thương, rất khó luyện chế, cần các loại tài liệu trân quý, dùng tiên thiên cương khí thúc giục hỏa diễm, ngày đêm không ngừng, đào tạo mấy chục năm mới có thể thành một lò, một viên tương đương một mạng. Cũng không phải lễ vật đơn sơ gì.

Có một nam tử trẻ tuổi mặc đại bào màu vàng, bàn tay cũng màu vàng nhàn nhạt, không giống như tay phàm nhân đảo qua, bốn cái hồ lô đan dược biến mất không thấy gì nữa:

- Chúng ta cũng không khách khí, nhận lấy lễ vật này.

- Người này lại có pháp bảo Động Thiên cấp.

Cổ Trần Sa quan sát ra dấu vết.

Đến bây giờ, hắn thấy qua ba kiện pháp bảo Động Thiên cấp, nhất là Tế Thiên Phù Chiếu, Cự Linh Thần Giới, còn có vòng ngọc của Lâu Bái Nguyệt, trừ cái đó ra, Hóa Long Tháp lại không phải, Hóa Long Tháp chẳng qua là có thể lớn có thể nhỏ, bên trong không có tự thành không gian.

Lạc Vũ cũng không có.

Bởi vậy có thể thấy được, pháp bảo Động Thiên cấp ở Tiên đạo chính tông cũng rất khó được.

Hắn nhớ Lạc Vũ giới thiệu, nam tử này là Đại Thiên Huyền Môn Mục Dã Tiếu, tu vi mạnh nhất trong mọi người, ở trong hàng đệ tử Tiên đạo uy danh hiển hách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.