Mà thời điểm mọi người tiến vào Ngộ Đạo Viện, Phương Hành thì đang quét rác.
Vạn La lão quái nói không sai, tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn không phải sự tình đơn giản, nó đã vượt ra khỏi phạm trù Huyền quyết, có đạo lý của mình, công pháp như vậy đã xem như Thần cấp, cũng chính bởi vậy, mới có thể xưng là thần thông, muốn tu luyện thần thông, thì cần tĩnh hạ tâm lai, ngộ đạo lý, mà Phương Hành là người tính tình nhảy nhót, muốn ngộ đạo lý thì cần tĩnh tâm.
Muốn tĩnh tâm, làm sao tĩnh?
Phương Hành luôn thích đánh nhau gây chuyện, vừa gặp phải loại sự tình hưng phấn này, đương nhiên là tĩnh tâm không nổi.
Mà Vạn La lão quái cho hắn đề nghị, là quét rác.
Không ngừng quét rác, buồn tẻ không có gì, tâm người sẽ từ từ tĩnh lại, dễ dàng cho ngộ đạo lý.
Vì vậy...
Thời điểm thiên kiêu Trúc Cơ cảnh tiến vào Ngộ Đạo Viện bế quan, hắn lại quét rác.
Lúc thiên kiêu Linh Động cảnh tiến vào Ngộ Đạo Viện, hắn vẫn còn quét rác.
Thời điểm thiên kiêu Linh Động cảnh lần lượt ly khai Ngộ Đạo Viện, hắn vẫn đang quét rác...
Hơn nữa Vạn La Lão Tổ cũng không có giống như trước kia thường xuyên chỉ điểm hắn, tựa hồ quên lãng hắn rồi vậy.
Trong đoạn thời gian này, Vạn La Viện lại xảy ra một đại sự.
Băng Âm Cung cung chủ Tiêu Trường Thanh tự mình tiến vào Vạn La Viện cầu tình, đưa một đệ tử Trúc Cơ cảnh của Băng Âm Cung vào Vạn La Viện, người này tên Lãnh Tử Viêm, không phải truyền nhân nhất mạch của Hồ Cầm Lão Nhân, thời điểm hắn Trúc Cơ, tuy chỉ có 23 tuổi, xem như khó được, nhưng Đạo Cơ chỉ là Đạo Cơ màu xanh, bởi vậy không phù hợp yêu cầu của Kim Đan Ngũ Tổ, nên không được lựa chọn.
Chỉ là Kim Đan Ngũ Tổ có mười danh ngạch Linh Động cảnh, cộng thêm một Trúc Cơ cảnh, nhưng Vạn La Viện lại là một dị loại, người bên ngoài không biết chi tiết của Phương Hành, cho rằng trong Vạn La Viện chỉ có Linh Động cảnh, không có Trúc Cơ cảnh, bởi vậy Tiêu Trường Thanh muốn nắm chặt cơ hội này, dùng bí dược tăng lên Đạo Cơ cho Lãnh Tử Viêm, sau đó đưa vào Vạn La Viện.
Sau khi Lãnh Tử Viêm đến nơi này, Phương Hành càng dễ bị người quên lãng.
Mỗi một thiên kiêu Trúc Cơ cảnh, đều là đứng đầu một viện, trời sinh rất hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Cũng vào lúc này, trong Vạn La Viện dần dần có tin đồn truyền ra:
- Tục truyền Vạn La Lão Tổ vốn nhìn trúng thiên tư của hạ nhân Bách Thú Tông, muốn dạy dỗ hắn trở thành Trúc Cơ cảnh, sánh vai với bốn viện khác, chỉ là kẻ này quá mức bất hảo, cuối cùng bị Vạn La Lão Tổ buông tha, lần nữa từ trong Băng Âm Cung lựa chọn một thiên kiêu Trúc Cơ cảnh thu làm môn hạ...
- Ha ha, bất hảo? Ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi! Người như Vạn La Lão Tổ, há sẽ để ý bất hảo hay không? Trên thực tế Vạn La Lão Tổ cho rằng người này thiên tư xuất chúng, nhưng sau khi trải qua khảo thí, lại phát hiện đây chẳng qua là ảo ảnh, thiên tư của hắn hoàn toàn không đạt tới lão nhân gia yêu cầu, lúc này mới bị buông tha, đã mất đi cơ hội, hắn cũng chỉ giống như chúng ta!
- Chúng ta? Ha ha, chúng ta đều tiến vào Ngộ Đạo Viện, hắn làm sao có thể giống như chúng ta?
Xì xào bàn tán như thế, cơ hồ mỗi ngày Phương Hành đều có thể nghe được.
Lúc đầu hắn ở trong mắt người ngoài là một truyền kỳ, xuất thân hèn mọn, thực lực lại vô địch ở Linh Động cảnh, to gan lớn mật, cùng tiểu công chúa của Bách Thú Tông thông qua Đại Tuyết Sơn thí luyện, được Vạn La Lão Tổ thu vào môn tường, sau đó nhiều lần giữ gìn hắn, tâm bảo vệ rất mạnh, có thể nói là một bước lên trời, cơ duyên to lớn.
Nhưng rất nhanh lại chuyển tiếp đột ngột, trở thành một người bị Vạn La Lão Tổ quên đi, thời điểm các thiên kiêu bề bộn tăng thực lực lên, hắn lại ở Vạn La Viện quét rác, quét một lần là hơn tháng, cả người giống như si ngốc, tựa hồ biến thành kẻ ngu, loại tình hình này, thoạt nhìn giống như người bị buông tha, gặp phải đả kích mà nản lòng thoái chí...
Thậm chí có một lần, có người nhớ lại sự tình lúc trước bị Phương Hành giáo huấn, hơn nữa mới từ Ngộ Đạo Viện trở về, tự nghĩ thực lực đại trướng, muốn tìm hắn báo thù, mấy người vây lại Phương Hành đang quét rác, chuẩn bị cho hắn giáo huấn.
Nhưng đột nhiên có một thanh niên mặc trường bào màu xanh ngọc đi ra giải cứu Phương Hành, hắn la rầy mấy thiên kiêu Linh Động cảnh kia, sau đó ánh mắt lãnh đạm nhìn Phương Hành nói:
- Cơ duyên theo mệnh mà định ra, ngươi mất đi cơ duyên lần này, cũng không cần thất vọng như thế, Đại Tuyết Sơn đã không có cơ duyên của ngươi, sao không ly khai, đến địa phương khác tiếp tục đi con đường của mình?
Nhưng Phương Hành chỉ giống như cười mà không phải cười nhìn nam tử kia nói:
- Ngươi cho rằng ta không biết những người này là ngươi sai tới kiếm chuyện?
Nam tử kia giật mình, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên mặt Phương Hành.
Phương Hành cầm cây chổi chuẩn bị trở về động phủ, trước khi đi lại quay đầu nhìn thanh niên áo xanh nói:
- Ngươi chính là Băng Âm Cung Lãnh Tử Viêm? Không cần lo lắng, ta không đoạt cơ duyên của ngươi, ngươi cũng đoạt không được cơ duyên của ta!