Lược Thiên Ký

Chương 244: Q.1 - Chương 244: Phá quy củ (1)




- Vạn La Lão Tổ?

- Vạn La tiền bối?

- Vạn La lão quái?

- Vạn La?

- Vạn La ngươi cái lão vương bát đản này, lại làm con rùa chui vào trong động sao?

- Tiểu quỷ ngươi tìm ta?

- Ta thao...

Lúc này Phương Hành đang ở trong Vạn La Viện tìm kiếm Vạn La lão quái, liên tục tìm mấy đại điện, nhưng không có bất kỳ hồi âm, nghĩ thầm chẳng lẽ Vạn La lão quái không có nhà? Buông ra lá gan mắng một câu, lại không nghĩ tới vừa mới nói xong, thanh âm của Vạn La lão quái đã vang lên ở bên tai, làm Phương Hành bị dọa tới hồn phi phách tán, nhảy ra vài chục trượng.

Lão La lão quái tóc rối bời, ánh mắt tung bay, trong tay ôm một đống ngọc phù, xem ra là đang tìm hiểu công pháp, nhìn Phương Hành một hồi lâu mới quát:

- Ngươi cái tiểu hỗn đản này, mới vừa rồi là đang mắng ta đúng không?

- Không có không có, sao có thể như vậy chứ?

Phương Hành vội vàng phủ nhận:

- Ta có việc tìm ngài!

Vạn La lão quái nói:

- Có chuyện nhanh nói có rắm mau thả, bản Chân Nhân đang vội vàng cứu mạng nhỏ của ngươi đây này!

Phương Hành cười nói:

- Thật quá tốt, cám ơn lão nhân gia... ngài cho ta một tấm Khải Sơn Phù đi Ngộ Đạo Viện được không!

Vạn La lão quái nao nao nói:

- Ngộ Đạo Viện là căn cơ của Đại Tuyết Sơn, cần tiêu hao hàn khí của Thái Âm Huyền Mạch khởi động, mỗi đệ tử chỉ có một cơ hội tiến vào trong đó ngộ đạo tu luyện, hôm nay lão phu còn chưa giúp ngươi chỉnh lý xong pháp môn, ngươi đi vào sớm như vậy làm gì? Cần biết lần này ngươi tiến vào, lần sau muốn vào nữa sẽ rất phiền toái...

Phương Hành nói:

- Lần này công khai vào, lần sau vụng trộm vào, ta thực có chuyện rất gấp!

Vạn La lão quái lắc đầu nói:

- Ít nói nhàm đi. Lão phu vì ngươi đã an bài xong tất cả. Tu luyện môn thần thông này cực kỳ gian nan, đến lúc đó cần phải tiến vào Ngộ Đạo Viện mới có thể cảm ngộ, nghe ta không sai đâu!

Phương Hành ủy khuất nói:

- Mỗi ngày ngài ngay cả cái bóng cũng không thấy được, ai biết chừng nào thì ngài mới có thể bổ khuyết toàn bộ môn thần thông kia? Nói sau ngài lại không cho ta tu tập công pháp khác, vậy ở trước khi ngài bổ khuyết toàn bộ, ta có thể làm gì a?

Vạn La lão quái nói:

- Không có việc gì thì quét rác, tăng lên tu vi, mài tính tình rắm thí kia của ngươi...

Nói xong không kiên nhẫn đá Phương Hành ra ngoài, làm Phương Hành oán thầm nửa ngày.

Hắn cũng không dám nói mình muốn tiến vào Ngộ Đạo Viện, chỉ là vì giảm thời gian đề thăng tu vi cho Vạn La lão quái, cái này thật quá lãng phí, cơ hội vào Ngộ Đạo Viện, là lưu cho các thiên kiêu tìm hiểu thần thông pháp môn, nếu đi chỉ vì rút ngắn thời gian tu luyện, vậy thì quá xa xỉ.

Ngay cả đệ tử của Hồ Cầm Lão Nhân… Diệp Cô Âm cùng Hậu Quỷ Môn của Đại Diễn Tông, cũng là vì sắp Trúc Cơ, mới có thể đi vào.

Đang đau khổ cân nhắc làm sao mới lẫn vào Ngộ Đạo Viện được, chợt thấy trên không Vạn La Viện, mây vàng mênh mông cuồn cuộn, có một Trúc Cơ cảnh đi tới. Người mặc áo bào màu vàng, đầu đội kim quan, mặt như quan ngọc, lông mày như mũi kiếm, sau lưng một mảnh âm vân, phía trên đứng một Âm Thị áo đỏ cùng Sở Từ công chúa, này đương nhiên là Sở Hoàng Thái Tử, hắn quát lạnh:

- Tên hạ nhân của Bách Thú Tông kia, đi ra gặp ta!

Tiếng hét lớn này sóng âm cuồn cuộn, nhất thời kinh động đến toàn bộ Vạn La Viện.

Trong Vạn La Viện, các thiên kiêu đều từ trong động phủ đi ra, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, ánh mắt khiếp sợ.

- Sao Sở Hoàng Thái Tử sẽ đi tới Vạn La Viện? Loại khí thế này, là tới hỏi tội sao?

- Hắn muốn tìm hạ nhân ngang ngược vô lý kia của Bách Thú Tông? Hắc hắc, chẳng lẽ vương bát đản kia lại chọc người trong Vương Đình?

- Đã tìm tới cửa?

Phương Hành cười hắc hắc, gỡ xuống hồ lô bên hông, uống ngụm rượu thấm giọng, giá pháp thuyền bay đến trên đỉnh Vạn La đại điện, đặt mông ngồi ở trên nóc nhà, giương giọng kêu lên:

- Vương bát đản màu vàng, ngươi tìm ai?

Thiên kiêu của Vạn La Viện nghe vậy, không khỏi cực kỳ kinh ngạc, cơ hồ không thể tin được tiểu quỷ này dám mắng Sở Hoàng Thái Tử.

Rõ ràng ở trước mặt nhiều người như vậy, mắng Sở Hoàng Thái Tử là vương bát đản màu vàng, cái này cần lớn mật bao nhiêu a?

Sở Hoàng Thái Tử tập trung nhìn vào, cũng nhận ra được, tiểu quỷ ngồi ở trên nóc nhà kia đúng là gia hỏa lúc trước chống đối mình, lại nghe xưng hô vương bát đản màu vàng thì càng xác định, dù sao trên đời này, trừ tiểu quỷ kia và Tiêu Tuyết, thì không có người dám xưng hô mình như thế, hắn quát lạnh nói:

- Là tới tìm ngươi, đi ra nói chuyện!

Phương Hành cười nói:

- Ta không đi ra, có bản lĩnh ngươi đến đây nói chuyện!

Chung quanh Vạn La Viện có pháp trận thủ hộ, đệ tử Vạn La Viện có thể tùy ý tiến vào, nhưng đệ tử mấy viện khác đến, lại cần có người bên trong tiếp dẫn mới được, bởi vậy Phương Hành cực kỳ bình tĩnh, bổn sự của Sở Hoàng Thái Tử lại lớn, cũng không phá được pháp trận do Vạn La lão quái tự tay bố trí, mà hắn tự nhiên cũng sẽ không ngốc hồ hồ đi ra ngoài liều mạng với Sở Hoàng Thái Tử, không có chỗ tốt hắn không muốn đánh, hơn nữa Sở Hoàng Thái Tử đã là Trúc Cơ tầng ba, chỉ kém một bước là vào Trúc Cơ trung kỳ, cùng hắn đấu pháp, mình quá chịu thiệt.

Sở Hoàng Thái Tử thấy thế, ánh mắt không khỏi lạnh lẽo, lạnh giọng nói:

- Ta có mười thủ hạ bị người cướp giết, ngươi hiềm nghi lớn nhất, ngươi đi theo ta, sau khi hỏi rõ ràng, nếu như không có quan hệ gì tới ngươi, đương nhiên sẽ thả ngươi lại...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.