Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 122: Chương 122: Lưu manh dữ giáo hoàng




Tuyết sơn Kì Khoa Đức, là ngọn núi cao nhất tại Mạt La đế quốc, nằm ở phía đông bắc tỉnh nam bộ, cao hơn sáu ngàn thước, tuyết phủ trắng xóa quanh năm trên đỉnh núi, gió thổi nghi ngút, rất có khí thế. Khu rừng phía bắc chính là Tinh Quang bình nguyên. Hiện nay là lần đầu tiên ma thú và quân đội Mạt La đế quốc phân chia ranh giới ở đây. Từ tuyết sơn kéo dài ra phía bắc toàn bộ bị ma thú chiếm giữ, quân đội Mạt La đế quốc thì lập phòng tuyến ở phía nam!

Tại địa phương có băng sương long ưng, thì bình thương đều sẽ có băng sương cự long. Bởi vì ở tuyết sơn Kì Khoa Đức có hơn vạn khí tức của băng sương long ưng, vô luận là ma thú hùng mãnh, hay quân đội Mạt La đế quốc, đều không dám tự xâm phạm phạm vi tuyết sơn!

Đêm, sao sáng đầy trời, những cơn gió nhẹ thổi mát, cách tuyết sơn Kì Khoa Đức mười dặm về phía đông, trong doanh trướng trung tâm tại phòng tuyến của Mạt La đệ thất quân đoàn, Kì Mễ - Khắc Đặc tướng quân, trung niên, tướng mạo bình thường, tóc đỏ, vừa nhìn thấy cầm thú nam tước cầm lệnh bài cũng nữ vương, trong lòng rất phẫn nộ!

Phải nói qua, Kì Mễ có thể trở thành tướng quân, tất cả đều nhờ sự đề bạt của Uy Nhĩ. Vì thế y đối với Chiêm Mỗ Tư gia tộc có thể nói là hết lòng một dạ. Từ lúc Phỉ Long bị cầm thú nam tước đả thương, y rất muốn đi báo thù cho Phỉ Long. Bây giờ cầm thú nam tước này, là người hiềm nghi lớn nhất về việc hại chết cả nhà Uy Nhĩ, đang đứng trước mặt y, y hận không thể lập tức đem cầm thú nam tước ra lăng trì xử tử!

Bất quá thân là tướng quân, Kì Mễ rất rõ ràng lúc này không thể động vào cầm thú nam tước. Bởi vì cầm thú nam tước có lệnh bài của nữ vương, nếu động thủ với cầm thú nam tước, cũng có nghĩa là động thủ với nữ vương. Đây là tội phản quốc, y không dám to gan như vậy!

Gần đây, tại tỉnh đông bắc, đệ lục và đệ thất Mạt La quân đoàn lo ngăn chặn ma thú, không hiểu tại sao bị một đám Hắc Ám ưng nhân, đọa lạc thiên sứ, Hắc Ám tinh linh ba chủng Ma tộc dư nghiệt tập kích. Hơn nữa đám Ma tộc dư nghiệt này số lượng rất nhiều, mỗi chủng loại có trên vạn. Vả lại hình như là những tinh anh đã được huấn luyện, lợi dụng ban đên mà tiến hành chiếm lợi, sau đó Hắc Ám tinh linh leo lên lung đọa lạc thiên sứ để rút lui.

nl.Đệ lục và đệ thất Mạt La quân đoàn không có phi hành bộ đội, đối với việc thối lui của loại Ma tộc dư nghiệt này này dù có truy kích vài lần, nhưng không có kết quả nào, quân đội tổn thất lại còn trầm trong hơn. Cộng thêm đám ma thú xâm phạm, tình huống thập phần khẩn cấp, chỉ còn cách cầu viện đế đô!

Ngoài trừ dực nhân vương quốc và thú nhân vương quốc, sáu quốc gia còn lại trên nam bắc đại lục đều không có nhiều phi hành bộ đội. Mạt La đế quốc chỉ có một hắc ưng kỵ sĩ đoàn và một bạch điêu kỵ sĩ đoàn. Hiện giờ hắc ưng kỵ sĩ đoàn thì ở tây bắc, bạch điêu kỵ sĩ đoàn sau cuộc bạo loạn chỉ còn lại một lượng lớn bạch điêu nhưng không có kỵ sĩ. Đám quan viên Lạc Khắc tể tướng đang tích cực tuyển dụng. Cho nên Mạt La đế quốc căn bản vốn không có phi hành bộ đội có khả năng chống lại đám Ma Tộc dư nghiệt này.kien

Đã sớm muốn có một lượng lớn phi hành bộ đội, Diệp Phong đối với cách đánh nhanh rút gọn của đám Ma tộc dư nghiệt này, cũng tương đối nhức đầu. Hắc Ám tinh linh thì dễ giải quyết, nhưng không có một lượng lớn phi hành bộ đội, muốn đối phó với đọa lạc thiên sứ và Hắc Ám ưng nhân, sợ rằng cứ như lấy trứng chọi đá!

“Lôi Ân nam tước, nếu nữ vương bệ hạ đã phái ngài đến đây âm thầm chỉ huy tác chiếu, không biết ngài có biện pháp đối phó với đám Ma tộc dự nghiệt này chưa?” Kì Mễ tướng quân cố nén lửa giận trong lòng, khinh thị nhìn cầm thú nam tước mặt một bộ hắc phong y, đang ngồi dùng trà. Đối với việc nữ vương bệ hạ phái hắn âm thầm là chỉ huy tác chiến, thập phần bất mãn, không có điểm nào tin vào năng lực của hắn, căn bản không chuẩn bị tuân lệnh chỉ huy của hắn.

“Ta vẫn chưa nắm được thế trận cùng tình hình như thế nào, làm sao có biện pháp đối phó chứ? Kì Mễ tướng quân lại đường đột hỏi ta như thế ư? Ngài bây giờ có thể kể chi tiết về những cuộc tập kích của Ma tộc dư nghiệt gần đây đi. Nếu ta không lầm, thì bọn chúng chính là thành viên của Hắc Ám giáo đình!” Diệp Phong biết rõ Kì Mễ rất trung thành với Chiêm Mỗ Tư gia tộc, nghe hỏi vậy không vui mà trả lời, trong lòng nghĩ nên trước tiến phải tiêu trừ Kì Mễ, nếu không bên ngoài có Hắc Ám giáo đình và ma thú tập kích, bên trong thì Kì Mễ và hắn không hợp nhau. Loại này căn bản không còn cách nào khác, nếu không bọn họ cầm chắc phần thua!

Hắc Ám giáo đình sau khi trải qua cuộc rượt bắt với Quang Minh giáo đình, bây giờ mặc dù đã ẩn đi, nhưng cũng đã làm cho mọi người biết được sự tồn tại của chúng. Kì Mễ tướng quân cũng đã từng đoán đám Ma tộc dư nghiệt này là thành viên Hắc Ám giáo đình, nhưng cũng chưa có chắc chắn.

“Ha ha, bọn họ có phải là thành viên của Hắc Ám giáo đình hay không thì không phải là việc quan trọng. Dù sao cũng là Ma tộc dư nghiệt, chỉ cần đến đây, chúng ta cũng phải ra nghênh địch. Vừa rồi ta quả thật có chút đường đột, thất lễ thất lễ. Ta tưởng rằng Lôi Ân nam tước là người có chiến công ở tỉnh tây bắc, nên cũng nắm rõ tình hình bên này. Không nghĩ Lôi Ân nam tước lại không biết rõ, ta sẽ thuật lại cho ngài về cái này!” Kì Mễ tướng quân mang theo tràng cười to, rồi bắt đầu thuật lại những cuộc tập kích trước đó của Ma tộc dư nghiệt cho Diệp Phong nghe, tâm trạng không tin hắn có thể nghĩ ra biện pháp tốt.

Con bà nó, tên cẩu thí tướng quân này nên chết là đúng. Lại dám biểu lộ thái độ này đối với thiếu gia.

Ba Nhĩ trung thành cẩn cẩn đứng ở phía sau thiếu gia, nhìn Kì Mễ đang thuật lại tình hình chiến sự, mà âm thầm hung ác mắng nhiếc, biết rõ thiếu gia khẳng định sẽ không buông tha y. Cũng như vậy, Lộ Lộ và Lạp Phỉ Nhĩ cùng đứng phía sau Diệp Phong với Ba Nhĩ, cũng đều nghĩ Kì Mễ thật muốn chết rồi!

Truyện tống điểm của Tư Lược đoàn tại tỉnh đông bắc, nằm cách tuyết sơn Kì Khoa Đức ba mươi dăm về phía tây nam, trong một sơn động. Khi Diệp Phong nhận được tin báo của Tĩnh Hương, vội vàng thông qua Truyện Tống Trận đến quân doanh, rồi dẫn Lộ Lộ, Ba Nhĩ, Lạp Phỉ Nhĩ ba người theo, những thành viên Tư Lược đoàn còn lại thì ở tại trú địa bí mật mà sẵn sàng đợi lệnh!

Lam Lam bây giờ đã cùng Lạp Phĩ Nhĩ lập tâm linh khế ước, có thể tùy thời mà ở trong cơ thể của Lạp Phỉ Nhĩ. Lần này tiến đến quân doanh, Lạp Phỉ Nhĩ muốn để nó trong cơ thể mình, đáng tiếc Lam Lam đã bị Tiểu Hắc dụ dỗ. Nó cùng Tiểu Hắc đi chơi khắp nơi!

Có đôi khi Lạp Phỉ Nhĩ thật sự không hiểu, y và Tiểu Hắc rốt cuộc ai là long kỵ sĩ?

"Đang đang đang đang …"

nl.Khi Kì Mễ tướng quân thuật được một nửa tình hình, thì ở bên ngoài trường tiếng báo động vang lên liên hồi. Đoàn trưởng đệ nhất Liệt Diễm xạ thủ đoàn phụ trách tuần đêm, cau mày tiến vào trong trướng, hướng Kì Mễ mà bẩm báo: “Tướng quân, quân của đám Ma tộc dư nghiệt lại đến. Hơn nữa lần này lại có thêm một lương lớn Hắc Ám kỵ sĩ và Hắc Ám mục sư!”

“A?!” Kì Mễ tướng quân nghe xong liền giật mình, rồi phân phó đoàn trưởng đệ nhất Liệt Diễm xạ thủ đoàn truyền lệnh cho toàn quân đề phòng cẩn thận, rồi chuẩn bị nghênh địch. Y quay đồi nhìn về phía Diệp Phong, ánh mắt lộ ra một tia khinh thường, ra vẻ khách khí nói: “Lôi Ân nam tước, xem ra ta không có cách nào thuật tiếp tục cho ngài. Nhưng ngài cũng có thể ra ngoài, để tự mình quan sát một chút!”

Kì Mễ tuy nói khách khí như vậy, nhưng vẫn giữ ý tứ khinh thường như trước, Diệp Phong làm sao có thể không nghe thấy. Nhưng tên gia hỏa này để vẻ mặt bình thường đối với Kì Mễ. Lúc này hắn gật đầu rồi đái lĩnh Lộ Lộ ba người, đi theo Kì Mễ ra khỏi doanh trướng, cũng muốn quan sát tình hình một lần nữa.kien

Hai mươi dặm về phía đông nam của tuyết sơn Kì Khoa Đức, Tắc Tư giáo hoàng đang vỗ hai cánh bay cao trên bầu trời, nhìn phòng tuyến trước mắt của đệ thất Mạt La quân đoàn, trêm mặt lộ một nụ cười thắng lợi cùng khinh thường.

Trên không trung phía sau Tắc Tư, là tam giai Hắc Ám xạ thủ đoàn trên lưng của Hắc Ám giáo đình tử giai đọa lạc thiên sứ binh đoàn, và tam giai Hắc Ám mục sư đoàn trên lưng Hắc Ám ưng nhân đoàn. Tất cả đều theo hàng ngũ tự bay theo Tắc Tư giáo hoàng bệ hạ mà bay về phía trước. Cùng lúc, ở phía dưới, là tứ giai Hắc Ám kỵ sĩ đoàn mang cương thiết chế khinh kỵ trang bị chạy xông xáo, âm thanh vang dội, khí thế ngất trời!

Trải qua nhiều đợt tập kích gần đây, Tắc Tư đoán chắc Mạt La quân đội đã mệt mỏi. Muốn thừa dịp Mạt La đế đô chưa có phái viện binh đến, trước tiên tiêu diệt đệ thất quân đoàn chỉ còn có sáu vạn binh lực này. Lần hành động này Tắc Tư giáo hoàng đã điều động đến phân nửa thành viên của Hắc Ám giáo đình phân bố bí mật tại cái nơi trong các nước.

Mẹ kiếp, đọa lạc thiên sứ và Hắc Ám ưng nhân của Hắc Ám giáo đình quả thật nhiều. Nhìn đám bộ đội đó của người ta, lại nhìn đám quân vô dụng này, làm sao ta có thể giải quyết được cơ chứ?

Diệp Phong nhìn một lượng lớn Ma tộc dư nghiệt trên không trung từ từ bay tới, tai cũng nghe thấy tiếng vó ngựa trùng trùng điệp điệp, rồi quay sang đám quân tướng bên mình với sĩ khí cực thấp, trong lòng buồn bực thở dài. Hắn cũng hiểu được, nếu không diệt trừ Kì Mễ để lấy lại quyền chỉ huy, sau đó nâng cao sĩ khí của binh tướng lên, hôm nay sợ rằng sẽ có một lượng thương vong lớn!

Đệ thất Mạt La quân đoàn bao gồm bốn tam giai cuồng sa kỵ sĩ đoàn, ba tam giai Liệt Diễm xạ thủ đoàn, hai tam giai Quang Minh kiếm sĩ đoàn và một tam giai băng hệ ma pháp đoàn. Sau khi trả qua nhiều trận chiến liên miên với Ma tộc dư nghiệt, ngoài trừ băng hệ ma pháp đoàn được bảo vệ kỹ càng, các binh đoàn còn lại đều có tổn thất.

Tất cả công sự phòng ngự tại quân doanh của Mạt La đều nằm ở phía bắc, để nhằm chống lại sự xâm lược của bọn ma thú. Phía nam căn bản vốn không có xây dựng công sự phòng ngự. Hơn nữa dù có, cũng vô pháp ngăn cản phi hành bộ đội của Ma tộc dư nghiệt.

Kì Mễ tướng quân vừa nghe tình hình ở phía đông nam, nghĩ đến Hắc Ám mục sư, biết rằng nếu để Hắc Ám mục sư ở phía sau phóng ma pháp phụ trợ, tình hình bên mình khẳng định sẽ nguy kịch hơn. Bởi ậy y mới ra lệnh cho đệ nhất đến đệ tứ cuồng sa kỵ sĩ đoàn xuất trại lập đội, chuẩn bị nghênh địch, Quang Minh kiếm sĩ đoàn thì lo việc thủ doanh trại, Liệt Diễm xạ thủ đoàn và băng hệ ma pháp đoàn thì ngăn cản địch quanh ở trên không trung.

“Lộ Lộ, Ba Nhĩ, các người đến đây…”

Diệp Phong biết rõ Kì Mễ sẽ không nghe lời chỉ huy của hắn, mắt thấy Kì Mễ điều khiển bộ đội chuẩn bị nghênh địch, trong lòng liền có một ý nghĩ xấu xa. Hắn trộm bảo Lộ Lộ và Ba Nhĩ để cho bọn người phía trước thấy được hai người bị dọa khiếp sợ, phải rút lui vào trong doanh trướng.

Kì Mễ thấy thị nữ mỹ nhân và tên nô phó ( sai vặt) chán chết kia sợ hãi phải tiến vào doanh trướng, lộ ra một tia khinh thường, nhưng không có ý kiến gì. Bởi vì người hầu của cầm thú nam tước sợ hãi, trốn tránh máu me, cũng để cho hắn một chút mặt mũi, dù sao cầm thú nam tước là do nữ vương bệ hạ phái tới.

Kỵ sĩ của bốn cuồng sa kỵ sĩ đoàn, sau khi được lệnh của đoàn trưởng, thì nhanh chóng xuất ngoại ở cửa nam doanh trại lập đội ngũ chỉnh tề. Với quân phục là cương thiết chế khinh kỵ trang bị còng tông mao chiến mã, có vẻ như rất hiên ngang. Đáng tiếc, bọn kỵ sĩ nghĩ đến nửa số quân của địch là phi hành bộ đội cường hãn, trong lòng mất tự chủ ít nhiều, sĩ khĩ đã xuống tới cực thấp!

“Cuồng sa kỵ sĩ, phấn chấn lên, các ngươi là những kỵ sĩ nhân tộc vĩ đãi. Đừng sợ những trò vạch vãnh của đám Ma tộc rác rưởi chỉ biết trốn chạy này. Thắng lợi và chiến công tiên diệt Ma tộc dư nghiệt nhất định thuộc về chúng ta!” Kì Mễ tướng quân đứng ở trung tâm, nhìn thấy sĩ khí của đám cuồng sa kỵ sĩ cực thập, liền chánh sắc quát to, để kích thích bọn chúng!

Đáng tiếc, từ khi Ma tộc dư nghiệt đến đây, loại kích thích này Kì Mễ đã nói rất nhiều lần, vì thế sĩ khí của bọn kỹ sĩ không thể vì loại kích thích này mà dâng lên. Thấy vậy Diệp Phong âm thầm lắc đầu, thở dài chê tên Kì Mễ thật là đồ ngu, cứ dùng loại kích thích này làm sao có thể được.

Tắc Tư dẫn đọa lạc thiên sứ và Hắc Ám ưng nhân bay đến cách ba dặm cửa nam quân doanh của Mạt La, rồi để Hắc Ám xạ thủ và Hắc Ám mục sư xuống phía sau Hắc Ám kỵ sĩ, và chuẩn bị cho đọa lạc thiên sứ và Hắc Ám ưng nhân lĩnh ấn tiên phong. Bên kia, Kì Mễ tướng quân vì cố kỵ Hắc Ám mục sư, đã ra lệnh tấn công. Bốn cuồng sa kỵ sĩ đoàn lập tức hướng về phía địch quân mà tiến lên, mục tiên là Hắc Ám mục sư!

“Chủ động tấn công? Tốt, thật tốt! Tu Đặc, Tây Lịch, bọn ngươi cùng đội ngũ theo ta đến doanh trại của địch quân mà tiêu diệt Kì Mễ. Khắc Đặc - Trác Nhĩ ngăn chặc kỵ sĩ của địch quân. Khố Da, Thỉ La, bọn ngươi phụ trợ cho đội của Trác Nhĩ!” Hắc Ám giáo hoàng Tắc Tư dừng lại ở không trung, mắt thấy kỵ sĩ của địch quân chạy tới, nhanh chóng hạ lệnh cho năm vị đoàn trưởng.

“Vâng!” Đọa lạc thiên sứ Tu Đặc, Hắc Ám ưng nhân Tây Lịch, Hắc Ám kỵ sĩ Trác Nhĩ, Hắc Ám xạ thủ Khố Da, Hắc Ám mục sư Thỉ La, năm vị đoàn trưởng nghe lệnh của giáo hoàng bệ hạ liền lập tức triển khai hành động.

Đọa lạc thiên sứ cùng Hắc Ám ưng nhân đập cánh theo giáo hoàng bệ hạ bay tới phía tước. Hắc Ám mục sư phóng ra tam giai Hắc Ám ma pháp “Hắc Ám thần tốc” lên người của Hắc Ám kỵ sĩ và Hắc Ám xạ thủ, để cho bọn họ trong một thời gian tốc độ tăng lên gấp đôi. Sau đó thông thả đi theo phía sao chọn thời điểm để phóng tiếp Hắc Ám thần tốc. Hác Ám mục sự dù chỉ là tam giai, nhưng ma pháp cự mạnh đó là Hắc Ám thần tốc.

“Giết…. Giết…. “ Kỵ sĩ song phương đồng loạt tiến lên, chiến mã chạy liên hồi, tiếng sát thanh trận trận vang, thanh thế thực kinh người.

Phụ trợ ma pháp của Quang Minh mục sư và Hắc Ám mục sư, nếu phóng vào nhau, thì có tác dụng làm chậm, yếu và mệt mỏi. Diệp Phong nhìn Hắc Ám mục sư của địch quân phóng Hắc Ám ma pháp, bên mình thì không có Quang Minh mục sư, trong đầu tính toán phải giải quyết đám Hắc Ám mục sư chỉ biết ma pháp này!

Lạp Phỉ Nhĩ từ lúc quân địch xuất hiện, đã bắt đầu âm thâm gọi Lam Lam đang đi chơi đùa mau về hội họp. Song Lam Lam cùng Tiểu Hắc không biết bay đi đâu, mặc dù có hai lần hồi đáp lập tức, nhưng vẫn không có thấy bóng dáng đâu.

“Kiếm sĩ đoàn yểm trợ, xạ thủ đoàn, ma pháp đoàn chuẩn bị công kích!” Kì Mễ tước quân nhìn phi hành bộ đội của địch quân sắp bay tới xạ trình của xạ thủ và pháp sư, lập tức lớn tiếng quát mỗi đoàn chuẩn bị.

“Tốt? Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ? Hắn sao lại ở đây??” Tắc Tư giáo hoàng bay trên không trung, dần dần tiếp cận doanh trại của quân địch, từ trên cao nhìn xuống phát hiện Diệp Phong đang đứng tại trung tâm, liền lập tức lộ ra thần sắc nghi hoặc, không giải thích được hắn vì sao lại xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ Truyện Tống Trận cũng đặt tại ở đây?

“Hảo, ngươi tên Hắc Ám giáo hoàng chết tiệt, dám tự mình dẫn đội. Hôm nay lão tử thử xem năng lực của tên cửu giai Hắc Ám ma kiếm sĩ của ngươi…” Diệp Phong sớm từ bức họa do Nguyệt Nhi và tinh linh trung đội vẽ, biết được tướng mạo của Hắc Ám giáo hoàng Tắc Tư. Khi Tắc Tư phát hiện ra hắn, hắn cũng thấy được Tắc Tư, lập tức muốn tự mình một đối một với Hắc Ám giáo hoàng này!

Bốn ngày trước, Thiên Địa Chí Tôn công của Diệp Phong đã đạt tới đệ lục cảnh giới, công thêm có Lạp Phỉ Nhĩ cường mạnh ở đây, cho dù cửu giai Hắc Ám ma kiếm sĩ là cường đứng đầu, hắn cũng rất tự tin và liều mạng!

Song phương đại chiến sắp bắt đầu, thì có một thế lực thứ ba mà bọn họ ngoài ý liệu sắp đến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.