Chân Tiểu Yên hỏi, vừa rồi nàng còn đang thu xếp đồ đạc làm trợ thủ cho Diệp Lãng, nghe hắn nói nàng nàng cảm thấy thật vui vẻ.
Thiên cấp cường giả, vậy cho dù đi ngang trên đại lục cũng không còn là vấn đề.
Mặc dù nói cũng không ai vì mục đích này mà trở thành Thiên cấp cường giả, nhưng có vẻ như chính Diệp Lam Vũ cũng có ý nghĩ này.
- Đi qua cũng không có trợ giúp gì, sau khi họ đột phá còn cần thời gian nhất định đến củng cố, chờ sau khi chúng ta xong việc họ còn chưa chắc đã xuất quan.
Diệp Lãng vô tình nói.
- Nga, nguyên lai là như vậy.
Chân Tiểu Yên gật đầu, tựa hồ đã hiểu được ý tứ của Diệp Lãng.
- Di, có ý tứ, không thể tưởng được hai người họ lại đột phá cùng lúc.
Diệp Lãng chợt khựng lại, sau đó cười nói.
- Cái gì? Vừa rồi không phải ngươi nói họ cùng nhau đột phát sao, chẳng lẽ chỉ có một người?
Chân Tiểu Yên có điểm khó hiểu hỏi.
Diệp Lãng cười nói:
- Phía trước nói cùng nhau cũng không phải đồng dạng, đến lúc đó ngươi sẽ biết! Lão tỷ cùng tiểu Thất thật sự là một đôi cừu nhân, nếu hai người là một nam một nữ, thật có ý tứ.
- …
Chân Tiểu Yên hoàn toàn hỗn loạn, không hiểu hắn có ý tứ gì.
- Được rồi, Tiểu Linh đem đồ vật kia cho ta…
Diệp Lãng cũng không tiếp tục để ý tới, vẫn chăm chú vào công việc.
- Ân!
…
Trước bữa tối hôm đó, Diệp Lãng cùng Tiểu Linh và tiểu công chúa quay về, Diệp Lam Vũ cùng thất công chúa đều thật hưng phấn, hơn nữa còn kiêu ngạo định khoe với hắn.
- Đệ đệ…
- Diệp Lãng!
- Ta đã đột phá!
Lúc này hai người đều nhìn hắn chằm chằm không chớp mắt, thật chờ mong phản ứng của hắn, hi vọng muốn nhìn thấy bộ dạng giật mình của hắn.
Rất rõ ràng Chân Tiểu Yên cũng chưa nói với hai nàng chuyện hắn đã biết trước.
- Ta đã biết.
Diệp Lãng gật đầu, cũng không có vẻ ngạc nhiên.
- Biết? Sao ngươi biết, ai nói với ngươi?
Diệp Lam Vũ cười cười, cũng không có ý tứ trách cứ ai.
- Vừa rồi ở bên kia đã cảm giác được, là hai ngươi cùng một lúc đó thôi.
Diệp Lãng thuận miệng đáp, ngồi bên bàn.
- Chúng ta chúc mừng một chút, tiểu Yên, làm đồ ăn gì vậy, phong phú lắm phải không?
- Đương nhiên, ngươi dặn ta làm nhiều một chút, chúc mừng cho họ! Ta làm thật nhiều, cam đoan ăn no nê.
Chân Tiểu Yên cười nói bưng đồ ăn lên bàn.
- Chẳng thể trách vừa rồi Tiểu Yên bận rộn, chẳng lẽ thật sớm biết rồi?
Diệp Lam Vũ nghĩ ngợi, nàng tựa hồ đã có chút hiểu ra.
Những món ngon lần lượt xuất hiện, chất đầy cả bàn.
Nếu đổi lại trước kia, Diệp Lam Vũ sẽ lập tức ăn ngay, bây giờ nghe nói vậy nàng thật tò mò, vì sao Diệp Lãng lại biết được chuyện này.
- Đệ đệ, sao ngươi biết việc này? Chẳng lẽ ngươi đã tới?
Diệp Lam Vũ nghi hoặc hỏi.
- Không có, ta làm sao có thời gian đi tới chỗ các ngươi, ta bận tối mắt! Các ngươi đã đột phá xong, nhưng ta còn chưa làm xong…
Diệp Lãng nhăn mặt.
Khi đó hai người Diệp Lam Vũ cảm thấy phải nghĩ cách làm sao bù đắp, vì thế liền hợp lực cùng nhau luyện tập hợp thể ma pháp.
Kết quả hai người liền hiểu ra, vì thế giúp đỡ đối phương vượt qua cửa ải này.
Cũng nhờ như vậy hai người cũng lấy được thực lực chân chính của mình, hơn nữa còn có thể tiếp tục đi tới.
Đồng thời bởi vì hai người đồng thời bước lên Thiên cấp, khi thi triển ma pháp hợp thể, uy lực cùng hiệu quả sẽ làm người khác kinh ngạc, không có bao nhiêu người có thể ngăn cản.
Diệp Lãng chỉ có thể nói đây tuyệt đối là một kết quả ngoài ý muốn!
Hai người nhìn Diệp Lãng, chờ đợi hắn nói chuyện, hắn nghĩ ngợi một chút lại nói:
- Ta cảm giác được năng lượng của các ngươi dao động, tuy rằng không có mặt tại chỗ, nhưng không cách quá xa, vì thế vẫn có thể cảm nhận được.
- Năng lượng dao động? Có sao? Vì sao ta không cảm giác được?
Diệp Chỉ Tình có chút hoài nghi nói.
- Có!
Diệp Lãng gật đầu, tựa hồ khẳng định với người khác, hắn nói thật sự, mọi người phải tin tưởng.
- Ta tin tưởng, ngươi nói thử xem là cảm giác gì.
Diệp Chỉ Tình nhìn Diệp Lãng nói.
Lúc này họ đều nhìn hắn, thật sự tò mò, không biết hắn làm sao cảm ứng được.
Diệp Lãng nghĩ nghĩ, sau đó nói ra bốn chữ, làm mọi người đều té ngã, bốn chữ này chính là…