Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 228: Chương 228: Chiến Liêu Đông (4) Phật Lãng Cơ Pháo ra oai




Ngô Khảo Ký gà nhưng không ngu, có nghĩa là hắn thiếu kinh nghiệm thực dã chiến quy mô nhưng bản chất Ngô Khảo Ký vẫ là người thông minh.

Ngô Khảo Ký hiểu rõ một điểm nếu tiếp tục đánh theo dẫn dắt của đối phương thì Ngô Khảo Ký hắn sẽ lâm nguy. Không ăn thịt lợn cững nhìn thấy lợn chạy sao. Chưa từng chính thức đối diện kỵ binh Đại Liêu hùng mạnh trên quy mô nhưng tiểu ma sát cùng các nhánh kỵ binh Đại Liêu thì Ngô Khảo Ký khá hiểu về đám này.

Nếu tiếp tục đầu nhập quân vào mớ hỗn độn mà Hô Luân Bối Đa đã tạo ra thì quân của Ngô Khảo Ký sẽ có rât nhiều nguy cơ. Thứa nhất quân Hô Luân Bối Đa tuy có lợn cực lớn về trang bị cũng như chiến mã tốt, no đủ khỏe mạnh. Nhưng ngược lại trang bị của Hô Luân Bối Đa kỵ binh nặng hơn cho nên về mã sức ngang nhau. Kỵ binh Hô Luân Bối Đa vũ khí trang bị mạnh hơn nhiều Gia Luật Diên Hi nhưng về kỹ năng vẫn là hơi thấp hơn một chút cho nên dù đang chiếm ưu thế hoàn toàn trước Tiêu Xuất nhưng không phải là thế áp đảo.

Trong hoàn cảnh này thì Gia Luật Diên Hi tiếp tục đầu nhập quân vào chiến trường kỵ binh đã sa lầy trên khiến cho Ngô Khảo Ký cũng phải điều quân cứu nguy. Từ đó có rất nhiều kịch bản bất lợi cho Ngô Khảo Ký.

Thứ nhất quân của Gia Luật Diên Hi có thể đầu nhập vào bảy đến tám ngàn quân vào loạn chiến để cầm chân bốn ngàn kỵ binh Hô Luân Bối Đa. Đến lúc đó cánh trái trung quân của Ngô Khảo Ký sẽ hở lớn. Bộ binh hở cánh là một trong những điểm yếu trí mạng mà bọn kỵ binh Đại Liêu có thể tận dụng. Ngô Khảo Ký không muốn điều này xảy đến. Cho dù Ngô Khảo Ký đã điều một ngàn năm trăm quân từ hậu đội nhóm bổ xung cho cánh trái nhưng đó chỉ là uống thuốc độc giải khát.

Hậu quân nơi Ngô Khảo Ký đang đứng cũng cần có bảo vệ an toàn chứ, điều đi quá nhiều thì ai bảo vệ hậu quân. Nếu Gia Luật Diên Hi điều kỵ binh tốc độ cao đánh úp hậu quân thì sao? không còn Hô Luân Bối Đa bảo vệ thì hậu quân của Ngô Khảo Ký khá yếu ớt.

Kịch bản thứ hai là Ngô Khảo Ký phải điều bộ binh ở trung quân tiến vào chiến trường xa lầy. Đùa cái mẹ gì trứng, bộ binh mà di chuyển thì khác gì mời đám kỵ Đại Liêu công kích hai cánh, tan vỡi là chuyện bình thường. Ngô Khảo Ký có ngu cũng không làm như vậy.

Điều tượng binh kết hợp bộ binh từ cánh phải hỗ trợ cho cánh trái cắt mặt trung quân lại càng là tối kỵ trong binh pháp. Do đó ý đồ của Gia Luật Diên Hi đã lộ rõ ràng, khá thâm độc và rất hiểu rõ chiến thuật tác chiến có lợi cho kỵ binh. Đây là một chiến tướng có đầu óc chiến thuật và dày dạn kinh nghiệm sa trường. Ngô Khảo Ký đánh giá vậy.

Cũng may Ngô Khảo Ký không thiếu át chủ bài nếu không trận chiến này Ngô Khảo Ký phải chịu đựng tổn thất khá nặng dù chiến thắng hay chiến bại.

Nếu đã nhìn được chiến thuật mưu kế của đối phương thì đơn giản sẽ đánh không theo trương pháp, đây là bài học đầu tiên mà Ngô Khảo Ký đã học từ Lý Thường Kiệt. Đã đánh loạn chiến thì thằng nào nhiều binh hơn, trang bị tốt hơn thằng đó ăn. Trong trường hợp không đoán được đối phương kế hoạch hoặc đoán được nhưng không có cách phá giải thì cách tốt nhất là ép đối phương loạn chiến để tận dụng ưu thế vũ khí cùng trang bị của mình.

Ngô Khảo Ký chơi luôn.

Hắn điều ngay khẩu đội pháo lên chiến trường và nã thẳng trung quân của Gia Luật Diên Hi nhằm ép hai bên giao chiến trực diện ngay lập tức mà bỏ qua chiến trường cánh trái.

Ngô Khảo Ký chưa giỏi đánh cờ nhưng giỏi phá bàn cờ à. Đến lúc này thì để xem thằng nào tay to mà xóa cờ nhanh hơn mà thôi. So về độ tay to Ngô Khảo Ký không ngán bố con thằng nào cả. Cái này nếu Lý Thường Kiệt đứng đây thì đã gõ cho thằng này mấy phát rồi. Thiếu chó gì phương pháp mà chơi loạn chiến hở thằng oắt con kia.

Trong đợt nhận viện trợ hàng tháng mười thì Ngô Khảo Ký đã có được thiết kế pháo của cả Tống Kiệt và của cả Lý Từ Huy rồi. Ngô Khảo Ký chỉ biết cười khổ và khịt mũi coi thường cả hai người này. Tống Kiệt thì cả hiểu mẹ gì về quân sự cho nên mẫu pháo nạp sau có khóa nòng rời di chuyển kiểu bản lề gấp mở của hắn ngay cả công nghệ chế tạo của Bố Chính cũng chịu bó tay. Ngô Khảo Ký nghĩ rằng ít nhất trong 5-7 năm Bố Chính mới có thể chế tạo nổi loại cơ cấu khóa nòng bản lề kia.

Lý Từ Huy thiết kế loại bản lề hợp lý hơn Tống Kiệt nhiều vì cô nàng cải tiến từ thiết kế của Tống Kiệt mà ra. Với khả năng am hiểu kết cấu cơ khí của mình thì dĩ nhiên Lý Từ Huy cho ra mẫu thiết kế có thể Bố Chính chế tạo nổi nhưng Ngô Khảo Ký cũng tin tưởng những khóa mở phức tạm này sẽ không chịu nổi sức tàn phá của thuốc nổ. Và Ngô Khảo Ký đã hoàn toàn chính xác trong nhận định trên. Pháo nạp sau của Lý Từ Huy khá dễ hỏng hóc.

Ngô Khảo Ký thì khác nha, hắn có sẵn hệ thống cảnh báo cho nên có thể thoải mái sáng tạo hay sao chép từ các mẫu pháo mà hắn biết. Không hề bị hạn chế như Lý Từ Huy là phải bám theo nguyên mẫu của Tống Kiệt vì sợ hệ thống đụng chân tay.

Lý Từ Huy rất khôn lỏi, nàng không trực tiếp viện trợ pháo cho Ngô Khảo Ký vì nàng biết thằng chồng khốn của mình còn giỏi hơn nàng về mấy món này. Cho nên Lý Từ Huy viện trợ cho Ngô Khảo Ký hai lò Bessemer luyện thép loại nhỏ cùng một số búa máy cùng hai cơ cấu cán thép theo thuyền buôn cỡ lớn đến tay Ngô Khảo Ký vào tháng mười. Cho cá không bằng cho cần câu. Có thiết bị sản xuất trong tay cùng 30 thợ thủ công lành nghề của Bố Chính được cắt cử lên phương bắc thì Lý Từ Huy tin tưởng Ngô Khảo Ký có thể tự chủ sản xuất vũ khí một phần tại chỗ.

Khi nhận được đám thiết bị này thì Ngô Khảo Ký thực sự muốn bay đến mà ôm Lý Từ Huy chụt chụt mấy cái thật yêu a. Quả thực yêu chết đi được vợ như vậy mới là vợ chứ, hiểu chồng hết mức. Nếu Lý Từ Huy gửi pháo cho Ngô Khảo Ký thì chắc gì hắn đã vui như vậy.

Thực sự thì Ngô Khảo Ký hiểu hơi sai, Lý Từ Huy không gửi pháo vì lúc đó Bố Chính đang nghiên cứu và chế tạo theo bản vẽ của Lý Từ Huy sản phẩm chưa nhiều và chưa ổn định. Cho nên Lý Từ Huy lười, gửi mẹ nó mấy lô dây truyền cho Ngô Khảo Ký thì thoải mái hơn, thứ này ở Bố Chính có sẵn, tháo ra bốc lên thuyền gửi là được. Tóm con tắt lại thì lần này may ăn khô, Lý Từ Huy chẳng qua vì lười nên lập đại công với chồng mà thôi.

Ngô Khảo Ký dĩ nhiên là người am hiểu về mấy thứ vũ khí thời cổ này hơn nhiều nhiều lần Tống Kiệt và Lý Từ Huy cho nên hắn loại bỏ hoàn toàn phương thức chế tạo khóa nòng xoay bản lề vớ vẩn của Lý Từ Huy và Tống Kiệt. Thử quỷ khóa nòng này khi chưa có máy tiện hay khoan cùng các máy móc tinh mĩ như hàn xì vân vân thì khó có thể bền chắc cùng chính xác. Chế tạo lại khó vô cùng và chẳng bao giờ có thể chế hàng loạt trong hoàn cảnh này.

Thứ mà Ngô Khảo Ký chọn để chế tạo đó là Phật Lãng Cơ Pháo hay có nhiều tên gọi khác như “Kẻ giết người”, “Sling”, “Port-Piece”, và “Serpentine” trong tiếng Anh, Pierrier à boîte” bằng tiếng Pháp; “Berço” trong tiếng Bồ Đào Nha; “Verso” trong tiếng Tây Ban Nha. Tên gọi thường dụng ở Đông Á và Đông Nam Á thì nó là Phật Lãng Cơ Pháo hay có nghĩa là pháo Bồ Đào Nha vì quốc gia này là người đầu tiên mang loại pháo này tới phương Đông.

Ngô Khảo Ký chọn chế loại pháo lưỡng nòng này vì chỉ một yếu tố duy nhất đó chính là dễ chế tạo, bền, bắn nhanh. Quá thích hợp cho dã chiến và kể cả hải chiến.

Vì Tống Kiệt đã nghiên cứu và chế tạo đến tận pháo nạp hậu có khóa nòng cho nên Ngô Khảo Ký thiết kế loại Phật Lãng Cơ Pháo này chẳng có chút cảnh báo nào từ hệ thống. Hai lò Bessemer tí hon của Lý Từ Huy viện trợ dư sức đúc các khảu pháo chỉ nặng có 110-130 kg này. Mỗi lò này có thể thổi cả tấn gang lỏng cho nên rất thích hợp đúc pháo cỡ nhỏ kể trên.

Ngô Khảo Ký không ham hố đúc pháo lớn vì sự thực theo Ngô Khảo Ký nghĩ lúc này hạm đội hải quân của hắn đang vô địch, chưa cần thiết kế pháo lớn cho hải quân. Ngô Khảo Ký đang muốn đánh Liêu Đông cùng nhiều các vùng đất liền khác. Các khẩu pháo nhẹ thầm trên dưới 100kg thích hợp một ngựa kéo sẽ cơ động hơn nhiều.

Phật Lãng Cơ Pháo chính là cơ chế nạp đạn sau. Nòng pháo thì không khác gì các loại pháo của Tống Kiệt và Lý Từ Huy sản xuất nhưng phần đuôi pháo là một khoang rỗng hở miệng phía trên đường kính lớn hơn nhiều nòng pháo cùng dài tầm 50cm. Cả thân pháo tính cả khoang rỗng hở miệng lẫn nòng pháo dài 140cm nặng tổng cộng chỉ 110 kg mà thôi.

Nòng pháo phụ chính là buồng chứa thuốc súng cùng đạn có kích thước nòng trùng với kích thước của nòng pháo chính. Thuốc súng và đạn sẽ được nạp sẵn từ nòng phụ này và đặt vào khoang rỗng hở miệng phía trên của nòng pháo chính sau đó được đẩy lên trên vào khe nòng cho khít. Cuối cùng một thanh chêm phía sau nòng pháo phụ sẽ được thêm vào để tránh nó giật ngược về sau và bắn ra ngoài.

Kết cấu hai nòng này chẳng có bản lề gì xấc mà chỉ là hai khối kim loại được đúc cẩn thận chắc chắn có thể lồng ghép vào nhau mà thôi. Nói thật với công nghệ của Bố Chính thì đúc Phật Lãng Cơ Pháo hay pháo nạp đầu nòng không có gì khác biệt cả, đều dễ như nhau. Cho nên Ngô Khảo Ký sau khi cướp được đảo Tuyền Châu lập quốc tại nơi này đã cho xây dựng những công xưởng luyện thép đúc pháo với những thiết bị có sẵn mà Lý Từ Huy đã viện trợ.

Gang nguyên liệu Ngô Khảo Ký nhập khẩu từ Tống, than đá cũng từ Tống sau đó tự đốt than cốc và nung chảy gang ở Tuyền Châu Đảo và đúc pháo. Lúc này Tống không thể cấm Ngô Khảo Ký mua gang hay than đá, lương thực vì Ngô Khảo Ký chính là Vương gia được sắc phong. Nói như thế nào đây, Ngô Khảo Ký mặc dù là Vương gia được Tống “ thừa nhận” không phải “ sắc phong” nhưng Tống tuyên truyền bên ngoài đó chính là sắc phong cho nên Ngô Khảo Ký có thể lợi dụng điểm này. Vua Tống há miệng mắc quai nên ngậm bồ hòn làm ngọt. Thậm chí nến Ngô Khảo Ký tiến nhập nội địa của Tống thì quan viên ở đó phải vái dài Vương gia thiên tuế.

Mối khẩu Phật Lãng Cơ Pháo có ba nòng phụ được nạp đạn sẵn, sau khi bắn một lượt thì các đội nạp đạn liên tục nhồi thuốc súng để chờ bắn tiếp. Cho nên có thể nói rằng Phật Lãng Cơ Pháo có thể bắn liên tục, tốc độ cao hơn nhiều máy bắn đá, cao hơn cả nỏ Ballista với những đội ngũ lành nghề thậm chí mười giây họ có thể nã một quả đạn. Tốc độ có thể nói là con mẹ nó kinh hoàng.

Phật Lãng Cơ Pháo chỉ có một điểm yếu trí mạng đó chính là lượng khí nổ bị thoát nhiều bởi khớp nối của hai nòng pháo chính phụ. Do công nghệ là đúc mài mà không phải khoan cắt cho nên chỗ tiếp nối dù cố gắng làm tốt nhưng vẫn có độ dơ nhất định khiến khí nổ thoát qua.

Nhưng kể cả như vậy thì với 3kg thuốc nổ cùng một quả đạn sắt đường kính 70mm vẫn có thể bay xa đến hơn 400m thậm trí lên tận 500m uy lực kinh hồn.

Tại sao Ngô Khảo Ký chế Phật Lãng Cơ Pháo lại có được tầm bắn không thua pháo liền khối nạp mũi của Bố Chính. Đơn giản vì Ngô Khảo Ký biết được tới hạn của pháo nằm ở đâu. Phật Lãng Cơ Pháo do nòng phụ chứa thuốc nổ chỉ dài 50cm cho nên rất dễ đúc và đúc với chất lượng cực cao có thể chịu được những vụ nổ của lượng lớn thuốc nổ. Chất thép của nòng phụ thường là tuyển chọn tốt nhất cho nên với lượng thuốc nổ rất lớn thì cho dù bị thoát khí nổ vẫn khiến cho quả đạn bay đi cực xa. Đây là ưu thế của một kẻ hiểu quân sự, hiểu vũ khí chế tạo nên các khẩu Phật Lãng Cơ Pháo.

Trong lúc Hô Luân Chiến ào ào xông lên cứu cha hắn đang bị vây ráp bởi quân Gia Luật Diên Hi thì một loạt tiếng nổ lớn vang lên ầm ầm.

Phật Lãng Cơ Pháo 75 li của Ngô Khảo Ký quá thích hợp tác chiến ở Liêu Đông dầy đồng bằng rộng lớn bằng phẳng. Pháo có xe kéo, có lò xo giảm giật gá vào giá pháo có càng chống giật phía sau cố định, có thước ngắm sơ bộ. Tất nhiên nếu để tinh mĩ hơn và chuẩn chỉnh hơn phải để chị Lý Từ Huy thiết kế theo yêu cầu của anh Ngô Khảo Ký. Nhưng hai người ở xa nhau cho nên Ngô Khảo Ký chỉ có thể tạm hài lòng với những thiết kế sơ bộ của bản thân.

Nhưng viên đạn sắt mềm hình tròn đường kính 75 li lao ầm ầm trong không gian, tiếng xé gió véo véo thậm trí lấn át cả tiếng chém giết của hai nhóm kỵ binh.

Hô Luân Chiến đang gào thét xông lên phía trước thì chiến mã bị giật mình tí nữ hất văng hắn xuống đất. Hô Luân Chiến ngay lập tức kìm chân ngựa rạp người giữ trọng tâm.

“ Con mẹ nó thứ quỷ gì giữa thanh thiên bạch nhật trời tuyết rơi có lôi sấm…” Hô Luân Chiến sợ hãi liếc mắt nhìn về trung quân của Đông Hải Vương lúc này đã mờ mịt khói trắng không thấy rõ nhân ảnh.

“ Phù Phù … dọa chết lão tử” Hô Luân Chiến thúc ngựa tiến lên nhưng khí thế đã giảm ba phần.

Không chỉ Hô Luân Chiến giảm khí thế mà đám kỵ binh của Hô Luân Bối Đa và Tiêu Xuất cùng đám Kỵ binh đang xông lên của Gia Luật Xương cũng thoáng bị giật mình đình chiến trong tích tắc.

Người thảo nguyên có mối sợ tiên thiên đối với lôi điện sấm chớp. Họ thờ phụng là hạo thiên cho nên thứ mà họ sợ nhất chính là lôi điện. Người Tống có thuốc nổ nhét trong bình gốm lớn để thủ thành người Đại Liêu biết và không quá sợ tiếng nổ đó. Nhưng trên dã chiến thứ bình gốm kia không có tác dụng và không được dùng, cho nên lúc này nghe thấy tiếng nổ quá đỗi khủng khiếp thì đám kỵ binh thảo nguyên khí thế giảm và bắt đầu sợ hãi.

Hai giây, chỉ hai giây những viên đạn với sơ tốc đầu nòng khá lớn đã lao đến trận địa Đại Liêu của Gia Luật Diên Hi cách đó 400m. Các pháo thủ Bố Chính căn chỉnh góc 30 độ cho Phật Lãng Cơ Pháo vì chủ công đã nói rồi, góc độ này là bắn xa nhất. Mà nhiệm vụ của họ lúc này là bắn xa nhất để vươn đến đội hình của đối phương.

Bụp … Bụp… xẹt xẹt … xẹt….

Hí… hí hí hí

Khủng khiếp, tàn nhẫn, máu tanh khủng bố…..

Bốn mươi quả đạn đều trúng đích…

Không trúng sao nổi khi tầm bắn của Hô Luân Bối Đa Bố Chính lên tới 500m trong khi quân Gia Luật Diên Hi đứng cách đó chỉ 400 m lại còn đứng lúc nha lúc nhúc. Có thể nói chỉ cần dương pháo 30 độ rồi bắn đại về hướng đó là trúng con mẹ rồi.

Bốn mươi dãy máu gài cả chục mét đột ngột xuất hiện trong hàng ngũ kỵ binh của Gia Luật Diên Hi. Nói chung với quả đạn 77 ly bằng thép so tốc đầu nòng 70m/s đủ để giết chết bất kỳ sinh vật máu thịt nào trên đường nó di chuyển.

Chiến mã ngã nhào, chân tay đứt gãy, máu me nhuộm thành một con đường. Gan thịt phèo phổi chất thải bèo nhèo khắp nơi, khung cảnh thảm liệt vô cùng.

À nói nghe nguy hiểm nhưng thực sự là bốn mươi viên đạn pháo 75 li chỉ giết và làm bị thương tầm hơn trăm người ngựa của Gia Luật Diên Hi mà thôi. Viên đạn nào mau may thì xuyên được ba hàng người, không may may thì đập thẳng thân chiến mã mắc kẹt. Còn viên nào đập đất lăn chân chiến mã thì có thể tổn thương đến năm sáu chiến mã không chừng. Nói chung thứ này độ may rủi khá cao.

Tuy nói chỉ hơn trăm kỵ binh thương vong nhưng độ hoản loạn của hoạt Phật Lãng Cơ Pháo xạ kích dành cho kỵ binh Đại Liêu là lớn vô cùng. Cả đội hình trung quân của họ nháo nhác vô cùng.

“ Dcm, chĩa Pháo về phía đại kỳ màu vang mà bắn … nhanh “

“ Tập trung bắn vào đại kỳ…”

“ Bắn đại kỳ”

Phát đầu tiên là dò khoảng cách, phát thứ hai là chính góc độ.

Đại kỳ nơi Gia Luật Diên Hi đứng được trọng tâm bồi bổ.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Ầm Ầm Ầm..

Phật Lãng Cơ Pháo ra oai thự sự, có thể nói ba lượt bắn dường như liên tục mà phát… Khói mờ trắng xóa che lấp trời xanh. Đạn sắt bay vèo vèo như mưa tuyết, nơi Gia Luật Diên Hi đứng quá thảm, hắn theo như thới quên của kỵ binh đại tướng dẫn dầu cách chiến trường địch vài trăm met là khoảng cách an toàn. Nhưng an toàn sao nổi khi đối diện một kẻ xuyên không có đại pháo trong tay. Mà lại là thứ đại pháo Phật Lãng Cơ có thể bắn như liên thanh, trên dưới mười giây một lượt bắn.

Đáng sợ vãi linh hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.