So sánh với trận ác chiến trường kỳ trước đó, thời gian Trần Duệ triền miên với Lola lần này ngắn ngủi hơn nhiều lắm, nhưng mà cảm giác này thì trạng thái thân bất do kỷ trước đó làm sao có thể sánh bằng chứ.
Nhãn thần của Lola nhìn Trần Duệ cũng đã đổi khác, tràn đầy… ôn nhu hiếm thấy?
Không sai, chính là ôn nhu. Thải Hồng sơn cốc như địa ngục ngày xưa đã biến thành nơi của ôn nhu.
Nếu như là bình thường, Trần Duệ nhất định sẽ lưu lại làm bạn với nàng, nhưng tình huống của Ám Nguyệt bây giờ rất khẩn cấp, Trần Duệ không thể ở lại nơi này được.
“Xin lỗi, Lola, nhanh thì một tháng, chậm thì ba tháng, ta nhất định sẽ trở về. Đến lúc đó ta sẽ tỉ mỉ nói cho nàng rất nhiều sự tình nữa, bây giờ nàng ngoan ngoãn ở nơi này chờ ta về, được không?”
Hiện tại Lola thực sự đến sức để gật đầu cũng không có, nhưng Trần Duệ lại tâm ý tương thông đọc được đáp án từ trong ánh mắt nàng. Hắn hài lòng gật gật đầu, lại hôn lên trán nàng một cái, ôm nàng đặt lên giường, đắp chăn kỹ càng rồi rời khỏi Thải Hồng sơn cốc.
(Nam nhân đáng ghét, đi thật rồi… nhưng mà, tâm lý lại an tâm lạ thường, phảng phất có người để tin cậy, dường như…)
(Hơi kỳ lạ, dường như càng thêm dễ dàng câu thông với nguyên tố, chẳng lẽ làm loại chuyện này lại làm cho thực lực tăng tiến? Xem ra còn phải nghiên cứu thật tốt, còn có những phiến đá kia, cuối cùng cũng gom đủ…)
(Không được rồi, mấy chuyện kia sau này rồi nói, bây giờ mệt chết đi được, muốn đi ngủ quá…)
(Một tháng, nhất định không được lừa bản tiểu thư, nếu không cho dù bản tiểu thư có tìm đến tận cùng tử vong chi hải cũng phải bắt chàng trở về!)
Trần Duệ rời khỏi Thải Hồng sơn cốc, dưới tác dụng của cỗ lực lượng cường đại mới giành được kia, hắn không những không bị sức cùng lực kiệt mà tinh thần lại còn sáng láng.
Kỳ thực, vừa rồi hắn dự tính dùng thủ đoạn để ổn định Lola, nếu không vị long nữ không đáng tin này mà phát tác lên, chỉ sợ cả Ám Nguyệt cũng bị lật lên. Cho dù là thổ nguyên tố quân vương và Pagliuca cũng chỉ có kết cục bị chôn vùi. Lấy tình huống trước mắt xem ra, mỹ lang kế… a, mỹ nam kế này đã thành công rồi.
Không trách danh nhân Freud lại có câu danh ngôn: tình dục là ngọn nguồn để nhân loại lấy được tất cả thành công. Chẳng qua theo trí nhớ thì vị danh nhân này về sau chết vì ung thư khoang miệng.
“…”
Đúng rồi, Trương Ái Linh tỷ tỷ hình như cũng nói qua một câu: con đường thông đến tâm lý nữ nhân là x đạo. (DG: cái gì đạo tự hiểu dùm con)
Đây tuyệt đối là một câu danh ngôn cường hãn, chẳng qua trong tích tắc mà hai người hoàn toàn giao hòa vừa rồi, Trần Duệ thực sự cảm nhận được tâm linh của Lola, đó là một loại tình cảm ẩn tàng hoặc phải gọi là đè nén. Không riêng gì đối với hắn, mà còn đối với chính mình, vạn năm qua, đều chỉ cô độc một mình, thí nghiệm điên cuồng, chỉ hưởng thụ thói quen cô độc mà thôi.
Một khắc kia, không để ý mà lộ ra sự ôn nhu hiếm thấy, làm cho người ta say đắm trong đó, giống như rượu càng mạnh thì lại càng thơm vậy.
(Giả ngốc cũng tốt, xấu bụng cũng tốt, không đáng tin cũng tốt, cuối cùng cũng chỉ là nữ nhân, nữ nhân của ta.)
Bình rượu này, sau này có thời gian thì phải chầm chậm nhấm nháp, nhiệm vụ quan trọng nhất trước mắt là phải chạy về Ám Nguyệt một cách nhanh nhất, nơi đó có nữ nhân hắn yêu nhất và bằng hữu hắn tín nhiệm nhất.
Trần Duệ tìm cách kiếm một con giác dực thú, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phương hướng của Ám Nguyệt.
Dọc đường, cuối cùng hắn cũng có thời gian rảnh rỗi bình tĩnh lại, tiến vào siêu cấp hệ thống, kiểm tra thật tốt “thu hoạch ngoài ý” lần này.
Trong siêu cấp hệ thống, loại mờ mịt kỳ dị của hằng tinh tinh hệ đã tan biến, lại khôi phục sự im lặng trong dĩ vãng. Chỉ là, làm chủ nhân của siêu cấp hệ thống, cũng là chưởng khống giả của cả tinh hệ, Trần Duệ theo bản năng cảm nhận được tinh hệ hiện tại đã không còn giống với trước kia nữa.
Ánh mắt của hắn rơi trên tinh cầu đã từng phát ra quang mang lam sắc lộng lẫy kỳ dị, ý thức bao bọc tất cả tinh cầu trong nháy mắt, biển cả, đất liền, núi cao, sông, rừng rậm… Đúng rồi, kia là động vật, còn có… con người?! Con người có cùng hình dạng như trên địa cầu, chỉ là nền văn minh vẫn còn rất lạc hậu.
Trần Duệ lộ ra thần sắc kinh ngạc, từ không gian hư vô đến tinh hệ hoang vu, sau đó biển cả, thực vật tiến hóa, đến bây giờ thì siêu cấp hệ thống này cuối cùng cũng “mô phỏng” loại sinh vật cao cấp như động vật và con người.
Không đúng, không phải mô phỏng, loại cảm giác này… chắc hẳn là sinh mạng chân chính. Sinh mạng có tư tưởng, có ý thức độc lập mà không phải là những cái xác không hồn chịu khống chế.
Trần Duệ không biết điều này có ý nghĩa gì, nhưng dù thế nào đi nữa, sinh vật cao cấp xuất hiện đại biểu cho biến hóa về chất, cũng là tiến hóa đẳng cấp hành tinh.
Ý thức của hắn trở về tinh thần điện, quả nhiên, bảng trạng thái hiển thị trên màn hình, quang cầu đã biến thành năm cái, ngoại trừ “Cương” màu trắng, “Sát” màu vàng, “Liệt” màu lam, “Pháp” màu đỏ đã có từ trước thì lại tăng thêm “Hóa” màu tím.
Hóa cảnh!
Xưng hiệu: ngự tinh quân.
Đẳng cấp tiến hóa: năm sao.
Điểm kinh nghiệm: 0%
Điểm linh khí: 15480 vạn.
Thực lực tổng hợp: A-
Trần Duệ tý nữa thì lệ rơi đầy mặt, không dễ dàng a, tính cả thời gian tu hành trong huấn luyện trường, khoảng cách với lần tiến hóa bốn sao trước đã hơn một trăm chương… đó là, thời gian hơn một trăm năm.
Pháp cảnh kia đúng là cạm bẫy! Lĩnh ngộ lâu như thế, tu la, lĩnh vực, lực hủy diệt cũng đã vòng vo mấy lần rồi, cuối cùng không ngờ lại tìm cửa đột phá ở trong “ba ba ba”, cuối cùng cũng đã tấn cấp một lần, đạt tới tiến hóa năm sao.
Nhưng mà thu hoạch to lớn này thật sự làm cho người ta xúc động, nguyên nhân đột phá có thể là kích thích của lực lượng thần bí nào đó trong thượng cổ phù ngữ, có lẽ lĩnh ngộ được là nhờ tác dụng của một tia pháp tắc cơ sở kia, cũng có thể là thể chất của bản thân Lola hoặc là có quan hệ tới lúc tâm linh giao hòa khi xxoo.
Bất kể thế nào, cuối cùng cũng “thăng cấp”.
Trần Duệ đầu tiên theo thói quen tra xem kỹ năng cấp năm sao nhận được.
Lần này, có thêm bốn kỹ năng.
Song tu (kỹ năng bị động), một loại thuật kiêm tu tính mạng, tăng thêm hiệu quả tu hành tinh thần và thân thể, gia tăng uy lực kỹ năng, gia tăng tỉ lệ hiệu quả hỗ trợ cảnh giới. Chú ý: một số lúc nào đó sẽ có công hiệu đặc biệt.
Lúc vừa nhìn qua, còn tưởng song tu này là một loại kỹ năng “ba ba ba” bỉ ổi giống như “động huyền tử”, “ngự nữ kinh”, hóa ra là có cùng tính chất với việc tu thành nội đan của đạo giáo Trung Quốc, mệnh song tu chi pháp. Thông thường mà nói, lực lượng càng cao thì càng khó tiến bộ, đặc tính này có thể gia tăng hiệu quả tu hành, còn có thể tăng cường uy lực kỹ năng, thật sự là một đặc tính tương đối trâu bò.
Di tinh (kỹ năng chủ động) chuyển đổi tất cả kỹ năng công kích của đối phương, duy trì thời gian mười giây, giới hạn mỗi giờ dùng một lần, mỗi lần tiêu tiêu hao thêm 1000 linh khí.
Kỹ năng này làm cho người ta nghĩ đến tuyệt kỹ “đẩu chuyển tinh di” của Mộ Dung thế gia trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung đại hiệp. Chẳng qua đẩu chuyển tinh di là tá lực đả lực, chuyển rời hướng lực công kích, phản kích đến bản thân đối phương. Mà công hiệu của “di tinh” lại giống với “di hoa tiếp mộc” dưới ngòi bút của Cổ Long đại hiệp hơn. Tuy rằng chỉ có mười giây, nhưng đối với một số chiêu thức lớn mà nói, tuyệt đối có hiệu quả kỳ diệu không tưởng tượng được.
Phi hành (kỹ năng chủ động) một loại thuật bay lượn. Có thể tự do biến đổi tốc độ và động tác trong không trung, mỗi phút tiêu hao thêm 10 điểm linh khí, có thể bổ sung kỹ năng đặc biệt “âm bạo” để nâng cao tốc độ phi hành trong nháy mắt, tiêu hao thêm 3000 linh khí, giới hạn một giờ dùng hai lần.
Ngự tinh biến (kỹ năng chủ động), hình thái biến thân cường lực chiến đấu. Có thời gian hạn chế, hình thái cụ thể chưa biết, cần tiêu hao thêm 10 vạn điểm linh khí, 1000 tín ngưỡng kết tinh.
Biến thân? Hình thái cụ thể chưa biết? Không phải là trở nên lồi lõm chứ? Xem trong chỗ giới thiệu này thì hẳn đây là một kỹ năng chiến đấu mạnh nhất của ngự tinh quân năm sao.
Trần Duệ chú ý tới, trừ tiêu hao thêm linh khí, còn có cả “tín ngưỡng kết tinh”.
Hắn mạnh mẽ nghĩ lại, Lola đã từng nói, lĩnh vực của cường giả thần cấp khác biệt so với ma đế và ma hoàng, không chỉ là lợi dụng lực lượng của thiên địa tự nhiên để hình thành trường cảnh, mà còn có tồn tại sinh mạng, được xưng là thần chi quốc độ.
Tín ngưỡng từ thần chi quốc độ mới là nguồn lực chủ yếu của thần cấp chứ không phải là tín ngưỡng đến từ ma tộc hay nhân loại, nếu không chẳng may mất đi tín ngưỡng, thì thần linh chẳng phải biến thành phàm nhân sao. Tín ngưỡng kết tinh, hẳn là có liên quan với tín ngưỡng lực.
Nếu như án chiếu theo lý luận này, tinh cầu… sinh mạng… bản thân cả siêu cấp hệ thống không phải là một thần quốc hay sao? Như vậy hắn là… thần của thần quốc?
Trần Duệ lập tức lắc lắc đầu: không thể, hắn bây giờ còn cách lực lượng thần cấp không biết bao nhiêu năm ánh sáng, hơn nữa đây không phải là lĩnh vực có bộ dạng quốc độ, mà là cả một tinh hệ chân chính. Nếu nói đây là hệ thống cạm bẫy đã đưa hắn xuyên việt đến dị giới này… A, siêu cấp hệ thống, đây là một hệ thống tiến hóa đặc thù mà thần bí, hẳn không thể sao chép y nguyên khái niệm của thế giới này được.
Chỉ là, cái “tín ngưỡng kết tinh” kia thật là làm cho người ta ngứa ngáy trong lòng.
Ngoại trừ bốn kỹ năng mới giành được, “phân tích chi nhãn” vốn có đã xảy ra tiến hóa, trở thành “Chân, phân tích chi nhãn”.
Sau khi dùng phân tích chi nhãn nhìn về hướng của tọa kỵ giác dực thú, hiển thị lên là: Chủng tộc: giác dực thú.
Thực lực tổng hợp: E+ (E+). Thể chất E, lực lượng E, tinh thần E-, mẫn tiệp: E+. Phân tích: thuộc tính phong.
E+ là thực lực lộ ra, trong dấu ngoặc là thực lực chân chính theo dự đoán, còn có thuộc tính phong ở sau cùng, chứng minh “chân, phân tích chi nhãn” lại có thêm công năng phân tích và phán đoán, có thể xác định khá chính xác lực lượng chân chính của đối phương, đây hẳn cũng là hình thái cuối cùng của phân tích chi nhãn rồi.
Biến thành tối chung kỹ năng “chân hệ” còn có phá nguyên đao. Chân phá nguyên đao: kỹ năng công kích tinh lực, thủ chưởng cường hóa đặc thù, giống như dao sắc, lúc sử dụng có tỷ lệ phát động thuộc tính “phá nguyên”, làm suy yếu hoặc bỏ qua lực phòng ngự của đối phương, có thể trực tiếp công kích trạng thái linh hồn. Mỗi phút tiêu hao thêm 1000 linh khí, không hạn chế thời gian.
Kỹ năng bổ sung “chân diệt nguyên trảm”, kỹ năng công kích quẩn thể, trong vòng bán kính ba mươi mét, tất cả sinh vật đối địch nháy mắt sẽ bị đao khí tốc độ cao phân cắt, cần tiêu hao thêm 1000 linh khí, có thể chọn mục tiêu được miễn đòn, giới hạn mỗi giờ dùng một lần.
Có thể bỏ qua phòng ngự mới gọi là “phá nguyên đao” chân chính. Đối với thể linh hồn hoặc tinh thần cũng có lực sát thương, lại còn loại bỏ thời gian hạn chế. Ngay cả kỹ năng bổ sung “diệt nguyên trảm” cũng thăng cấp, phạm vi đánh lan cũng tăng thật nhiều, lại còn có thể lựa chọn mục tiêu không thương tổn đến, ngang với trí năng hóa.
Ngoại trừ hai kỹ năng đã tiến hóa đến cấp bậc cuối cùng, còn lại vài kỹ năng cũng được thăng cấp và điều chỉnh. Tinh điểm của “tinh không chi môn” lại tăng thêm hai cái, thời gian hữu hiệu của tinh điểm tăng thành ba tháng.
Sau khi thi triển “viêm long phụ thể”, thời gian khôi phục rút ngắn xuống còn sáu giờ, thậm chí đang trong “thời gian cooldown” cũng có thể dùng kỹ năng, hoàn thiện hơn trước kia nhiều.
“Tinh vực” tuy không tiến hóa thành “chân tinh vực” nhưng hiệu quả tăng cường bản thân và suy yếu địch nhân cũng đã tăng lên, đạt tới 50%. Kỹ năng lĩnh vực đặc thù này có thể bỏ qua lĩnh vực của đối phương, thêm vào viêm long phụ thể nữa, đây là hai con bài lớn nhất giúp hắn khiêu chiến vượt cấp.
Ngoại trừ tinh vực, thu chi vực mà Trần Duệ tự thân lĩnh ngộ ở bán thần không gian sau khi giành được lĩnh ngộ pháp tắc bây giờ, đã đạt được cảnh giới viên mãn, uy lực chắc chắn không giống với lúc trước.
Được gợi ý từ lần dùng niết bàn chữa khỏi thương thế và tăng sức cho Isabella trong trận chiến với Bạch Lạc, hắn còn dần tạo thành một lĩnh vực tăng ích, chẳng qua hiện tại chưa thành công, chỉ mới ở bước đầu đặt nền móng.
Sau khi từ Pháp cảnh thăng cấp đến Hóa cảnh, kỹ năng tiêu hao lượng linh khí hơn lúc trước gấp mười, thậm chí còn nhiều hơn. Nếu là trước kia, căn bản là chỉ là bày biện có thể xem không thể dùng, nhưng bây giờ Trần Duệ có tinh thần hoa viên cùng Linh Nguyên tháp cung cấp linh khí, giá trị linh khí cũng đã trên trăm triệu, đấy là chưa kể một trăm triệu linh khí đã tiêu hao lúc tiến hóa lên năm sao, tiêu hao của mấy kỹ năng này tuyệt đối không thành vấn đề.
Kỹ năng chuyển đổi linh khí nhiều lúc phát huy diệu dụng, ví như khi ở nhà giam số mười ba vậy, có thể dễ dàng chuyển hóa xiềng xích trói buộc ma đế cấp.
Trần Duệ rời khỏi cây kỹ năng, ý thức tiến vào màn hình kiến trúc, quả nhiên, mới có thêm một mô hình có hình tháp.
Tín ngưỡng chi tháp. Điều kiện kích hoạt: 10000 linh khí.
Công năng: thu thập sự thành kính và tín ngưỡng của sinh linh, chuyển thành tín ngưỡng kết tinh, khi nào tín ngưỡng lực đạt đến mức yêu cầu sẽ tự động dựng lên tín ngưỡng trụ, giá trị tín ngưỡng tăng gấp bội.
Trần Duệ lúc này xác nhận xây dựng không cần nghĩ ngợi, một tòa kiến trúc hình tháp to lớn hiện ra tại tinh thần điện. Lúc tâm thần của hắn di chuyển đến tín ngưỡng tháp thì xuất hiện nhắc nhở.
Trước mắt tín ngưỡng tháp mỗi ngày tự động sản sinh “tín ngưỡng kết tinh”, số lượng còn có thể tăng thêm dựa vào đẳng cấp được đề cao. Tín ngưỡng lực trước mắt: 0. Tín ngưỡng kết tinh trước mắt: 0. (100 đơn vị tín ngưỡng lực có thể chuyển hóa thành một kết tinh)
Tín ngưỡng chi nguyên: chưa truyền vào.
Tín ngưỡng kết tinh. Số lượng trước mắt: 0.
Tín ngưỡng chi trụ: Có thể tập trung và hình thành phạm vi hiệu quả ở nơi có tín ngưỡng lực của sinh mạng, chuyển hóa thành tín ngưỡng kết tinh, tới khi tín ngưỡng lực ở khu vực nào đó đạt yêu cầu có thể tự động xây dựng. Số lượng trước mắt: 0.
Muốn thu thập tín ngưỡng lực thì cần có tín ngưỡng trụ, tuy nói rằng có thể tự động xây dựng, nhưng cũng cần phải có tòa đầu tiên làm cơ sở. Trần Duệ tìm nửa ngày cũng không biết xây dựng tín ngưỡng trụ kiểu gì, lực chú ý lại rơi trên tín ngưỡng chi nguyên.
Tín ngưỡng, là chỉ chủ trương, chủ nghĩa đối với thánh hiền, hoặc là sự tin phục và tôn sùng với thần, sự sợ hãi đối với quỷ, yêu, ma hoặc hiện tượng tự nhiên, thờ phụng nó trở thành hành vi chuẩn tắc của chính mình.
Tín ngưỡng chi nguyên tương đương với các loại chuẩn tắc của thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan. Cung cấp tin ngưỡng chính là “loài người” có ý thức, tư tưởng chân chính, chứ không phải cái xác không hồn được số liệu hóa.
Lúc này, một thanh âm vang lên trong nội tâm: “Đưa vào trong tín ngưỡng chi nguyên giết chóc, dâm dục, sợ hãi… Mặt âm ám của nhân tính sẽ phóng đại lên vô hạn, ngươi sẽ giành được vô số cuồng tín đồ, đồng thời giành được số lượng tín ngưỡng lực rất lớn.”
Là tu la! Quả nhiên, cho dù tiến hóa thành năm sao thì tu la vẫn không tan biến, lại còn tiến thêm một bước dụ hoặc hắn. Trước mắt văn minh nhân loại ở trên tinh cầu màu lam còn ở trình độ cực kỳ lạc hậu, hoặc nói là không khác một trang giấy trắng bao nhiêu, một khi Trần Duệ làm như thế thật, tinh cầu màu lam sẽ biến thành thế giới chân thực tràn đầy hắc ám và dục vọng bên trong luyện tâm huyễn cảnh.
Nhưng mà lời tu la nói không sai, cái hắn cần chỉ là tín ngưỡng kết tinh mà thôi, so sánh với khuyên người hướng thiện, hướng dẫn người ta làm ác dễ dàng hơn nhiều, bởi vì hướng thiện rất cần chính bản thân mình tự thúc giục.
“Không cần phải phủ nhận hắc ám, không phải chính ngươi cũng thế sao? Xem lại chính ngươi đi, tham luyến sắc đẹp, âm hiểm giảo trá, hiếu sát vô tình… Có thể tồn tại đến bây giờ, có thể giành được lực lượng bây giờ, chẳng lẽ lại dựa vào cái gọi là ngụy thiện? Nhân tính vốn là ích kỷ, cho dù bây giờ ngươi cấp cho chúng một ít thiện lương dối trá mà vô dụng thì cuối cùng cũng có một ngày, bọn chúng cũng sẽ lộ ra bộ mặt thật tàn nhẫn, lãnh huyết, đọa lạc! Vì cái gì mà không cho bọn chúng thế giới chân thực?”
Tại lúc luyện tâm, tu la đã từng phơi bày từng màn hắc ám và ghê tởm, căn nguyên của tất cả những điều này chính là sự ích kỷ của nhân tính.
Trần Duệ nghiêm túc tự hỏi, không thể không thừa nhận, lời mà tu la nói quả thực có đạo lý.
Hai tay của Trần Duệ cũng đã dính đầy máu tươi, hơn nữa có rất nhiều âm mưu tính toán, còn về “tham luyến sắc đẹp” lại càng không cần nói, Athena, Cơ Á, Katherine, Mejia, bây giờ còn có thêm một Lola nữa.
Theo sự tăng cường của lực lượng, dục vọng cũng tăng trưởng, một khi không thể nào duy trì bản tâm nữa, bản thân hắn có thể sẽ trở thành một ác ma chân chính.
Chính mình còn như thế, dựa vào cái gì mà chi phối tin ngưỡng của người khác?
Hắn đột nhiên nghĩ đến một lời thoại kinh điển của kiệt tác ma huyễn cũng kinh điển là “chỉ hoàn vương” trong “quốc vương trở về”.
Đối mặt với vô số đại quân Moldo, Aragon nói một câu thế này:
Cứng rắn lên, hỡi con dân của Lạc Hãn, hỡi các huynh đệ của ta! Ta nhìn thấy ở trong mắt các ngươi sự sợ hãi trong nội tâm ta trước đây.
Có lẽ có một ngày, loài người trở nên yếu hèn suy bại, vứt bỏ bằng hữu, đoạn tuyệt tình bạn, nhưng quyết không phải ngày hôm nay.
Sẽ có một ngày, sài lang công phá thành trì nhân loại, loài người sẽ vì thế mà tuyệt diệt, nhưng quyết không phải ngày hôm nay!
Hôm nay chúng ta thề chết chiến đấu anh dũng! Ta lấy tất cả danh nghĩa mà các ngươi quý trọng, mệnh lệnh các ngươi chiến đấu, các dũng sĩ tây phương!
Trần Duệ hít sâu một hơi: có lẽ có một ngày, loài người chúng ta hoặc một ít hậu đại sẽ biến thành sùng bái quyền lực đồng tiền, hủ bại, đọa lạc, nhưng không phải hiện tại.
Có lẽ có một ngày, dân chúng sẽ biến thành máu lạnh bởi vì một chút hoàn cảnh hoặc ảnh hưởng, thiếu hụt lòng nhân ái và đạo đức, nhưng không phải là hiện tại.
Đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm. Thế nào mà lại bị hiện thực mài mòn sự sắc sảo, trong nội tâm con người trước sau cũng phải có một chút kiên trì gì đó. Có loại kiên trì này, cho dù là trong hắc ám tràn ngập tuyệt vọng, ngẩng đầu cũng có thể nhìn thấy quang minh. Nếu như không có loại kiên trì này, cho dù ở bên dưới ánh dương quang chiếu rọi, trong con mắt cũng chỉ là một mảnh mù mịt.
Nhân tính là ích kỷ! Nhưng mà chúng ta không thể để cho sự ích kỷ chi phối nhân tính!
Không có cách nào phủ nhận một mặt hắc ám, nhưng cũng không có cách nào phủ nhận quang minh!
Không chỉ vì cái gọi là ngụy thiện hoặc “thánh mẫu”. Ta suýt vì tự tư mà chìm ngập trong hắc ám trầm luân, hiện giờ trong ta chỉ còn lại chấp niệm mà thôi. Hoặc nói là, đây là tín ngưỡng.
Nhãn thần của Trần Duệ càng lúc càng kiên định, cảm giác âm thanh dụ hoặc của tu la bên tai càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tan biến không còn. Tay hắn phát ra quang mang kỳ dị, vươn về hướng tín ngưỡng tháp.