Trúc Thạch lấy ra một con rết, ném về phía Sa Hoàng, con rết bay được một đoạn thì nổ tung, hóa thành một đám máu độc đen.
Con rết này gọi là Thất Độc Ngô Công, là linh thú Trúc Thạch tốn rất nhiều công phu mới có thể luyện thành, hắn ta phải đi khắp thiên hạ, thu thập hàng vạn con độc trùng, dùng phương pháp độc đấu, để vạn trùng cắn xé thôn phệ lẫn nhau.
Trải qua hơn trăm năm mới có thể rèn luyện ra một con trùng vương, nhưng hôm nay vì bảo vệ mạng nhỏ, đành phải đem linh trùng tự bạo.
Sa Hoàng thấy đám mây độc thì ra lệnh cho Đại Bạch Sa lặn xuống biển né tránh.
Trúc Thạch liền ném ra hai con bản mạng linh xà, tự tay đấm mạnh vào ngực, phun ra hai ngụm tinh huyết.
Linh xà lập tức biến thành hai con rắn lớn, dài hơn mười trượng lao về phía cá mập trắng.
“Bạo!” - Trúc Thạch ánh mắt co rút, cũng đem hai con linh xà dẫn bạo, máu thịt văng tung tóe trên mặt biển.
Sa Hoàng thấy vậy thì sắc mặt kịch biến, miệng hô lớn.
“Đại Bạch không được ăn!”
Nhưng đã quá trễ, cá mập trắng ngửi thấy mùi máu liền há miệng đem máu thịt nuốt vào trong bụng.
“Thị Huyết Thuật! Hóa Cuồng Thuật! Khát Máu Thuật!” - Gã tu sĩ liên tục thi triển ba loại thuật pháp điều khiển linh thú.
Thông qua máu thịt của linh xà, tạm thời có thể điều khiển cá mập trắng vài giây.
Cá mập trắng hai mắt trở nên đỏ ngầu, đem Sa Hoàng hất từ trên lưng xuống. Nó trở mặt với chủ nhân, há ra miệng rộng muốn đem Sa Hoàng cắn chết.
“Đại Bạch! Bình tĩnh lại! Ta mới là chủ nhân của ngươi!” - Bạch Sa Hoàng hốt hoảng nói.
Nhưng cá mập trắng bây giờ hoàn toàn phát cuồng, hai mắt bị máu tươi che phủ, làm sao còn có thể phân biệt ai với ai. Nó chỉ đơn giản là nhào tới cắn kẻ ở gần mình nhất, đem hắn ta thôn phệ.
“Ghè...” - Âm thanh quái dị vang lên từ miệng cá mập trắng.
Sa Hoàng thấy vậy thì tức giận vô cùng, đành phải bơi xuống phía dưới bụng cá mập trắng, dùng ngọn giáo xương đâm mạnh vào bụng nó.
“Ghè...” - Cá mập trắng gào thảm, bụng bị chọc ra một lỗ lớn, máu tươi túa ra ngoài nhuộm đỏ mặt biển, hai mắt trợn trắng, lâm vào hôn mê.
Phần dưới bụng chính là điểm yếu chết người của loài cá mập, chỉ cần bị đánh trúng là sẽ mất đi tri giác, lâm vào hôn mê tạm thời.
“Bản Hoàng giết chết ngươi!”
“Hải Hoàng Nộ! Thiên Giáng Thần Lôi!” - Sa Hoàng chỉ ngọn giáo về phía Trúc Thạch.
Lập tức từ trên mây đen phóng xuống một tia sét, đánh mạnh lên người tu sĩ Linh Thú Môn.
“Quác...” - Cự điểu bị sét đánh trúng thì kêu ầm lên, ngã nhào từ trên trời xuống.
Trúc Thạch vội tế ra phi kiếm, ngự kiếm bay lơ lửng, nhưng hắn không phải kiếm tu, tốc độ phi hành chậm hơn cưỡi linh thú rất nhiều.
Trên người hắn còn có vài con linh thú, nhưng đều là động vật sống trên cạn, không thể đem ra giao đấu giữa biển, chỉ có thể tế ra mấy món pháp bảo, liên tục ném về phía Sa Hoàng rồi tự bạo.
Lúc này Trúc Thạch bất chấp tất cả mọi thứ, chỉ mong giữ được mạng sống.
Bạch Sa Hoàng dù không cưỡi cá thì tốc độ bơi vẫn vô cùng nhanh, chỉ mấy lần uốn người ngụp lặn đã dễ dàng đuổi theo gã tu sĩ. Từ ngọn giáo xương phóng ra những cột sáng mạnh, liên tục bắn trúng mục tiêu.
“Sa Hoàng! Ngươi đừng ép người quá đáng! Chó cùng dứt giậu, ngươi không hiểu đạo lý này sao?” - Trúc Thạch gầm lên, hai mắt đỏ ngầu.
“Dám làm Đại Bạch bị thương! Bản Hoàng để ngươi sống thì sau này thành trò cười cho thất hải hay sao? Chết đi!” - Sa Hoàng rít lên, ngọn giáo tích tụ một nguồn năng lượng khổng lồ, khiến nước biển xung quanh cũng sôi trào.
“Đã thế thì ta và ngươi cùng chết!” - Tu sĩ Linh Thú Môn hét lớn, năng lượng trên người bạo loạn, giống như là muốn tự bạo.
Sa Hoàng thấy vậy vội vã tế ra một pháp bảo giống như mai rùa, đem pháp bảo biến lớn, rồi chui vào bên trong.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ tự bạo có uy lực rất lớn, cho dù là Sa Hoàng cũng không dám chính diện đón đỡ.
Nhưng Sa Hoàng ở trong mai rùa hồi lâu vẫn không thấy sóng xung kích truyền đến, sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi.
Hắn chui ra khỏi mai thì không thấy gã tu sĩ Linh Thú Môn đâu nữa, trên trời chỉ còn một đám mây máu vẫn chưa tan hết.
“Mẹ nó! Là tự bạo thân thể, thi triển Huyết Độn Thuật!” - Sa Hoàng tức giận nói, biết mình bị lừa nhưng cũng chẳng làm gì được.
Cách xa hơn ngàn dặm, một đám mây máu đột ngột xuất hiện, Nguyên Thần của tu sĩ Linh Thú Môn hiện ra, sắc mặt của hắn lúc này xám trắng, nhục thân bị hủy, tu vi hao tổn nghiêm trọng. Nhưng chí ít cũng đã thành công tẩu thoát.
Huyết Độn Thuật là một bí thuật ma đạo, đem máu tươi hoặc một bộ phận hoặc cả cơ thể làm cái giá thi triển, trả giá càng nhiều thì thần thông càng mạnh, có thể dịch chuyển tu sĩ đến một nơi cách xa vị trí ban đầu. Đây là một thủ đoạn giữ mạng rất tốt, trả giá đắt nhưng giữ được mạng sống.
“Cuối cùng cũng thoát được!” - Nguyên Thần sắc mặt tái nhợt, nhưng lại vui sướng vô cùng.
Chỉ là nụ cười của hắn không giữ được bao lâu, ngay bên dưới hắn ta là một con Kình Ngư lớn mấy chục trượng, hai con mắt như đèn lồng nhìn hắn chằm chằm.
Con Kình Ngư tung người khỏi mặt nước, há miệng đem món ăn trời ban đớp lấy, khẽ kêu một tiếng rồi lại lặn xuống biển.
Gã kiếm tu mặc dù thoát khỏi ba tên Sa Vương đuổi giết, nhưng bởi vì liên tục thi triển đại thần thông, pháp lực cũng tiêu hao rất lớn, nên khi gần bay về đất liền thì thân thể khô kiệt, linh khí không còn, ngã xuống biển chết đuối, bị bầy cá phân thây xé xác.Long Nữ trong hình dạng rắn nhỏ ẩn thân ngay giữa bầy cá mập. Nàng và Ác Quỷ Máu thực ra đã đến từ rất sớm, chỉ là cả hai vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp để ra tay.
Nhưng sau khi thấy nước rút, mấy tên Sa Nhân Độ Kiếp Kỳ đều đã đuổi theo con mồi, thì Long Nữ biết thời cơ đã đến.
“Chủ nhân, Long Nữ đói, mau giết cá cho Long Nữ ăn.” - Long Nữ cọ cọ cái đầu nhỏ vào mặt Ác Quỷ Máu năn nỉ.
“Lại đợi thêm lúc nữa, để mấy tên kia đi xa đã, cá con rất nhiều, chúng ta tha hồ săn bắt.”
Hàng ngàn con Sa Ngư và Sa Nhân bơi quanh Bắc Minh đảo, chúng nhận lệnh của Sa Hoàng nên phải đợi ở đây, không hề biết ở ngay bên cạnh là một gã thợ săn tử thần.
“Nữ nhân này làm thế nào bây giờ?” - Một gã Sa Tướng ôm lấy Diễm Lệ hỏi.
Sắc mặt của nàng bây giờ biến thành màu đen, trúng độc rất nặng linh khí lại bị phong ấn bởi kiếm thuật, trong vòng một giờ không cứu chữa chắc chắn sẽ chết.
“Ta cũng không biết, chắc chỉ có thể chờ Sa Hoàng đại nhân về giải quyết, chúng ta tạm thời thi pháp giữ cô ta sống là được.” - Một gã Sa Tướng khác trả lời.
Vậy là bảy tám tên Sa Tướng cùng hợp sức thi triển một loại trị liệu thuật, đem mỹ nhân vây vào giữa, một loại thủy linh lực nhu hòa phóng ra từ bàn tay chúng, giúp Diễm Lệ kéo dài tính mạng.
“Các ngươi không cần vất vả như vậy đâu, giao mỹ nhân này cho ta là được.”
Ác Quỷ Máu vừa nói vừa đem áo choàng cởi bỏ, vươn tay ôm lấy Diễm Lệ.
“À! Thằng nào to gan vậy?” - Một tên Sa Tướng bị hù dọa, việc có người ở bên cạnh mà không phát hiện ra được rất là đáng sợ.
“Kẻ giết các ngươi! Long Nữ! Giết chúng!” - Ác Quỷ Máu cầm rắn nhỏ ném về phía mấy tên Sa Tướng, thực lực mấy gã này quá yếu, nó không thèm ra tay.
Long Nữ vừa xuất hiện liền hóa thành giao long, nhe năng múa vuốt, tóm lấy mấy gã Sa Nhân ném vào miệng.
“Thịt cá mập cũng rất ngon!” - Mắt giao long nheo lại, miệng nhồm nhoàm đầy máu.
Sau đó giống như thấy cách săn giết này quá chậm, Long Nữ phun ra long châu, lại nhẩm niệm thần thông. Viên ngọc liền sáng lên, hóa thành hắc động sâu không thấy đáy, đem cả nước biển lẫn Sa Nhân Sa Ngư hút vào bên trong.
“Nàng ăn chậm thôi kẻo nghẹn, ta đem cái nữ nhân này cứu chữa, nếu không cô ta sẽ chết.” - Ác Quỷ Máu bay ra khỏi mặt nước, tiến về Bắc Minh đảo.
Giao long trong biển gầm thét, dùng móng vuốt sắc nhọn cào vào đầu lũ Sa Ngư, dễ dàng đem bầy cá thảm sát. Sa Ngư ngửi thấy mùi máu lại nhào về phía nàng, lũ Sa Nhân mất khống chế, cũng chỉ có thể lao đầu vào chỗ chết.
Cứ như vậy Long Nữ một bên giết cá, một bên dùng long châu thôn phệ huyết nhục. Một mình nàng đem toàn bộ Sa Nhân Tộc diệt sát, máu cá nhuộm đỏ mặt biển.
Ác Quỷ Máu đi theo mùi máu tươi, liền thấy rất nhiều thi thể tu sĩ nằm phơi thây trong đại điện.
Ánh mắt nó lóe lên, bàn tay hướng về đống thi thể.
“Các ngươi đều chết rồi, cũng không phải là do ta giết. Thi thể của các ngươi ở lại đây cũng sẽ thối rửa, để Ác Quỷ Máu ta giúp các ngươi siêu thoát.”
“Hóa Huyết!”
Từng cỗ thi thể bị Ác Quỷ Máu biến thành máu tươi, chỉ một lúc sau liền biến thành vài khối máu lớn. Bàn tay nó co lại, đem tạp chất loại bỏ, sau một lúc những khối máu hóa thành những viên đan dược màu đỏ, bay vào tay của nó.
Ác Quỷ Máu liền đem vài viên ngọc máu nhét vào miệng Diễm Lệ, lại giúp nàng luyện hóa, đem năng lượng sống đi khắp cởi, giúp giải độc và chữa trị vết thương.
Mỹ nhân khẽ hé hai mắt, liền nhìn thấy một nam nhân xa lạ đang ôm nàng liền hoảng sợ hỏi.
“Ngươi là ai?”
“Hắc, cô tỉnh rồi sao? Là ta cứu cô từ tay lũ cá mập.” - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
“Đa tạ ơn cứu mạng của đạo hữu, thiếp thân nhất định sẽ đền đáp. Nhưng hiện tại có thể buông thiếp thân ra được không?” - Diễm Lệ có chút đỏ mặt, bị một nam nhân xa lạ ôm khiến nàng có chút khó chịu.
“Cô ở lại đây nghỉ ngơi một lát, ta ra ngoài kia giải quyết nốt mấy tên phiền phức.” - Ác Quỷ Máu đang cười thì sắc mặt cau lại, đem mỹ nhân thả ra.
Nó hóa thành một đạo thân ảnh màu đỏ, lao vụt ra ngoài.
“Ngao...” - Ở phía bên ngoài giao long gầm thét.
Trong lúc nàng đang thoải mái giết chóc thì ba gã Sa Vương đột ngột trở về. Chúng thấy thủ hạ bị giết thì mắt đỏ lên, hung hãn nhào tới vây công Long Nữ.
“Ác long! Lại dám đồ sát Sa Nhân Tộc bọn ta! Ta phải đem ngươi lột vảy lóc thịt”
“Nói nhiều làm gì, đem nó phân thây, giúp tộc nhân trả thù.”
Ba gã Sa Vương vung giáo xương đâm mạnh vào thân rồng, nhưng lớp vảy của Long Nữ vừa cứng vừa trơn, nhất thời chúng không đâm xuyên được.
“Ghè... “ - Ba con Sa Ngư Độ Kiếp Kỳ phun ra những cột năng lượng, bắn vào thân rồng, khiến Long Nữ đau đớn vô cùng.
“Tên Tà Huyết đáng ghét, vậy mà lại mê gái bỏ rơi Long Nữ, lát nữa xong việc phải cắn chết hắn.” - Long Nữ ủy khuất thầm nghĩ, liều mạng nhào tới cùng một con Sa Ngư chém giết.
“Ghè...” - Con cá mập răng kiếm hung mãnh vô cùng, lưỡi kiếm ở miệng vừa sắc vừa nhọn, quất lên người Long Nữ liền lột được lớp vảy của nàng, nó há miệng ngoạm một miếng thịt lớn.
Hai con Sa Ngư khác cũng nhào đến đem Long Nữ cấu xé.
“Thương Tần!”
“Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình.” - Ác Quỷ Máu thấy tình thế nguy hiểm cũng không đùa nữa.
Lập tức hóa thành Ác Quỷ nhào đến, ngọn Thương Tần rời tay liền hóa lớn, đem một con Sa Ngư khổng lồ xuyên thủng.
“Ghè...” - Âm thanh đau đớn vang lên từ miệng con cá, thân thể nó lập tức nổ tung, yêu hồn ôm lấy yêu đan bơi về phía chủ nhân.
Nhưng chưa bơi được bao xa thì một cánh tay đỏ máu đã chụp lấy nó, đem nó ném vào trong miệng.
“Ta giết chết ngươi!” - Chùy Sa Vương đau đớn thét lên, Sa Nhân bọn chúng khi sinh ra đều sẽ sống chung với một Sa Ngư, tình cảm vô cùng tốt, nhiều khi còn thân hơn ruột thịt.
Hôm nay thấy Sa Ngư bị giết chết, kẻ là chủ nhân như hắn đương nhiên đau lòng.
Hắn ném mạnh ngọn giáo xương vào người Ác Quỷ Máu, đem ngọn giáo kích nổ.
Vụ nổ liền khiến trước ngực Ác Quỷ Máu tạc ra một vết thương lớn, máu chảy dòng dòng.
Ác Quỷ Máu nhưng lại không để vết thương vào mắt, thu hồi Thương Tần ném vào một con cá khác.
“Ghè...” - Kiếm Sa Ngư cũng bị ngọn giáo xuyên thủng, mặc dù không chết nhưng cũng trọng thương.
Ngay lập tức Long Nữ áp đảo được con Hổ Sa Ngư vốn bị thương từ trước. Chỉ vài ba chiêu liền dùng long trảo xé xác con cá, Kiếm Sa Ngư cũng bị nàng giết ngay sau đó.
Miệng rồng tham lam đem xác ba con Sa Ngư Độ Kiếp Kỳ nuốt chửng.
“Lưỡi Đao Máu!”
Ác Quỷ Máu đối mặt với ba tên Sa Nhân Độ Kiếp Kỳ, bây giờ nó đang hóa thành Ác Quỷ, lực mạnh vô cùng.
Cánh tay khẽ vung chém ra mấy nhát cắt, đã có thể xé toạc áo giáp của chúng. Sau đó lại dùng Thiên Ma Thủ tóm lấy, đem cả ba tên Sa Nhân ném vào miệng.
Rất nhanh vết thương trước ngực đã khôi phục như cũ.
Ác Quỷ Máu bay lên khỏi mặt nước, đứng trên bãi biển nhìn về phương xa.
“Tên Sa Hoàng kia thật chậm, thủ hạ bị giết sạch mà vẫn chưa trở về.” - Nó lầm bầm trong miệng, Bạch Sa Hoàng mới là món ăn chính của nó.
Long Nữ cũng chui lên từ dưới biển, hóa trở lại nhân hình, lúc này trên người nàng xuất hiện mấy dấu răng lớn, da thịt phấn nộn bị xé nát.
“Ô... Ô... Ngươi là đồ khốn kiếp! Ngươi mê gái bỏ rơi Long Nữ, để mấy con cá xúm lại cắn ta...” - Long Nữ tức giận dùng tay đấm Ác Quỷ Máu liên tục.
Ác Quỷ Máu liền đem cô vợ nhỏ ôm vào lòng, lại lấy mấy viên ngọc máu đút cho nàng ăn.
“Vì sao nàng không biến Ác Quỷ? Nếu nàng biến Ác Quỷ thì mấy tên đó đâu phải đối thủ của nàng?” - Ác Quỷ Máu khó hiểu hỏi, rõ ràng Long Nữ đã thức tỉnh thành Ác Quỷ Hỗn Nguyên.
“Đúng rồi ha, sao Long Nữ không nghĩ ra nhỉ? Biến thành Ác Quỷ chẳng phải chỉ cần mở miệng liền có thể nuốt chửng bọn chúng rồi sao?” - Long Nữ nghe vậy liền ngơ ngác tự hỏi.
“Xem ra nàng vẫn ngốc như cũ, vậy không cần quá lo lắng.” - Ác Quỷ Máu thở dài, lại vuốt ve dỗ dành nàng một hồi, cùng Long Nữ chờ Bạch Sa Hoàng trở về.
Nhưng chờ suốt mấy tiếng vẫn không thấy bóng dáng Bạch Sa Hoàng đâu.
Cách đó mấy chục dặm, Bạch Sa Hoàng cưỡi trên đầu cá mập trắng, sắc mặt vô cùng tăm tối.
Loài cá mập rất nhạy cảm với máu, có thể đánh hơi thấy con mồi từ cách xa ngàn dặm. Ác Quỷ Máu đem Sa Nhân Tộc tàn sát, máu nhuộm đỏ mặt biển, hắn là Sa Hoàng đương nhiên cảm nhận được.
“Đại Bạch! Đừng đi đến đó nữa, chúng ta về Sa Hoàng Cung trước.” - Sa Hoàng vỗ đuôi vào đầu cá mập, điều khiển nó bơi sang hướng khác.
“Các ngươi chờ đấy! Mối thù này Sa Ma Bạch ta nhất định sẽ trả đủ.” - Sa Hoàng rít lên đầy giận dữ.
Hắn cho rằng trong lúc mình đi truy sát tu sĩ Linh Thú Môn thì đại quân Linh Tộc cũng đã đến, thấy tu sĩ bị tàn sát sạch sẽ, nên mấy tên tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng đem Sa Nhân Tộc giết sạch. Sa Hoàng Sa Vương đều truy sát kẻ thù, Sa Nhân Đại Thừa Kỳ bị tu sĩ Độ Kiếp Kỳ giết cũng không có gì lạ.
Một Hải Yêu một Hải Thú cùng lặn sâu xuống đáy biển.