- Có điều vẫn còn kém xa sư tổ. Không biết tới khi nào mới thành yêu tiên đây. Đến lúc đó ta sẽ chiếm cứ một vùng địa bàn thật to, xưng tiên làm tổ mới được.
Con rắn nhỏ nhớ lại vị sư tổ kia, trong đôi mắt hiện lên vẻ hâm mộ.
- Không.
Bỗng nhiên trong đôi mắt của con rắn nhỏ phát ra sự lạnh lẽo:
- Đợi tới lúc ta rời Ngục Sơn Đại Hoang Trạch phải đi về Yên Sơn một chuyến. Đặc biệt là tên Thiết Mộc Chiêm truy sát ta kia. Lúc trước hắn hại ta thật thê thảm. Ta nhất định phải giết hắn. Tiêu diệt cả Thiết Mộc tộc!
Nghĩ đến kẻ thù Thiết Mộc Chiêm, con rắn nhỏ màu xanh lại nhớ tới một người khác. Đó là thiếu niên loài người non trẻ kia. Cái tên luôn luôn mặc da thú kia. Cái tên thiếu niên vẫn gọi nó là 'Con rắn nhỏ', gan lớn, thiên phú nghịch thiên.
- Ài.
- Ta cũng chỉ biết ngươi là người Kỷ tộc, chứ còn tên thì vẫn chẳng biết.
Con rắn nhỏ màu xanh thầm nói:
- Ngươi liên tiếp đấu với ta giúp ta nhanh chóng ngộ ra 'Xuyên Toa Hư Không'. Nhưng ta cũng không cách nào cứu ngươi được. Ngươi yên tâm đi. Tới lúc đó ta sẽ báo thù cho ngươi. Giết chết tên Thiết Mộc Chiêm kia.
- Nếu ngươi còn sống, với thiên phú của ngươi, chỉ sợ rằng sẽ rất là lợi hại đó.
Con rắn nhỏ màu xanh lập tức nói thầm thêm một câu.
- Nhưng chắc chắn sẽ không lợi hại bằng ta đâu. Ta có Xuyên Toa Hư Không nên gặp kỳ ngộ liên tục cơ mà.
Nhưng vào lúc này.
Ở một nơi cách hang động tầm trăm dặm. Đang có hai người tu tiên hóa thành đường sáng lặng lẽ lên núi.
- Không tính sai đấy chứ.
Một người tu tiên mặc áo bào màu tro khẽ nói.
- Chắc chắn không sai đâu. Mấy con đại yêu Tử Phủ kia bị ta tra tấn như thế thì chắc chắn không dám nói dối đâu. Bọn chúng nói ở vùng này có một con Không Thanh Xà đơn độc chiếm cứ, từng chiến đấu với đại vương của bọn chúng.
Người tu tiên mặc áo bào trắng nói.
Người tu tiên mặc áo bào tro gật đầu:
- Giết nốt con Không Thanh Xà Yêu này là chúng ta đã kiếm đủ thi thể đại yêu Vạn Tượng. Nghe nói thực lực của con Không Thanh Xà Yêu này cũng không mạnh lắm, nhưng phải cẩn thận với thiên phú của nó, đừng để nó xuyên qua không gian mà chạy trốn.
- Đó là điều tất nhiên.
Người tu tiên mặc áo bào trắng gật đầu.
Đầm lạnh trong hang.
Con rắn nhỏ màu xanh vẫn đang liên tục hút lực lượng băng hàn trong đầm lạnh vào để nuôi 'Hàn Sát' trong cơ thể. Bỗng nhiên con mắt của nó nhấp nháy. Vù vù. Cả người lập tức hóa thành sương mù rồi ngưng tụ thành một cô gái mặc đồ đen, môi hồng răng trắng. Ánh mắt đen nhấp nháy.
- Dám tới chỗ ta cơ à?
Thiếu nữ đồ đen nói thầm.
- Ta chỉ cần nuôi hàn sát trong cơ thể thôi mà chúng cũng tới quấy rối.
- Hiện tại thực lực của ta chưa đủ mạnh, vẫn chưa tới lúc thích hợp để đánh nhau.
Thiếu nữ đồ đen lập tức hóa thành sương mù. Chỉ thấy trên không trung có một con rắn nhỏ màu xanh lóe lên rồi biến mất.
Hai người tu tiên áo bàn trắng và áo bào tro đang cẩn thận tìm kiếm tung tích. Bỗng nhiên ở giữa không trung có một đường sáng xanh lóe lên. Một con rắn xanh trên không trung quát một tiếng đầy phẫn nộ:
- Hai người tu tiên các ngươi dám tới đây cơ à. Các ngươi chết chắc rồi!
Âm thanh vang vọng.
Vù vù.
Con rắn xanh trên không trung lóe lên một cái rồi biến mất không thấy đâu.
- Đúng là Không Thanh Xà Yêu!
- Nó phát hiện ra chúng ta.
Hai người tu tiên lập tức kinh hãi. Tiếp theo người tu tiên mặc áo bào trắng truyền âm nói:
- Con Không Thanh Xà Yêu này dường như tức giận thật rồi. Chỉ sợ nó sẽ ra tay với chúng ta ngay bây giờ đó. Chúng ta cứ tương kế tựu kế, bày ra một trận pháp khóa không gian ở xung quanh này vào! Một khi nó tới gần, chúng ta sẽ lập tức khởi động đại trận làm cho nó không thể xuyên qua không gian để trốn thoaát. Đến lúc đó ta sẽ đánh chết nó.
- Được, ngươi phải cẩn thận lặng lẽ mà bày trận ra. Đừng để nó ở bên ngoài phát hiên.
Người tu tiên áo bào tro truyền âm nói.
Ở một nơi ngoài nghìn dặm.
- Ha ha ha, ta nói hai người bọn chúng chết chắc rồi. Hai tên ngu xuẩn này chắc chắn đang nghĩ xem giải quyết ta thế nào đây. Tính mạng Không Thanh Xà ta quý giá như thế. Làm sao có thể đi đánh nhau với các ngươi được.
Con rắn nhỏ màu xanh lại lóe lên một cái, rồi lại biến mất không thấy đâu. ******
Kỷ Ninh cùng Mộc Tử Sóc đang cưỡi thuyền đầu rồng đưa một đám người tới nơi đóng quân của Ứng Long Vệ tại Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.
Cách Kỷ Ninh khoảng vài vạn dặm. Cũng có một cái chiến Thuyền đang đưa một nam một nữ bay đi. Nam cao lớn tuấn mỹ, đúng là Đông Hà Phi Vân. Nữ cũng xinh đẹp như hoa, tên là Đông Hà Bạch Tuyết.
- Ca, giết đại yêu Vạn Tượng này cũng không khó mấy nhỉ. Hai chúng ta phối hợp mới một ngày mà đã giết được hai con đại yêu Vạn Tượng rồi.
Đông Hà Bạch Tuyết vui vẻ nói:
- Việc giết chết hai con đại yêu cũng không là gì. Chúng ta cũng coi như là may mắn, chọn ngọn núi đầu tiên mà đã có hai con đại yêu Vạn Tượng rồi. Vừa mới giết được hai đại yêu đó là những đại yêu Vạn Tượng khác đã chạy tới. Chúng ta cũng phải dùng tới Tiểu Na Di đạo phù mới chạy thoát.
Đông Hà Phi Vân lắc đầu.
- Hơn nữa trong thử thách của Ứng Long Vệ lần này, còn yêu cầu chúng ta ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch ba tháng nữaba tháng ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch này sẽ còn gặp phải nhiều nguy hiểm hơn việc chém một vài con đại yêu Vạn Tượng nhiều.
Đông Hà Bạch Tuyết nói:
- Ca không cần phải nói. Càng tới gần nơi đóng quân của Ứng Long Vệ thì lại càng an toàn. Nhóm yêu quái cũng không dại gì nên sẽ ở xa nơi đó. Tuy chúng ta không thể vào nơi đóng quân đó, nhưng vẫn có thể tìm một chỗ cách khoảng ngàn dặm mà yên ổn ở ba tháng.
- Ừ, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút.
Đông Hà Phi Vân nói:
- Nơi này không giống với ở bộ tộc đâu.
- Biết rồi.
Đông Hà Bạch Tuyết đáp.
Đúng lúc này ở xa xa có một chiến Thuyền bay tới.
- Ha ha, hóa ra Đông Hà tộc, Phi Vân đạo huynh.
Ở xa xa trên chiến Thuyền có một nam tử phong độ nhanh nhẹn đang đứng cười nói. Huynh muội Đông Hà liền liếc mắt một cái nhận ra người kia đúng là một trong trăm người muốn gia nhập Ứng Long Vệ lần này, là Bắc Hà Trú, Liệt Thiên kiếm phái.
- Bắc Hà đạo huynh.
Đông Hà Phi Vân cũng hô lên.
- Thật trùng hợp mới có thể gặp được hai huynh muội Phi Vân đạo huynh. Mời lên chiến thuyền khôi lỗi của ta uống chút rượu nhạt.
Bắc Hà Trú cười.
- Được.
Đông Hà Bạch Tuyết tươi cười.