Đi! Đi! Đi! Đi!
Thừa dịp giãn khoảng cách với đối thủ, Kỷ Ninh liền dùng hết sức thi triển ra năm đường kiếm quang tầng thứ chín Tiếu Thiên Kiếm Trận. Nhưng ngay sau đó liền lập tức ngừng lại ngay. Vì chỉ riêng việc thi triển ra năm đường kiếm quang này đã tạo thành gánh nặng cực kỳ lớn với tinh thần cua hắn nên dù muốn cũng không thể cố được.
- Chết đi!
Trong đôi mắt của Kỷ Ninh hiện lên chút mong chờ.
Đây chính là chiêu thức mạnh nhất của mình hiện tại. Nên nó nhất định phải thành công.
- Vô dụng.
Tinh Thần Sa xung quanh gã khổng lồ Đồng Ngọc quay tít. Những giọt nước mưa bình thường không thể xuyên qua nổi. Luồng kiếm quang đầu tiên do Kỷ Ninh điều khiển trong nháy mắt xuyên qua được Tinh Thần Sa. Gã khổng lồ Đồng Ngọc vừa liếc thấy dải nước này thì lập tức giơ tay ra đập thắng một nhát lên dải nước.
Uỳnh!! !
Cả người Đồng Ngọc chấn động một trận. Ruỳnh ruỳnh ruỳnh Bước chân lùi về sau ba bước làm mặt đất xung quanh chấn động.
Bốn đường kiếm quang phía sau tiếp tục đột kích!
- Tại sao lại mạnh tới vậy?
Gã khổng lồ Đồng Ngọc cảm thấy bàn tay tê rân đau đớn. Có điều với khả năng khôi phục kinh người của Thần Ma luyện thế thì hắn cũng không sợ lắm, liền dùng toàn bộ sức lực ngăn lại đám kiếm quang bên ngoài.
Uỳnh! Uỳnh!
Những mỗi lần đỡ là một lần phải lui về sau làm ảnh hưởng tới thân pháp của hắn. Không ngờ vẫn còn hai dải nước xuyên qua được qua đám của hắn, cắt thẳng lên thân thể.
Xẹt xẹt xẹt…
Dải nước như một cây đao cắt lên thân hình gã khổng lồ Đồng Ngọc, có điều tầng sáng vàng bao phủ thân thể hẳn lại cực kỳ rắn chắc nên kiếm quang dù có phá được hộ giáp để xuyên vào trong thì cũng đã trở nên mờ mịt rồi.
Sau khi để lại một vết thương trên người Đồng Ngọc thì dải nước cũng biến mất.
Một luồng kiếm quang khác cũng để lại một vết thương dài rồi cũng biến mất.
- Cái gì!
Kỷ Ninh trừng mắt ra nhìn.
Hẳn hiểu được.
Đồng Ngọc đang thi triển Pháp Thiên Tượng Địa đế biến lớn thân thế. Thân thể to len như vậy thì việc cắt thành hai nửa cũng sẽ khó khăn. Bởi vì thân thể quá rắn chắc, hơn nữa làn da cơ thịt trong người cũng chắc hơn hẳn nên tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận của mình cũng chỉ để lại được vài vết thương mà thôi.
- Ngươi làm ta bị thương?
Đồng Ngọc gầm lên.
- Đồng Ngọc sư huynh, chúng ta tới giúp.
- Kỷ Ninh, nhận lấy cái chết đi.
Ở xa xa, đám Tử Phủ tu sĩ đứng xem từ đầu tới giờ cũng đã thi triển ra đủ loại pháp bảo tấn công Kỷ Ninh.
- Lui.
Kỷ Ninh thấy đám đó thì vội dùng cánh chim màu đen nhanh chóng lui ra phía sau.
Cơn mưa rơi xung quanh tạo thành một tầng nước xoay quanh người cản lại hết những pháp bảo này. Những pháp bảo của đám Tử Phủ tu sĩ kia căn bản không thể xuyên qua được tầng nước này. Qua đây có thể thấy được sự đáng sợ của “Vũ Thủy Kiếm Vực“.
Đồng Ngọc cũng lao qua tầng nước.
- Lui!
Kỷ Ninh thay đổi toàn bộ sách lược.
Một bên điều khiển mưa tạo thành tầng nước ngăn cản, một bên lại điều khiển Thủy Hỏa Liên Hoa hiện lên xung quanh Đồng Ngọc! Thủy Hỏa Liên Hoa nở cạnh Kỷ Ninh là một loại bảo hộ. Nhưng khi Thủy Hỏa Liên Hoa xuất hiện xung quanh Đồng Ngọc thì lại là một loại trói buộc.
- Mở.
Đồng Ngọc không chần chừ phá từng tầng nước Thủy Hỏa Liên Hoa, bằng mọi giá phải với tới được Kỷ Ninh.
Gần như toàn bộ đầu óc Kỷ Ninh đều đã dùng để điều khiển mưa cùng Thủy Hỏa Liên Hoa. Một khi hắn dùng hết sức để thao tác thì dĩ nhiên Thủy Hỏa Liên Hoa sẽ không ngừng nở rộ tạo thành trở ngại liên tiếp. Tầng nước cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Đối mặt với trùng trùng điệp điệp ngăn cản, tốc độ của gã khổng lồ Đồng Ngọc cũng giảm đi nhiều, căn bản không thể đuổi kịp Kỷ Ninh.
- Đạo Chi Vực Cảnh.
Ở xa xa trong tòa tháp, con ngươi Nông Tử Đạo rút lại.
- Quả nhiên là Đạo Chi Vực Cảnh, cơn mưa này hình thành tang tầng lớp lớp
- Nước, lại có uy lực mạnh như vậy đúng là Đạo Chi Vực Cảnh. Mới mười sáu tuổi mà đã ngộ ra Đạo Chi Vực Cảnh. Yêu nghiệt!
Lúc trước còn chưa dám khẳng định.
Nhưng khi Kỷ Ninh dùng hết khả năng phát huy ra uy lực của Vũ Thủy Kiếm Vực làm vô số hạt mưa tạo thành trở ngại thì Nông Tử Đạo, Đồng Ngọc với ánh mắt cao xa cũng phát hiện ra đây nhất định là Đạo Chi Vực Cảnh. Nếu không phải Đạo Chi Vực Cảnh thì uy lực làm sao lại lớn tới vậy được?
Từng đóa từng đóa Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ.
Khắp nơi đều là Vũ Thủy Kiếm Vực. Mỗi tầng nước tuy kém Thủy Hỏa Liên Hoa nhưng số lượng lại hơn rất nhiều. Lượng biến khiến cho chất biến. Dĩ nhiên làm tốc độ cua Đồng Ngọc cũng chậm đi.
- Có bản lĩnh thì đánh với ta một trận.
Đồng Ngọc gào lên dữ tợn.
- Dùng cái trò mèo này thì gọi gì là bản lĩnh.
- Thứ có thể vây khốn ngươi cũng tính là thủ đoạn rồi.
Kỷ Ninh cười nhạt nói.
- Hơn nữa chỉ cần vây khốn ngươi là đã đủ cho ngươi chết rồi.
Đồng Ngọc biến đổi sắc mặt.
- Quả nhiên. . .
Kỷ Ninh thấy vẻ mặt của Đồng Ngọc. Trong lòng thầm nghĩ là chính mình đã đoán đúng rồi.
Khi mặt đối mặt chiến đấu thì Đồng Ngọc thực sự rất khủng khiếp. Dù bản thân mình dùng hết sức thi triển tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận cũng chì có thể làm hắn lùi về sau ba bước. Cho dù có cắt lên người hắn thì với thân hình đồ sộ cao hai tầng lầu đó, vết thương đó cũng chỉ như thoảng qua mà thôi. Nhưng lẽ trời luôn công bằng.
Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa làm lực lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn, thân thế cứng cỏi hơn, thân hình lớn hơn. Nhờ vậy nên thực lực cũng tăng lên nhiều. Nhưng chẳng lẽ lại không có khuyết điếm?
Có lẽ khuyết điểm chính là phải tiêu hao lượng thần lực lớn hơn nhiều! Duy trì trạng thái Pháp Thiên Tượng Địa cũng cần tiêu hao thần lực tới mức kinh người.
Nhưng thần thông “Phong Dực Độn Pháp” do mình tu luyện lại hoàn toàn khác Pháp Thiên Tượng Địa. Phong Dực Độc Pháp chú trọng về kỹ xảo! Pháp Thiên Tượng Địa thì lại chú trọng về thân thể.
Phong Dực Độn Pháp là thần thông độn pháp phi hành. Bức hình đại bàng kia ẩn chứa cực nhiều ảo diệu sâu xa. Trong đó lại cũng ẩn chứa những kỹ xảo vận dụng thần lực! Lúc chiến đấu với Bột Tử Thiện, Kỷ Ninh còn phải tiêu hao thần lực để thi triển Phong Dực Độn Pháp. Nhưng bây giờ chiến đấu với Đồng Ngọc, Kỷ Ninh vẫn chưa phải dùng qua thần lực để thi triển.
Nếu dùng thần lực để thi triển thần thông thì có thể làm uy lực phát huy ra gấp mười gấp trăm. Dĩ nhiêu uy lực của thần thông cũng lớn hơn nhiều.