- Đúng là quá sớm, hai ngươi bọn họ không nên đánh nhau sớm thế.
Bồ tát Đại Thế Chí cũng từ tốn nói.
- Các ngươi tưởng ta không biết Cửu Tử chân nhân lợi hại sao?
Hoàng đế Đại Hạ lắc đầu.
- Hạ Mang cũng có nỗi khổ.
Lã Động Tân lắc đầu:
- Thật ra đã tới tận giờ thì ta cũng nhìn vừa ý được khoảng tám người, nhưng mười hai người lại phải loại ra sáu người! Cho nên bất kể ghép cặp thế nào thì trong tám người ta vừa ý cũng ít nhất bị loại ra hai người.
Hoàng đế Đại Hạ gật đầu:
- Đúng vậy, tới giờ phút này, trong mười hai người này có bảy người mạnh nhất là Hạ Mang Tử Sơn bộ tộc ta, Kỷ Ninh, Kim Ô chân nhân, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân, Lạp Tháp chân nhân, Cửu Tử chân nhân! Bất kể là ghép cặp thế nào thì cũng phải có hai trong bảy người này phải đánh với nhau. Ta lại nghĩ...Lạp Tháp chân nhân là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế nên chắc chắn sư tôn sẽ không chọn người này làm đệ tử. Mà Cửu Tử chân nhân lại là nữ tử duy nhất trong bảy người. Cho nên ta cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, cho luôn Lạp Tháp chân nhân đấu với Cửu Tử chân nhân. Ai thắng thì đi tiếp.
- Ngươi thật dứt khoát.
- Không ngờ để Cửu Tử chân nhân đánh với Lạp Tháp chân nhân là vì nàng là nữ tử?
Cả đám Thuần Dương chân tiên không khỏi nở nụ cười.
...
Ba người Kỷ Ninh, Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt ngồi ở phía sau Diên Vương, nhìn về phía đại trận phong cấm xa xa ngoài đại điện. Trong đại trận có hai người là một thiếu niên mập mạp nhếch nhác và một cô gái cực kỳ bẩn thỉu.
- Hai người này đều bẩn vô cùng. Cho đánh với nhau là đúng rồi.
Uất Trì Tích Nguyệt nói khẽ.
- Có điều đều rất lợi hại.
Dư Vi khen.
- Đúng là lợi hại. Cửu Tử chân nhân đã đeo bao tay màu bạc vào. Nàng chưa bao giờ biểu hiện thực lực ra. Tuy ta đã giao đấu với nàng nhưng lần đó nàng vẫn còn chưa dùng tới pháp bảo.
Kỷ Ninh cẩn thận xem:
- Đại sư huynh cũng sâu không lường được. Trận chiến này thật khó đoán.
Từng người đều phải chú ý tới trận chiến này, nhưng nhóm Thuần Dương chân tiên thì lại không chú ý lắm.
Lạp Tháp chân nhân? Đệ tử Huyền Vũ Đại Đế?
Cửu Tử chân nhân? Đã sớm bị bọn họ phát hiện ra ngộ ra năm Đạo hoàn chỉnh, lại có thân thể như pháp bảo.
- Đánh rồi.
Uất Trì Tích Nguyệt nhìn chằm chằm vào.
Kỷ Ninh cũng phải rụt con ngươi lại:
- Cuối cùng cũng đánh rồi. Cửu Tử chân nhân thật đáng sợ.
Cửu Tử chân nhân kia chưa từng đánh hết sức lần nào. Khi giao đấu với mình cũng chỉ là dây dưa. Nhưng lúc này, Cửu Tử chân nhân đấu với Lạp Tháp chân nhân thì lại chủ động tấn công điên cuồng!
Cửu Tử chân nhân đeo bao tay vào làm cho sáu bàn tay biến thành vũ khí cực kỳ đáng sợ!
Giết!
Khi thì như đao, sắc bén vô cùng.
Khi thì như nước, nhẹ nhàng quấn quanh.
Cửu Tử chân nhân quấn lấy Lạp Tháp chân nhân, tấn công điên cuồng. Hai người bọn họ đều thi triển ra thần thông biến thành hai người cao lớn ba đầu sáu tay.
- Đây là Đại Đạo gì vậy?
Kỷ Ninh nhíu mày. Đòn tấn công của Cửu Tử chân nhân thật quá kỳ quái, tạo cho người khác một cảm giác gì đó khó chịu. Các loại đòn tấn công không ngừng được thay đổi, cực kỳ khó lường:
- Chắc chắn không phải loại nổi tiếng. Ít nhất là ta chưa bao giờ thấy Đại Đạo này.
...
- Đại Đạo Sinh Tử! Tiểu cô nương này thật có dã tâm. Đại Đạo Sinh Tử là một Đạo Đạo cấp cao, cực kỳ khó đi. Vậy mà nàng lại dám đi Đại Đạo này.
Lã Động Tân lắc đầu thổn thức:
- Có điều nếu đạt tới cảnh giới nhất định ở Đại Đạo này thì việc độ kiếp thành Thiên Tiên cũng sẽ dễ dàng đi không ít.
Thái Cực, Kiếm Đạo, Đao Đạo chỉ là những Đạo vận dụng kỹ xảo!
Còn Đạo Đạo Sinh Tử lại chính là Đạo ẩn chứa ảo diệu của sống chết, đồng thời còn ẩn chứa cả kỹ xảo thay đổi sống chết.
Đây là một loại Đạo vừa ảo diệu của nhiều loại Đạo lại vừa là Đại Đạo có kỹ xảo thi triển! Cực kỳ khó tu luyện. Thậm chí so với Kiếm Đạo, Đao Đạo thì nó còn khó hơn rất nhiều.
- Thú vị đây.
- Nữ tử kia quả thật lợi hại.
...
Cửu Tử chân nhân điên cuồng tấn công. Khi thì hung ác như Tử thần vẫy gọi, khi thì nhẹ nhàng như cái vuốt của mẹ. Sống chết thay đổi làm cho Lạp Tháp chân nhân bị chèn ép trong lúc nhất thời.
Có điều...
Lạp Tháp chân nhân thật sự quá vững chái, vừa thi triển ra đại thần thông Huyền Vũ lại vừa thi triển ra Đại Đạo Thái Cực!
Trong lúc nhất thời, Lạp Tháp chân nhân như cái mai rùa quay tròn, phòng thủ không có kẽ hở. Đại thần thông Huyền Vũ vốn là loại chuyên phòng thủ, mà Đại Đạo Thái Cực thì lại còn chuyên phòng thủ hơn nữa.
- Đáng chết.
Cửu Tử chân nhân tức giận gầm lên, điên cuồng hơn cả trước.
Lạp Tháp chân nhân lại cực kỳ nhàn nhã. sáu cánh tay tạo thành sáu cái bàn quay đỡ lại toàn bộ đòn tấn công.
- Phù!
Giống như con rắn nhả độc.
Lạp Tháp chân nhân vẫn phòng thủ kín kẽ như cái mai rùa từ lúc đầu tới giờ bỗng nhiên đột ngột chọc một bàn tay ra. Tay hắn như một con rắn đâm thẳng ra! Đòn đánh hung hăng đánh đúng vào chỗ sơ hở của Cửu Tử chân nhân làm cho hõm vai của nàng bị chặt đứt, một cánh tay bay ra.
Vù vù...
Sau khi ra tay xong, Lạp Tháp chân nhân đột nhiên trở nên cuồng bạo như một ngọn núi lửa ngủ yên bỗng phu trào. Sáu bàn tay của hắn như sáu con rắn độc cực kỳ hung hãn.
Phòng thủ tới không có kẽ hở.
Tấn công thì lại cay độc đáng sợ.
- Tới hay lắm. Chỉ sợ ngươi không rụt lại được thôi!
Cửu Tử chân nhân lại không sợ mà còn lấy làm vui mừng. Nếu quả thật đối phương cứ thế phòng thủ thì không chừng nàng bị tiêu hao hết thần lực mà thua oan ấy chứ.
Cửu Tử chân nhân lập tức lao thẳng lên đối công, đồng thời cánh tay vừa đứt của nàng cũng nhanh chóng mọc ra.
Hai người đúng là có đủ thực lực để đứng đầu!
Phù! Phù! Phù! Phù! Phù! Phù!
Sáu bàn tay của Lạp Tháp chân nhân như sáu con rắn độc vô cùng mạnh, cực kỳ tàn nhẫn, tạo ra thế công mãnh liệt như mưa rền gió lốc. Từng chiêu đều là sát thủ, hiển nhiên là muốn nhân cơ hội đánh bại luôn Cửu Tử chân nhân. Dù sao hiện tại Cửu Tử chân nhân cũng vừa mới cụt mất một cánh tay, chỉ còn lại có năm cánh tay.
- Ha ha ha, ha ha ha...
Cửu Tử chân nhân phát ra tiếng cười khoái chí. Mỗi một chưởng của nàng như ẩn chứa cả sống chết trong đó, làm cho người xem thầm cảm thấy bị đè nén. Nàng điên cuông ngăn cản thế tấn công của Lạp Tháp chân nhân. Thậm chí nàng còn chủ động dùng thân thể để ngăn cản, tranh thủ thời gian.