Lữ Đồng Tân trò chơi nhân gian, đã thấy nhiều bi hoan ly hợp nên hiểu tấm lòng Dư Vi, đây là một cô nương ngốc, cho rằng Thần Vương tốt với nàng cỡ nào.
Lữ Đồng Tân lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Với Thần Vương thì nàng chỉ là một binh tốt nô lệ, nhưng Kỷ Ninh thì . . .
Kỷ Ninh có thiên tư tuyệt thế, lúc đại kiếp nạn mới bắt đầu hắn đã lộ ra mũi nhọn kinh người. Vướng bận quan trọng nhất trong lòng Kỷ Ninh đã chết rời đi, Lữ Đồng Tân không biết làm sao cho hắn vượt qua đả kích này, đành để hắn tự mình đi tiếp.
Ngoài tam giới, tận cùng hư không vô tận là hỗn độn vô tận.
Hỗn độn ẩn chứa khả năng vô hạn.
Năm xưa trong hỗn độn dựng dục ra nhiều Thần Ma. Bàn Cổ, Nữ Oa, Tổ Long, phượng hoàng, Chúc Long, Tam Thọ Đạo Nhân, Bồ Đề, Xích Minh. Bàn Cổ mạnh nhất thì mở mang thiên địa, mở ra thế giới Bàn Cổ thượng cổ khổng lồ, Bàn Cổ chết ngay lúc đó.
Nếu có thêm một tồn tại như Bàn Cổ thì hoàn toàn đủ sức mở ra thế giới khác trong hỗn độn.
Vì hỗn độn là vô cùng vô tận, Nữ Oa nương nương vào hỗn độn vô tận rồi không còn quay về nữa.
Trong một góc hỗn độn cách tam giới rất gần.
Vèo!
Một mảnh dược điền ở trong hỗn độn, có hai người ngồi đối diện nhau. Một người là Bồ Đề lão tổ râu tóc bạc phơ, một người khác mặc đồ mộc mạc, râu tóc rối xù như nông dân già mới ra khỏi đồng ruộng. Đôi mắt lão xa xôi mênh mang, khiến người nhìn thấy lòng yên tĩnh.
Đó là một trong Tam Hoàng nhân tộc, Thần Nông thị.
Trong Tam Hoàng Toại NHân thị là cổ xưa nhất, Phục Hy thị mặc đạo bào bát quái, nhìn hai vị đó khiến người cảm thấy bất phàm. Chỉ có Thần Nông thị là mộc mạc như nông dân gìa xuống ruộng.
Thần Nông thị tự mình rót trà cho Bồ Đề, nước trà đục nhưng tỏa mùi thơm nức:
- Gặp chuyện này sợ là sẽ thành tâm ma cho đệ tử của ngươi.
- Vô Gian môn giấu thủ đoạn đúng là giỏi, không thể dấu vết tìm thấy.
Bồ Đề lắc đầu nói:
- Ta suy nghĩ kỹ kiếp trước và kiếp này của Dư Vi, chắc do kiếp trước nàng gặp chuyện rất khổ, hóa thân ma đầu, tùy ý giết chóc. Trong giết chóc vô tận có lẽ nàng bị tâm ma khống chế, tự nhiên bị dẫn đạo cuối cùng trở thành một quân cờ của Thần Vương.
Thần Nông thị gật đàu:
- Ừm!
Biết Dư Vi là gian tế thì dễ tìm ra nguyên nhân, nếu không biết nàng là gian tế thì rất khó đoán. Vì có rất nhiều tu tiên giả điên cuồng giết chóc, có một số bởi vì điên cuồng giết chóc nhập ma, số khác trong tam tai cửu kiếp vì tâm ma mà được dẫn dắt, rất khó nhìn bề ngoài đoán ra.
- Lần này Xích Minh thua rồi.
Thần Nông thị lắc đầu nói:
- Ta mới luyện chế hai phần tiên dược là do một số kỳ thảo, tài liệu khó kiếm trong hỗn độn tạo ra. Trong dược điền của ta cũng có bồi dưỡng, tuy đã thay đổi tốc độ chảy của thời gian nhưng ít nhất phải qua trăm năm mới mọc ra một đám.
Thần Nông thị hỏi:
- Xích Minh thua sẽ mang đại quân dưới trướng rời khỏi thế giới Đại Hạ, ngươi định làm sao với đồ đệ của mình?
Vì giờ phút này chưa chém giết sống chết, muốn rút cũng dễ, xé rách hư không là rời đi được.
- Kỷ Ninh có Trích Tinh Thủ của Tam Thọ, có thiên phú về tâm lực. Ta thì thấy thiên phú về kiếm của hắn càng cao.
Bồ Đề cảm thán rằng:
- Kỷ Ninh hoàn toàn có tiềm lực trưởng thành một Hậu Nghệ mới.
Thần Nông thị gật gù:
- Hậu Nghệ sao?
Hậu Nghệ lúc là Thiên Thần đã giết Đạo Tổ, một thần thoại.
- Hắn bị đả kích rất lớn, phúc họa gắn liền, có lẽ đây là dịp tôi luyện tâm cảnh của hắn.
Bồ Đề Đạo Tổ lắc đầu nói:
- Về tình cảm tâm linh chỉ có thể dựa vào chính hắn ,ta không có cách nào.
Trong Bát Long Vân thành.
Trong nhà của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đã đứng dậy, bắt đầu dọn dẹp bàn. Kỷ Ninh dùng dụng cụ cất tiên rượu trên bàn đi, hắn cất hết sức cẩn thận, cất luôn mảnh nhỏ bình ngọc màu đen.
Thông Hợp Thiên Tiên, Vạn Thú Thiên Tiên, Phong Điên Thiên Tiên chạy tới:
- Kỷ Ninh!
- Lão bát!
Vạn Thú Thiên Tiên vỗ vai Kỷ Ninh:
- Đừng đau lòng, chúng ta không dự đoán được chuyện như vậy, Dư Vi đã là gian tế thì lão bát hãy quên nàng đi, đừng giấu trong lòng khiến mình khó chịu.
Phong Điên Thiên Tiên khẽ nói:
- Quên đi. lúc trước Thiên Châm chết ta cũng đau đớn không muốn sống, nhưng việc này biết làm sao được? Phải nhìn về phía trước. Hãy quên đi, có như vậy mới nhẹ nhàng chút.
Kỷ Ninh ngước nhìn Phong Điên Thiên Tiên, khàn giọng hỏi:
- Thất ca có quên được không?
Phong Điên Thiên Tiên cứng họng.
Kỷ Ninh nói:
- Các người về đi, để ta bình tĩnh một mình.
Kỷ Ninh đi hướng tĩnh phòng, đó là lúc trước Dư Vi trang trí căn nhà đặc biệt chia ra một căn phòng riêng.
Nhìn bóng Kỷ Ninh, nhóm Vạn Thú Thiên Tiên, Phi Vũ Thiên Tiên, Thông Hợp Thiên Tiên ngó nhau, bất đắc dĩ ra khỏi nhà.
Tĩnh phòng trang trí rất đơn giản, có bồ đoàn, lư hương, toàn một tay Dư Vi làm.
Kỷ Ninh quét mắt qua, hắn như thấy cảnh lúc trước Dư Vi trang trí.
Kỷ Ninh thì thào:
- Sư tỷ.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại.
Trong óc một mảnh rối loạn, vô số hình ảnh cùng sư tỷ bên nhau ập đến làm Kỷ Ninh hay cau mày.
Ong ong ong ong ong!
Một dao động huyền diệu bay hướng Kỷ Ninh, dù là Xích Minh Đạo Tổ cũng không phát hiện ra được. Khi dao động bao phủ Kỷ Ninh thì cảm giác cực kỳ buồn ngủ thôi thúc hắn.
Kỷ Ninh giật nảy mình:
- Ai?
Kỷ Ninh là Thuần Dương Chân Tiên, không dễ bị dụ.
Một giọng nói vang trong đầu Kỷ Ninh:
- Ta là Thần Vương của Vô Gian môn, ngươi nên biết ta.
Lòng Kỷ Ninh tràn đầy mối hận:
- Là ngươi?
Chiến tranh kéo dài lâu như vậy, khi Kỷ Ninh và Hạ Hoàng trò chuyện đã biết thống lĩnh cao nhất của Vô Gian môn là Thần Vương. Trận doanh của Nữ Oa sớm biết Thần Vương có thể khống chế cảnh mơ, gặp người trong mơ. Mỗi tội trận doanh của Nữ Oa không cách nào phá giải chiêu này được, không thể thẩm thấu vào thế giới mộng do Thần Vương bện ra.
Thần Vương nói:
- Ta kéo một tia ý thức của ngươi vào thế giới của ta rồi chúng ta nói chuyện kỹ hơn.
Kỷ Ninh không từ chối:
- Được.
Kỷ Ninh đang ở trong Bát Long Vân thành, không sợ nguy hiểm, chỉ là một tia ý thức, dù ý thức đó bị giết cũng không xem như tổn thất.
Tia ý thức Kỷ Ninh bị lôi kéo không ngừng rơi xuống , rơi xuống.
Thế giới hắc ám rộng lớn.
Thần Vương ngồi trên vương tọa vạn trượng lơ lửng trên cao, một người xuất hiện dưới đất là Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh ngước đầu lạnh lùng nhìn người áo đen trên trời cao, sương mù trong áo đen khiến Thần Vương càng bí ẩn vô cùng.