- Tín phù.
- Kỷ Ninh đã cầu cứu rồi.
- Nhanh.
Tứ đại Thiên Tiên của Thiếu Viêm thị, ai cũng đều chú ý tới cuộc chiến đương nhiên phát hiện tín phù kia bị kiếm quang Thần Long lập tức đập cho vỡ vụn.
- Ta đến đây.
Gã nam tử luôn cầm cái chuông lớn trên tay gầm lên, gã vung tay lên. Cái chuông lớn lâp tức bay lên cao, nhưng nơi nó đi qua, đám dây leo rậm rạp chèn chịt đang che khuất bầu trời cũng tự động tách ra một thông đạo, chuông lớn hóa thành một đạo cầu vồng ánh sáng bay tới cách Kỷ Ninh khoảng hơn một dặm, trôi lơ lửng trên cao, đồng thời mặt ngoài mịt mờ kim quang.
Lúc này gã nam tử điều khiển Kim Chung sử dụng pháp lực thông qua bản thân để thúc dục pháp bảo Thuần Dương cực phẩm này. Pháp bảo này Thiếu Viêm tộc có được từ thời thế giới Bàn Cổ thượng cổ, được truyền thừa cho đến tận ngày này, chính là bảo vật trấn tộc.
- Keng.
Bỗng nhiên Kim Chung phát ra tiếng vang, tiếng chuông du dương, từng vòng kim quang gợn sóng mà mắt thường có thế thấy tỏa ra nhằm vào Kỷ Ninh. Từng vòng kim quang gợn sóng bay thẳng xuống dưới rồi mở rộng ra, những dây leo lúc trước vội tách ra tạo thành một cái thông đạo, tuy nhiên vẫn có một số ít không kịp tránh né đều lập tức hóa thành tro bụi.
Tốc độ của những gợn sóng kim quang cực nhanh, Kỷ Ninh vừa nhìn thấy thì những sóng kim quang đã tới trước người.
- Coi chừng” Kỷ Ninh kinh hãi, tâm ý khẽ động, Kỷ Ninh áo đen đứng bên cạnh biến mất.
- Keng.
Gợn sóng kim quang nghiền vụn một con Thần Long màu đen, sau đó một lần nữa phát ra tiếng chuông du dương công kích tới Kỷ Ninh. Kỷ Ninh cảm giác như bị vô số trọng chùy nện lên thân thể.
Sư đệ Mộc Tử Sóc điều khiển khôi lỗi Dực Tiên bên cạnh cũng bị ảnh hưởng đến, thân hình khôi lỗi Dực Tiên lăn lộn không thể nào không chế được, mà trong lúc này có hai cây dây leo vô cùng tráng kiện trong số chín cây dây leo lớn đang quấn quanh lao thẳng về phía khôi lỗi Dực Tiên.
- Sư đệ” Lúc này Kỷ Ninh khẽ vươn tay, bàn tay biến lớn trăm trượng bắt lấy khôi lỗi Dực Tiên đang quay cuồng, lăn lộn.
- Đừng phản kháng” Lập tức thu khôi lỗi Dực Tiên vào trong tiên phủ tùy thân.
…
Kim Chung vừa ra, nguyên thần thứ hai không thể không tránh lui mà khôi lỗi Dực Tiên lúc trước chống cự “Chu Thiên Tinh Quang” vốn là đã cố hết sức rồi, bây giờ đã không còn lực phản kháng. Kỷ Ninh chỉ có thể lựa chọn để cho nguyên thần thứ hai cùng sư đệ tạm thời tránh lui.
Chỉ còn lại bản tôn đứng giữa không trung.
- Ha ha ha...
Nam tử điều khiển Kim Chung cười.
- Thần chung xuất hiện, ngươi chết là điều không thể nghi ngờ“.
- Uy năng thật đáng sợ.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Khô Mộc lão tổ, Kim Chung lão tổ thuộc về hai trường phái trái ngược nhau. Xu hướng của Khô Mộc lão tổ là trói buộc, khống chế, áp chế còn Kim Chung lão tổ thì lại có xu hướng “cứng đối cứng, nghiền ép.
Đối với Kỷ Ninh thì Khô Mộc lão tổ mang đến uy hiếp nhiều hơn! Bởi vì một khi thực sự bị những dây leo kia vây khốn cho dù đã tu luyện Bát Cửu Huyền Công thì cũng khó chạy thoát.
- Keng. Keng. Keng.
Kim Chung trên bầu trời phát ra từng tiếng chuông du dương, những gợn sóng vàng kim kia cũng lần lượt công kích tới Kỷ Ninh.
Giờ phút này Kỷ Ninh cũng đã thu hồi hơn ba trăm thanh Tiên Kiếm, hơn nữa đã thi triển ra thần thông ba đầu sáu tay, sáu cánh tay bắt đầu xuất chưởng ra ngăn cản.
Những gợn sóng vang liên tục công kích nhưng cũng không làm tổn hại được Kỷ Ninh.
- Hừ” Huyền Cơ lão tổ vội điều khiển Chu Thiên Tinh Quang tới, nhưng mặc cho Chu Thiên Tinh Quang áp chế, Kỷ Ninh vẫn hoàn toàn không để ý.
- Ào Ào xôn xao.
Lượng lớn dây leo tiến tới gần.
Kỷ Ninh lúc này mới chính thức coi trọng, hắn vội thi triển ra đại thần thông “Cửu Thiên Yên Phong”, trong lúc nhất thời Kỷ Ninh phảng phất như một trận gió, khi thì nhu hòa vô cùng, khi thì hung mãnh dị thường, di chuyển qua lại như con thoi trong rừng dây leo. Đồng thời sáu cánh tay Kỷ Ninh thi triển thần thông “Trích Tinh Thủ”, lực lượng mang uy năng của pháp bảo Thuần Dương đánh ra bốn phương.
- Bành bành bịch...
những dây leo nhỏ yếu hay vụn vặt rời rạc đều bị đập nát trực tiếp, thậm chí hóa thành bột phấn, chỉ có chín dây leo to lớn tráng kiện kia mới có thể ngăn cản.
Nhờ có năng lực của Cửu Thiên Yên Phong, Kỷ Ninh trở nên rất linh hoạt.
- Làm sao có thể?
- Không thể nào!
Huyền Cơ lão tổ, Kim Chung lão tổ đều kinh hãi, hai người bọn họ cùng công kích vậy mà uy hiếp đối với Kỷ Ninh thật nhỏ, đặc biệt là Kim Chung lão tổ, thực lực cùng một cấp độ với Khô Mộc lão tổ, mà khi Kim Chung công kích Kỷ Ninh lại hoàn toàn ngạnh kháng, thậm chí còn mượn nhờ công kích của Kim Chung để làm cho tốc độ càng thêm nhanh.
- Kim Chung này của ta chính là pháp bảo Thuần Dương Cực Phẩm, uy năng to lớn, Thiên Tiên căn bản không dám ngạnh kháng, cho dù là Phản Hư Thần Ma chống cự cũng chỉ một chữ CHẾT.
Kim Chung lão tổ không thể tin được.
- Chắc có kỳ vật hộ thân?
Huyền Cơ lão tổ nói.
- Cho dù có kỳ vật hộ thân, lọt vào công kích Kim Chung này của ta, sợ là trong thời gian nháy mắt đã tiêu hao hầu như không còn rồi.
Kim Chung lão tổ không tin.
Sau khi Kim Chung lão tổ ra tay, một vị cuối cùng trong Tứ đại Thiên Tiên Si Tâm lão tổ cũng toàn lực ứng phó, chỉ thấy xung quanh Si Tâm lão tổ xuất hiện quang cầu lạnh lẽo, khoảng chừng mấy ngàn quang cầu lạnh lẽo lơ lửng vây quanh. Trên bề mặt của những quang cầu lạnh lẽo này đều có những phù văn lưu chuyển, sau đó kết hợp với nhau hình thành một cái pháp trận huyền diệu.
- Oanh.
Toàn bộ phạm vi ngàn trượng xung quanh Si Tâm lão tổ đã hóa thành một thế giới băng hàn.
Khắp nơi tất cả đều là hàn băng, Si Tâm lão tổ đứng trên đỉnh một tòa tháp băng to lớn tựa như là chúa tể duy nhất của thế giới băng này.
- Trảm!
Si Tâm lão tổ chỉ một ngón tay nhìn phía xa xa nơi Kỷ Ninh đang tranh né đám dây leo đuổi bám, Kim Chung lão tổ thì tập kích.
Lập tức hơn một nửa thế giới hàn băng hội tụ lại biến thành một “Trảm Đao Hàn Băng” cực lớn tựa phảng phất một tay đao sát nhân, nhưng nó lại chỉ có lưỡi dao mà không có chuôi đao. Hàn Băng trảm đao cực lớn này lập tức xẹt qua không trung, chém thẳng về phía đầu Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đang thi triển Cửu Thiên Yên phong chạy trốn, ngẩng đầu xem trảm đao Hàn Băng cực lớn này.