Diệp Thiếu Dương đem quỷ thi đỡ dậy, nói: “Giúp ngươi cũng không phải không được, nhưng ngươi ở sau khi biết đã chết, dù sao cũng là tự lựa chọn tiếp tục tà tu, cho nên ta cũng khó mà nói chuyện, ngươi có thể giúp ta chút việc hay không, ta tính cho ngươi một món công đức lớn, đến lúc đó phán quan bên kia cũng dễ nói chuyện.”
Quỷ thi gật đầu như giã tỏi. “Đại pháp sư tùy tiện phân phó, ta cũng đã như vậy rồi, cũng không có gì phải sợ.”
Diệp Thiếu Dương hài lòng cười cười, “Còn không biết ngươi xưng hô như thế nào?”
“Vương Lương. Vương trong Bá Vương, lương trong thiện lương.”
“Tên hay, vậy Vương lão tiên sinh, ngươi nghe rõ đây, mục đích của ta là đem Hồ Uy và dưỡng quỷ sư kia đứng phía sau hắn một lưới bắt hết, nhưng người này rất thần bí, ta cái gì cũng không biết, ngươi có biết, cứ nói cho ta.”
Vương Lương gật gật đầu, “Thật ra ta chỉ là phụ trách đứng làm nền, cùng trông coi nơi này, ta biết đến cũng không nhiều, ta chỉ biết là, Hồ Uy là làm ăn về tiểu quỷ, dưới đây có tầng hầm ngầm, là nơi gia công Kumanthong, hắn thường xuyên ở bên dưới làm việc một mình, ta cũng chưa từng đi xuống, ta chỉ biết là có một búp bê tà linh, ở bên dưới trấn thủ, đại pháp sư, ngươi nhất định đi qua?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Thứ đồ chơi đó bị ta giết rồi.”
Vương Lương sửng sốt một phen, cười khổ nói: “Tà linh kia tu vi còn ở trên ta, đều bị đại pháp sư thoải mái diệt rồi, may mắn ta làm ra lựa chọn chính xác, bằng không lúc này nhắm chừng đã sớm hồn phi phách tán.”
“Ta từng đi phía dưới xem, phía dưới đó là một nơi chế tạo huyết dưỡng Kumanthong, sinh dưỡng Kumanthong, là tạo ra ở nơi nào?”
“Sinh dưỡng Kumanthong dễ kiếm, trình tự gì cũng không cần, trực tiếp điêu khắc ra là được, đều bày ở trong một gian phòng của lầu hai, cũng đều để trống, chỉ có thể đem tiểu quỷ bỏ vào.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng vậy, những cái này đều là bán thành phẩm, bọn tiểu quỷ kia thì sao, nuôi ở nơi nào?”
Vương Lương nói: “Cái này ta thật sự không biết, Hồ Uy chưa từng nói với ta, hẳn là ở bên ngoài đi, dù sao nơi này một con tiểu quỷ cũng không có. Hắn thường thường là đem Kumanthong sau khi làm xong, lấy ra, một hai ngày sau lại cầm về, khi đó trong Kumanthong đã có tiểu quỷ vào ở, tám phần là ở bên ngoài tiến hành một thủ tục cuối cùng.”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, loại chuyện này, hắn một quỷ thi thủ vệ không biết cũng là bình thường, nhưng lời hắn nói, trái lại giúp mình nghiệm chứng phán đoán, nghĩ một chút nói: “Ngươi từng gặp người kia đứng phía sau Hồ tiên sinh sao?”
“Chưa, cho tới bây giờ chưa từng gặp. Trừ khách nhân mua Kumanthong, Hồ Uy chưa từng mang bất luận kẻ nào tới nơi này, trên tầng hai của hắn, là chuyên môn dùng để tiếp đãi khách quý. đại pháp sư, ta thật sự chỉ biết nhiều như vậy, Hồ Uy cực ít nói chuyện với ta, cũng không để ta tham dự chế tác Kumanthong, cho nên những thứ đó ta một mực không biết.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Ta biết. Còn có hai vấn đề, thứ nhất, những Kumanthong này của hắn, bình quân một tháng có thể bán ra mấy con sinh dưỡng, mấy con huyết dưỡng?”
Vương Lương nghĩ nghĩ, nói: “Sinh dưỡng bán nhiều chút, huyết dưỡng chế tác phức tạp, bán cũng ít, một tháng bán ra một con đã không tệ rồi.”
Trang Vũ Ninh lúc này khôi phục lại một chút, theo bọn họ đối thoại luôn luôn tự hỏi, nghe đến đây, nhịn không được xen vào một câu: “Thạch Thành kẻ có tiền chỉ một số như vậy, tiểu quỷ có một con là được, cũng không phải tiêu hao phẩm, hắn cũng đã bán nhiều năm, sao còn có nguồn tiêu thụ tốt như vậy?”
Vương Lương cười cười, tuy vẫn luôn có quỷ khí thấm vào hắn, thân thể so với quỷ thi bình thường mềm mại hơn nhiều, nhưng dù sao cũng là thi thể, thần kinh héo rút, cười lên rất mất tự nhiên, so với khóc còn khó coi hơn.
Diệp Thiếu Dương vốn định nhắc nhở hắn đừng cười, sợ nói ra hắn tự ti, đành nhịn xuống.
“Vị tiểu thư này không biết à, hiện tại đến mua Kumanthong, đều là kẻ có tiền của nơi khác, đều là sau khi bản thân nuôi, đề cử cho bạn bè, một người dẫn một người, cho nên tuy bán không nhiều, nhưng vẫn có người mua.”
Tiểu Mã lắc lắc đầu, thở dài: “Loại làm ăn này, thế mà lại để cho hắn làm tốt như vậy, cũng đi ra địa phương rồi, qua vài năm nữa còn không rời biên giới, đưa tới thế giới.”
Lúc này di động của Diệp Thiếu Dương vang, cầm lên nhìn là số của Tạ Vũ Tình, sau khi tiếp nối, Tạ Vũ Tình hỏi: “Cậu ra khỏi tầng hầm ngầm lúc nào?”
Diệp Thiếu Dương sửng sốt: “Sao chị biết tôi đã đi ra?”
“Trước đó di động của cậu một mực không có tín hiệu, hiện tại rốt cuộc đả thông, đương nhiên chính là lên rồi. Cậu không có việc gì chứ, sao còn chưa ra?”
“Còn có chút việc, lát nữa đi ra ngoài tìm chị, giúp tôi theo dõi kỹ vùng phụ cận, đa tạ, buổi tối tôi mời.”
Tạ Vũ Tình rất hiểu chuyện đáp ứng một tiếng, “Chị ở phụ cận cửa chính tiệm thuốc Đông y chờ cậu.”
Dập điện thoại, Diệp Thiếu Dương nhìn hướng Vương Lương, suy nghĩ một hồi, mới nghĩ đến mình muốn hỏi cái gì: “Còn có một vấn đề, Hồ Uy này, có phải pháp sư hay không, thực lực ở trình độ nào?”
Vương Lương nhíu mày, nói: “Hắn là pháp sư, pháp lực rất mạnh, ngươi cũng biết, nơi này quỷ khí nồng đậm, thường xuyên sẽ có cô hồn dã yêu đến tu luyện, đại bộ phận ta và hai con tiểu quỷ kia có thể đuổi đi, nhưng ngẫu nhiên có kẻ lợi hại, Hồ Uy sẽ đích thân ra tay, lần trước có một quỷ thủ đến, muốn chiếm cứ nơi này làm âm sào, ta tận mắt thấy hắn đánh trọng thương quỷ thủ, đem nó đuổi đi.”
Đáy lòng Diệp Thiếu Dương kinh hãi, ngay cả quỷ thủ cũng có thể đánh được, Hồ Uy này, mình thật đúng là xem nhẹ hắn rồi. Quan trọng nhất là —— hắn chỉ là một tên đại diện ở mặt ngoài, pháp lực đã mạnh như vậy, dưỡng quỷ sư đích thực kia sau lưng hắn, phải mạnh đến mức độ nào?
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, vốn định kết thúc cuộc nói chuyện, đột nhiên lại nghĩ đến một sự kiện, hỏi hắn: “Huyết thi vảy cá kia ở tầng hầm ngầm, còn có tà linh áo trắng nọ, quan hệ thế nào với Hồ Uy?”
“Huyết thi vảy cá ta biết, là đại khái một năm trước bị Hồ Uy đưa tới, vẫn luôn ở tầng hầm ngầm tu luyện, ta sợ nó, chưa từng có qua lại gì với nó, nó cũng chưa từng đi lên.” Vương Lương mở to mắt nhìn hắn, “Đại pháp sư, ngươi từng gặp nó, nó khó đối phó không vậy, ngươi là thoát ra như thế nào?”
Tiểu Mã cười ha ha, “Trốn? Tiểu Diệp Tử nháy mắt đã diệt nó!”
Vương Lương vẻ mặt cứng đờ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiếu Dương phức tạp hẳn lên.”Đại pháp sư, ngươi... Quá ghê gớm rồi.”
Diệp Thiếu Dương không cần thiết để ý một quỷ thi nịnh hót, hỏi: “Tà linh áo trắng kia kia thì sao?”
“Tà linh áo trắng nào? Chưa từng gặp, không biết...”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, nói: “Cứ như vậy đi, ta cho ngươi nhiệm vụ chính là... Tiếp tục ở lại đây, làm nội ứng cho ta, nghĩ cách quan sát động hướng của Hồ Uy, tương lai có lẽ còn có nhiệm vụ khác. Yên tâm, sau khi xong việc, ta sẽ ghi lại công đức của ngươi, nói cho phán quan biết.”
Vương Lương gật gật đầu, ngàn ân vạn tạ. “Đại pháp sư, có thể nói cho ta biết kế hoạch của ngươi một chút không, ta dễ có sự chuẩn bị.”
Diệp Thiếu Dương liếc Trang Vũ Ninh một cái, nói: “Trước mắt cũng chưa có kế hoạch gì, chủ yếu là bảo hộ cô ấy.”