Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 468: Chương 468: Chương 468: Quỷ nhân thi sinh




Nhưng, cô nàng nhìn thấy là bóng lưng mình xa xôi, hơn nữa thần chí không rõ, chưa nhận ra đó là mình, còn tưởng là có cao nhân cứu.

Diệp Thiếu Dương mừng rỡ bởi cô nàng mơ hồ, lập tức cố ý hướng cô nhướng mày, nói: “Người đó chính là tôi, là tôi cứu cô, cảm tạ tôi như thế nào?”

Diệp Tiểu Manh nói: “Đừng nhảm nhí, người nọ có thể bức lui lệ quỷ, pháp lực mạnh hơn anh một trăm lần.”

Diệp Thiếu Dương đã biết sẽ là thế này, cố ý bất đắc dĩ cười, theo lời của cô nói tiếp: “Được rồi, thật ra lúc tôi đi, không sai biệt lắm với điều cô nhìn thấy, sau đó hắn bức lui lệ quỷ, đem cô giao cho tôi, sau đó bước đi...”

Diệp Tiểu Manh kích động hỏi: “Hắn không nói hắn là ai?”

“Hỏi rồi, hắn chưa nói, cái gì cũng chưa nói.”

“Bộ dáng thế nào?” Diệp Tiểu Manh tiếp tục truy hỏi.

“Bộ dạng... Ừm, rất tuấn tú, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng.” Diệp Thiếu Dương hất hất tóc.

“Bao nhiêu tuổi?”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, “Không sai biệt lắm với tôi.”

“Ba mươi mấy tuổi?”

“Đại tỷ!” Diệp Thiếu Dương nhảy dựng lên, “Ánh mắt cô thế nào vậy, có thể đem tôi nhìn thành hơn ba mươi tuổi, tôi mới ngoài hai mươi!”

Ánh mắt Diệp Tiểu Manh chớp động, hiện ra bộ dáng kích động, nhìn hướng khe núi, “Nếu tôi đoán không sai, đó là Thiếu Dương ca của tôi, Mao Sơn Diệp Thiếu Dương! Chỉ có anh ấy có thực lực như vậy, tuổi cũng đúng, hơn nữa anh cũng nói anh ấy rất tuấn tú.”

Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa ngất, “Cô chẳng qua là lúc còn nhỏ từng gặp người ta một lần, làm sao cô biết người ta hiện tại rất tuấn tú, không chừng trưởng thành đầu heo thì sao?”

“Không được bôi nhọ Thiếu Dương ca của tôi!” Diệp Tiểu Manh lườm hắn, hừ một tiếng, “Anh chính là ghen tị.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, không nói gì.

Diệp Tiểu Manh vừa tỉnh lại, cần nghỉ ngơi, ở dưới Diệp Thiếu Dương dò hỏi, kể lại tình huống mình gặp quỷ: cô theo Diệp Bá, dùng một buổi sáng đi khắp Diệp gia thôn, điều tra từng nhà chấm dứt, sau đó ngẫm lại không có việc gì, Diệp Bá lại không muốn nói cho cô tình huống Diệp Tiểu Thước, liền quyết định tự đi Lưỡng Giới sơn nhìn xem, gọi điện thoại hắn không tiếp, liền tự mình đến.

Sau khi vào khe núi, đi không được bao xa, chợt nghe thấy phía sau có tiếng bang bang bang bang, quay đầu cũng không thấy người. Pháp lực cô tuy không mạnh, nhưng cũng biết bản thân đã gặp quỷ, xoay người bỏ chạy, kết quả phía sau lưng bị một luồng quỷ khí đánh một phát, trực tiếp hôn mê...

Nhớ tới tình huống của mình, trong lòng Diệp Tiểu Manh cũng nghĩ mà sợ, lẩm bẩm: “Đừng nói phản kích, tôi ngay cả đánh trả cũng không có cửa, đã bị nhập vào. Con quỷ này... Rốt cuộc lai lịch thế nào, sẽ không là Diệp Tiểu Thước chứ?”

Diệp Tiểu Thước hôm qua ở nơi này nhập vào Diệp Thu Sơn, mượn mồm gã nói cho mọi người hắn đã trở lại. Hôm nay Diệp Tiểu Manh lại ở đây gặp quỷ, rất dễ dàng đem nó coi là Diệp Tiểu Thước.

Diệp Thiếu Dương mới đầu nhìn thấy con quỷ đó, cũng đem nó coi là Diệp Tiểu Thước. Hiện tại cẩn thận nghĩ, lắc lắc đầu nói: “Tuyệt đối không phải, vừa rồi... Người kia đấu phép với hắn, tôi cũng thấy, tuy chỉ có một hiệp, nhưng con quỷ đó biểu hiện ra thực lực phi thường mạnh, Diệp Tiểu Thước mới chết mười năm, cho dù đem một năm biến thành mười năm để dùng, cũng không có khả năng tu luyện đến nước này, không có khả năng là hắn.”

Lúc này đem hình thái con quỷ đó nói cho Diệp Tiểu Manh một lần.

Diệp Tiểu Manh nghe xong giật mình không thôi, “Một cây côn treo cái đầu, đây là quỷ gì? Anh đọc nhiều sách, phân tích một chút.”

Diệp Thiếu Dương buông tay, “Tôi cũng không biết, nhưng tôi hoài nghi loại hình thái này của nó, có liên quan tình huống nó chết, quỷ nhân thi sinh (quỷ sinh ra bởi thi thể), nói như vậy cô hiểu không?”

Diệp Tiểu Manh lắc đầu, “Tôi không hiểu, tôi chỉ biết chút pháp thuật, rất nhiều tri thức quỷ quái cơ sở, đều là từ trên tư liệu khắp nơi vơ vét được nhìn thấy, chưa từng học hệ thống, ngược lại không bằng anh.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương kinh ngạc, cũng thành bài vị Phương Sĩ rồi, sao mà không biết các tri thức cơ sở này?

Nhưng hắn không truy hỏi nữa, giải thích: “Cấp bậc quỷ hồn cô biết chứ, u hồn, oán linh, ác quỷ, lệ quỷ... Tu vi quỷ hồn, có liên quan với cấp bậc, nhưng cái này chỉ áp dụng cho đại đa số quỷ tử vong bình thường, bao gồm tử vong bình thường và đột tử. Nhưng có một số người, tình hình tử vong khá đặc thù, sau khi thành quỷ, lập tức sẽ có tu vi nhất định, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn người, tỷ như mặc quần áo đỏ xỏ giày trắng treo cổ, oán khí sẽ sâu...”

Diệp Tiểu Manh ngắt lời nói: “Cái này tôi hiểu, nói chính đề.”

Diệp Thiếu Dương mất hứng bị cô ngắt lời, nhún nhún vai nói: “Con quỷ này hình thái rất đặc thù, tôi hoài nghi có liên quan tình hình thời điểm hắn chết, chân thân quỷ đến từ nháy mắt tử vong, cái này cô cũng biết, nếu hắn là lấy hình thái một cây côn treo đầu tử vong mà nói, có lẽ đây là hình thức nào đó có thể làm đậm thêm oán khí...”

Diệp Tiểu Manh cuối cùng nghe hiểu, chần chờ nói: “Sao có thể có ai lấy loại hình thái này tử vong...”

“Nếu hắn là bị người ta dùng loại hình thái này giết chết thì sao?”

Diệp Tiểu Manh cả kinh biến sắc, “Sao có thể, giết người để chế tạo lệ quỷ, nào có loại sự tình này.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, nhịn không được dùng một giọng điệu người từng trải nói: “Thứ cô không biết còn nhiều, cô mới từng gặp bao nhiêu quỷ chứ.”

Diệp Tiểu Manh hồ nghi nhìn hắn: “Vậy dùng gậy treo đầu người giết chết, chẳng lẽ tu vi sẽ mạnh, vì sao chứ?”

“Có lẽ là yêu pháp nào đó, cái này tôi cũng không biết.” Diệp Thiếu Dương hơi nhíu mày, “Tôi cũng chưa từng gặp loại quỷ hình thái này...”

Diệp Tiểu Manh sau khi nghỉ ngơi xong, hai người tiếp tục lên đường, Diệp Thiếu Dương nhắc tới lời nói gọi là giết chết người cả chợ của con quỷ kia.

Nó nói cả chợ, hẳn chính là chỉ bốn thôn của chợ Ẩn Tiên.

“Lấy tu vi của nó, hoàn toàn có thể giết chết rất nhiều người.” Diệp Thiếu Dương vừa đi vừa phân tích, “Nhưng nó chỉ nói không luyện, tôi không biết nó là có gì cố kỵ, hay là đang chờ đợi cái gì, nhưng quỷ không có thói quen nói dối, tôi hơi lo...”

Diệp Tiểu Manh cũng khẩn trương gật gật đầu, nói: “Nó làm phép quả thật rất khó hiểu, lẽ ra lấy tu vi của nó, lúc ấy hoàn toàn có thể giết chết tôi, nhưng lại chưa, chỉ nhập vào, tôi không nghĩ ra đây là vì sao.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Mặc kệ nói như thế nào, cần chuẩn bị sẵn sàng, cô trở về nói với cha cô một phen, tốt nhất cũng nói cho mấy vị thôn trưởng còn lại, nếu xảy ra tình huống gì đặc thù, phải dùng tốc độ nhanh nhất kêu gọi mọi người rời khỏi nơi này.”

Chuyện quỷ quái giết cả thôn, đương đại không có, nhưng trong sách là từng ghi lại, bình thường cho dù là lệ quỷ, cũng sẽ không giết quá nhiều người, trừ phi có thù oán với tất cả mọi người của nơi nào đó, nhưng loại chuyện này vẫn là cực ít, Diệp Thiếu Dương âm thầm khẳng định, tuyệt đối sẽ không để loại chuyện đáng sợ này xảy ra.

“Nói như vậy, vẫn là Thiếu Dương ca của tôi lợi hại.” Diệp Tiểu Manh cảm khái nói, “Có thể đem quỷ lợi hại như vậy bức lui, tuy tình huống rất tệ, nhưng có anh ấy, tôi tin tưởng người trong thôn không có việc gì!”

Diệp Thiếu Dương liếc cô một cái, thầm nghĩ đại muội tử thật sự là xem trọng anh rồi, con quỷ đó là tự mình bỏ đi, đại ca ta cũng không có nắm chắc có thể thắng nó, huống chi sau lưng cả sự kiện, có thể còn có một Tà Thần ở bên đứng xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.