Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 489: Chương 489: Chương 489: Quỷ nháo hôn




Hàn huyên một lát, mọi người ngồi xuống trong nhà nhỏ.

Diệp Thiếu Dương cũng có chút kích động, nhìn quanh mọi người, nói: “Đều là thân thích nhà mình, con hy vọng mọi người đừng giấu con, chuyện này rốt cuộc là thế nào, mọi người không phải đều đã chết sao, sao có thể ở nơi này, Quỷ Tiên thôn này rốt cuộc là như thế nào?”

Mọi người nhìn nhau, sau đó đề cử Phúc bá lên tiếng, tuy tuổi quỷ của lão không dài bằng họ, nhưng dù sao mọi người cũng chưa đầu thai, bình thường sinh sống chung, vẫn dựa theo bối phận dương gian.

“Nói từ đâu nhỉ...” Phúc bá nghĩ nghĩ, nói, “Chúng ta đại bộ phận là chết bởi lũ, lúc ấy cũng không có quỷ sai đến bắt hồn, trở thành cô hồn dã quỷ, không được mấy ngày, liền được Tiên Nương phái người đón đến nơi đây.

Quỷ Tiên thôn này, là nàng dùng tiên pháp bố trí thành, mỗi gian nhà của chúng ta đều là một cái động phủ nhỏ, ban ngày thôn ẩn giấu đi, khi đó chúng ta liền vào động phủ tu luyện, buổi tối chúng ta mới đi ra hoạt động.

Tiên Nương tiến cử cho toàn bộ chúng ta địa vị Quỷ Tiên, chúng ta ai cũng là Quỷ Tiên, mỗi ngày uống nước Vong Xuyên, ăn quả Oán Linh, quả thực rất hạnh phúc. Tất cả cái này đều là Tiên Nương ban cho.”

Nói xong đi tới vách tường đối diện, Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhìn thấy trên tường có một bàn thờ, bên trong thờ phụng một pho tượng thần, Phúc bá từ trước bà thờ cầm lấy một nén nhang, thổi một hơi, hương liền cháy, đốm lửa cũng là màu xanh lục, cắm ở trong lư hương.

Diệp Thiếu Dương lập tức chen lên nhìn, tượng thần đại khái là bằng gỗ, ngũ quan rất mơ hồ, căn bản không thấy rõ tướng mạo, chỉ có thể nhìn thấy là nữ nhân mặc váy dài, tay cầm một cái tịnh bình, nhìn qua có chút cảm giác Quan Thế Âm.

Diệp Tiểu Manh tóm cánh tay thím ba hỏi: “Con nhớ rõ người không phải chết ở lúc nạn lũ nha, người là về sau qua gần nửa năm, mở khí than tự sát.”

Thím ba cười, nhìn chú ba nói: “Ta đó cũng không phải là tự sát, là chú ba con hại chết ta, hắn đem ta bắt đến nơi đây, ngay từ đầu ta còn không muốn nán lại đây, về sau nán lại một thời gian, mới biết được thật sự là địa phương tốt, chú ba của con cũng là tốt với ta, mới dẫn ta đến. Ở đây làm Quỷ Tiên, so với ở nhân gian chịu các loại tội tốt hơn nhiều.”

Cả buổi nói chuyện các vị thân thích đều gật đầu đồng ý.

Phúc bá nói: “Chúng ta những tục nhân này, lúc còn sống cũng tích phúc đức, sau khi chết không mong ước xa vời lên trời thành thần, có thể ở đây làm Quỷ Tiên, nhưng hơn xa chịu khổ lục đạo luân hồi.”

“Quỷ Tiên?” Diệp Thiếu Dương cười nói, “Mọi người thành Quỷ Tiên khi nào?”

Phúc bá từ trong túi lấy ra một tấm lệnh bài gỗ, vui sướng hài lòng nói: “Đây là quỷ bài Tiên Nương từ âm ty xin được cho chúng ta, đã đăng ký hồ sơ, đây chính là phúc lớn bằng trời.”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua trả lại cho lão, quỷ bài này đương nhiên là giả, nhưng hắn trước mắt không muốn vạch trần, hỏi chú ba một vấn đề: “Vì sao ngài chỉ đón thím ba đến, chưa đón con ngài tới đây?”

Chú ba thở dài nói: “Tiên Nương chỉ bảo chúng ta đón phối ngẫu tới đây, không cho chúng ta đón người thân khác đến đây, dù sao địa phương có hạn, mấy năm gần đây, người chết phụ cận không ngừng tiến vào, đã rất nhiều, đất trống càng ngày càng ít.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, rất buồn bực, “Vậy vì sao cho phép ngài đón thím ba tới đây?”

Chú ba nhìn thê tử, cười hắc hắc, “Đương nhiên là vì vợ chồng cùng phòng, dễ có quỷ thai, sinh quỷ con cung phụng Tiên Nương.”

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới Phúc bá là lão quang côn, nói: “Phúc bá ngài...”

Phúc bá xấu hổ cười cười, “Ta sau khi đến, cũng đã tìm bạn lữ, là một quả phụ của Vương gia thôn. Ở chỗ này của chúng ta, phàm là có phối ngẫu, đều đón phối ngẫu đến, không có cho ngươi nửa năm thời gian, ở trong độc thân tìm người hợp mắt, quá nửa năm, sẽ do Tiên Nương làm mối.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong, than thở không thôi, sao có thể có loại chuyện này, chẳng lẽ đây là xã hội không tưởng trong truyền thuyết?

Thím ba kéo tay Diệp Tiểu Manh nói: “Các con đã đánh bậy đánh bạ đến đây, thì đừng đi nữa, tuyệt đối đừng bỏ lỡ cơ hội này.”

Diệp Tiểu Manh kinh hãi, “Thím ba ngài ý tứ gì vậy, ngài muốn con chết sao.”

“Ai mà không phải chết.” Thím ba lấy tư thái người từng trải hướng dẫn từng bước, “Đó chỉ là một túi da, người ta sau khi chết lục đạo luân hồi, thống khổ bao nhiêu chứ, như chúng ta như vậy thật tốt, thành Quỷ Tiên, được vĩnh sinh.”

Diệp Thiếu Dương cười lạnh, hắn sớm nghĩ đến những người này là có ý đồ này.

“Cái này...” Diệp Tiểu Manh nhất thời không biết nói như thế nào, tùy tiện lấy cớ, “Con còn chưa kết hôn đâu, ở đây cũng vô dụng, mọi người đây đều là cần vợ chồng, con là chó độc thân muốn ở lại đây cũng không có tư cách đâu.”

Chú ba nghe tới đây cười lên, chỉ chỉ Diệp Thiếu Dương nói: “Hai con đây không phải vừa lúc sao, trai tài gái sắc, tuổi cũng tương đương, cùng nhau lưu lại, kết thành vợ chồng, làm hàng xóm với chúng ta.”

Diệp Tiểu Manh nhất thời đỏ mặt, cúi đầu nói: “Chú ba nói cái gì vậy, bọn con là huynh muội họ hàng gần, sao có thể...”

“Người đã chết, cái này có gì quan hệ, con nếu cảm thấy không được tự nhiên, chú ba giới thiệu mấy người tốt cho con, bây giờ còn có mấy bạn nhỏ độc thân, đều là thôn phụ cận, không chừng các con còn quen biết, tốt bao nhiêu.”

Diệp Tiểu Manh đứng dậy, tức giận nói: “Người khác thì không nói, ngài chính là chú ba ruột của con, ngài sao có thể muốn để cho con chết như vậy chứ?”

Thím ba đứng dậy cười nói: “Ta hiểu cảm thụ của con, con bây giờ còn không hiểu lắm, chú ba con cũng là tốt cho con, lúc ấy ta đến, cũng giống với con, khóc mất mấy ngày, về sau dần dần mới hiểu được.”

Mấy thân thích cũng cùng nhau gật đầu, Phúc bá nói: “Ta nói với các con, nếu không nhìn thân thích, chúng ta cũng lười giữ các con lại, nơi tốt như vậy, chúng ta cũng không muốn để người xa lạ đến nhiều, sư nhiều cháo ít mà.”

Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, hắn tin tưởng những người này là thật tâm thực lòng, những người này —— phải nói là quỷ hồn, đã hãm sâu trong đó, thực đem mình coi là Quỷ Tiên, cho rằng nơi này là tiên phủ, nhìn thấy con cháu nhà mình, liền muốn lưu lại cùng hưởng phúc, loại tâm tính này, hắn hoàn toàn có thể lý giải, dù sao bọn họ cũng là bị lừa gạt.

Đây mới là chỗ đáng buồn nhất.

Lúc này, bên ngoài vang một đợt tiếng kèn Xona, càng lúc càng gần.

Thím ba đảo mắt, nói: “Trước không nói việc này, buổi tối hôm nay có minh hôn, ta dẫn các con đi xem náo nhiệt, việc khác để nói sau.”

Diệp Tiểu Manh một lòng muốn đi, vừa muốn từ chối, Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Xem một chút cũng tốt.” Nháy mắt với Diệp Tiểu Manh, đi theo một đám thân thích ra bên ngoài, lúc này mới phát hiện hai bên khe núi đứng rất nhiều người —— phải nói là quỷ.

Diệp Thiếu Dương nhìn sơ qua, phát hiện ít nhất cũng có mấy chục trên trăm người, ăn mặc đều giống người thường, nhưng xuyên thấu qua quỷ khí trên thân bọn họ đến xem, cấp bậc ít nhất cũng là oán linh hoặc lệ quỷ.

Bình thường ở trong đô thị khó gặp lệ quỷ, ở đây thế mà lại tụ tập nhiều như vậy, hơn nữa hành động cử chỉ đều giống người thường, ầm ầm chờ xem náo nhiệt, trường hợp này quả thực khiến Diệp Thiếu Dương có chút hỗn độn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.