Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 490: Chương 490: Chương 490: Ta là Thiên Sư thủ nhân gian 1




Diệp Tiểu Manh có chút khẩn trương túm cánh tay Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Thiếu Dương ca, làm sao bây giờ?”

“Có anh, đừng sợ.” Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ tay cô, an ủi nói.

Theo tiếng kèn Xona từ phương hướng lối vào càng lúc càng gần, mọi người đứng về phía sau, nhường ra một con đường, sau đó chỉ thấy đội ngũ đón dâu xa xa đi tới, phía trước mấy quỷ tốt thổi kèn Xona mở đường, phía sau một nam một nữ đi theo, trên người mặc thế mà lại là... Đồ tây cùng áo cưới.

“Sao ăn mặc thời thượng như vậy.” Diệp Thiếu Dương thuận miệng hỏi.

Thím ba trả lời: “Đây là bọn họ báo mộng để người trong nhà đốt, đều là người thanh niên, chết không đến nửa năm, đương nhiên thời thượng rồi.”

Diệp Thiếu Dương cạn lời.

Một đôi thiếu nam thiếu nữ năm sáu tuổi, mặc yếm đỏ, cầm khay, từ hai bên đám người đi qua, nơi đi qua, người vây xem náo nhiệt đều ùn ùn nhổ xuống hai hoặc ba ngón tay của mình, bỏ vào trong khay.

“Đây là tùy lễ.” Khi khay chuyển tới trước mặt mình, thím ba cũng nhổ xuống hai ngón tay của mình bỏ vào, “Ba mươi ngón tay quỷ, có thể đổi hai Hắc Hà Xa.”

Mọi người theo chú rể tân nương cùng nhau đi về phía trước, tới cuối khe núi, ở dưới chân ngọn núi chỗ Thanh Thiên quan kia dựng lại một chỗ tương tự sân khấu kịch, vị dạ tuần thần lúc trước từng gặp, mang theo một đám quỷ tốt đứng ở phía sau sân khấu kịch, tư thái rất uy nghiêm, giống như hàng thật. Diệp Thiếu Dương nhìn liền cảm thấy buồn cười.

Sau khi tân nương chú rể lên đài, những kẻ thổi kèn Xona kia liều mạng thổi lên, lại là nhạc buồn.

“Vì sao là nhạc buồn?” Diệp Tiểu Manh tò mò hỏi.

Diệp Thiếu Dương nói: “Quỷ khác với người, nhạc buồn vốn chính là quỷ nhạc, là cho quỷ nghe.”

Theo càng lúc càng nhiều người chen chúc đến dưới đài, có một vị lên đài, tuyên đọc tên họ cùng ngày sinh tháng đẻ người mới, cùng với nguyên nhân chết và ngày giỗ, Diệp Thiếu Dương vừa nghe mới biết, hai người này đều là thôn phụ cận, một người là nhiễm bệnh chết, một người là tai nạn xe cộ đột tử, lúc còn sống căn bản là không biết, là sau khi tới Quỷ Tiên thôn được người ta tác hợp với nhau, mới kết minh hôn.

Tiếp theo, MC bắt đầu tuyên đọc ý chỉ cùng chúc mừng của Tiên Nương, chấp thuận hai người kết hôn, sau đó hai người bái nhau, lĩnh trà, cũng không trao nhẫn, mà là hướng nhau, hé miệng, đem một luồng quỷ khí truyền tới trong miệng đối phương, sau đó một mỹ nữ mặc váy trắng, tay nâng khay lên đài, tuyên bố Tiên Nương ban cho hai vợ chồng hai Quỷ Hà Xa, chúc bọn họ sớm sinh quý tử.

Hai quỷ vui mừng tiếp nhận, nghi thức coi như hoàn thành, sau đó bị một số người ồn ào tiễn bước, tiến vào nhà mới, không ít quỷ đi theo nháo động phòng...

Diệp Thiếu Dương nhìn một loạt chuyện quái đản này, cảm giác đã buồn cười lại cả kinh, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, mình vô luận như thế nào cũng sẽ không tin tưởng loại chuyện kể đêm khuya này.

Đột nhiên, MC kia gõ một tiếng chiêng, nhìn về phía hai người bọn Diệp Thiếu Dương, cao giọng nói: “Hôm nay không riêng gì hai vị người mới kết hôn, hơn nữa Quỷ Tiên thôn chúng ta nghênh đón hai vị khách, bọn họ là pháp sư nhân gian, trong đó một vị chính là cô nương mỹ mạo động lòng người, các bạn nhỏ độc thân, các ngươi ai có bản lãnh đem cô ấy lưu lại, lấy về nhà làm lão bà...”

Toàn bộ quỷ đều đem ánh mắt hội tụ ở trên người Diệp Tiểu Manh, không ít nam quỷ trẻ tuổi mắt sáng xanh lên —— là thật sự sáng xanh lên, lao tới trước người, cười hì hì nhìn nàng.

Diệp Tiểu Manh ôm chặt cánh tay Diệp Thiếu Dương, bị dọa không dám cựa quậy, tuy cô biết chút pháp thuật, nhưng lấy pháp lực của cô, nhiều nhất có thể đối phó mấy con lệ quỷ, hiện tại phụ cận có nhiều hơn trăm con...

Chú ba đột nhiên đi lên, ôm quyền nói: “Các bạn trẻ độc thân, không bằng như vậy, đứa cháu gái này của ta là pháp sư, các ngươi cũng đều có chút tu vi, không bằng làm trận luận võ, ai có thể đánh thắng nó, thì ôm mỹ nhân về, thế nào?”

Diệp Tiểu Manh thất thanh kêu lên: “Chú ba!”

Diệp Thiếu Dương thở dài, hắn trái lại có thể lý giải ý tưởng của chú ba: từ đầu, chú ba dẫn bọn họ vào thôn, đã quyết định chú ý muốn giữ bọn họ lại, cho nên không ngừng dùng hoa ngôn xảo ngữ dụ hoặc, thậm chí còn tìm một đám thân thích tới thuyết phục.

Hắn làm như vậy mục đích rất đơn thuần: đây là chỗ tốt, muốn để bọn họ lưu lại hưởng phúc, biết bọn họ sẽ mâu thuẫn, không tiếc dùng mưu kế, mềm không được thì cứng. Cho nên, Diệp Thiếu Dương không trách hắn. Chỉ là cảm thấy buồn cho hắn.

Mọi người vừa ồn ào, vừa lui về phía sau, dọn ra một mảng đất trống, mấy nam quỷ trẻ tuổi lập tức bẻ tay đi lên.

Diệp Tiểu Manh hoa dung thất sắc, mình ngay cả bạn trai cũng chưa có một người, nhỡ đâu có ông chồng quỷ, vậy không phải nghẹn khuất chết?

Diệp Thiếu Dương kéo cô, đi lên trên đài, hướng người bên dưới cười nói: “Luận võ chọn rể phải không, được, đây là em gái tôi, muốn kết hôn với nó, đến đánh thắng ta trước.” Nói xong thấp giọng nói với Diệp Tiểu Manh: “Kiên trì thêm một lúc, anh muốn đem hậu trường của bọn họ dẫn ra.”

Lập tức có một thằng cha tóc nhuộm vàng xỏ khuyên tai nhảy lên đài, nói: “Anh rể à, đắc tội.”

Diệp Thiếu Dương liếc một cái, kẻ này lúc còn sống nhắm chừng cũng là kẻ khác loại ở nông thôn, vì thế bảo Diệp Tiểu Manh lui ra phía sau, đứng ở góc.

“Anh vợ không phải dễ gọi như vậy đâu.” Diệp Thiếu Dương hướng hắn bĩu môi, bảo hắn tới đây.

Gã tóc vàng cười hắc hắc, quỷ lực toàn thân bùng nổ, hướng Diệp Thiếu Dương cấp tốc đánh tới, lao tới trước mặt hắn cách ba mét, một thân quỷ lực đột nhiên bị phong tỏa, hoàn toàn không thể di động.

Diệp Thiếu Dương cười nhạt, một tay kết thành Lan Hoa Ấn, nhẹ nhàng búng ở trên quỷ môn của hắn, gã tóc vàng lấy một cái tư thế rất khoa trương ngã xuống đài, ngã vào trong đám người.

Đám quỷ ồ lên, lại một kẻ để trần thân trên, người toàn cơ bắp lên đài, không nói hai lời, hướng Diệp Thiếu Dương lao tới.

Diệp Thiếu Dương quay đầu nói với Diệp Tiểu Manh: “Gặp được người thích hợp nói cho anh biết nhé.”

Diệp Tiểu Manh đỏ mặt nói: “Lúc nào rồi, Thiếu Dương ca còn giễu cợt em, này, anh cẩn thận!”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới quay đầu, nhằm hán tử lao tới đánh ra một đồng tiền Ngũ Đế, trúng giữa mi tâm, một ánh sáng vàng hiện lên, con quỷ kia cũng lập tức xoay người ngã xuống đài.

Liên tục hai kẻ đi lên, ngay cả góc áo Diệp Thiếu Dương cũng chưa đụng đến, đám quỷ nhìn nhau, lúc này mới ý thức được anh bạn trẻ mặt trắng trên đài không đơn giản, nhất thời không ai dám cựa quậy.

Lúc này một con quỷ mặc áo dài cổ trang lên đài, trong đám quỷ lập tức có quỷ hô: “Triệu lão tứ ngươi chẳng lẽ muốn lấy vợ bé sao, không sợ bà vợ kia nhà ngươi lấy đế giày quật ngươi!”

Triệu lão tứ quay đầu mắng: “Con mẹ ngươi đánh rắm, ta là thấy anh bạn trẻ này thân thủ không tệ, nhiều năm chưa giao thủ với pháp sư, đi lên đã ghiền một phen.” Nói xong nhìn Diệp Thiếu Dương nói, “Ta chỉ đấu pháp với ngươi, thắng cũng không cần em gái ngươi.”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Thắng để cho anh cưới.”

Triệu lão tứ cười cười, hất áo dài, tay cắm vào ngực mình, giật xuống một cái xương sườn, Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, cái xương sườn này quanh quẩn ánh sáng xanh lục, nghĩ hẳn kẻ này tu luyện quỷ khí, nói rõ kẻ này có chút tu vi, vì thế rút ra Câu Hồn Tác.

“Địa ngục Câu Hồn Tác!” Triệu lão tứ kêu thành tiếng, “Ngươi rốt cuộc là loại người nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.