Nữ quỷ này nửa bên mặt còn ổn, nửa bên mặt kia như bị a xít sunfuric hắt vào, máu thịt không ngừng hướng mặt đất rơi xuống, sau khi rơi xuống đất lập tức biến mất.
Giá trị nhan sắc này, trực tiếp dọa Vương Thanh Phong và Tương Kiến Hoa lui đến phía sau Diệp Thiếu Dương, thiếu chút nữa kêu lên.
Trên mặt Diệp Thiếu Dương chưa có bất cứ phản ứng nào, ngón tay ‘pặc pặc lặc’ bắn vài cái, mấy đồng tiền Ngũ Đế bay đến trên mặt đất dưới cửa hiên, phóng ra một thần uy vô hình. Nữ quỷ kia lập tức đứng lại, không dám đi vào trong nữa, lại mở lớn miệng, tham lam hấp thu mùi thối do âm hỏa thiêu đốt phát ra.
“Đây, đây là chuyện gì!” Tương Kiến Hoa giật mình nói.
“Quỷ thích loại khí dơ bẩn này, nhất là loại bán hồn quỷ này.” Diệp Thiếu Dương giải thích.
Ở lúc hắn nói chuyện, lại có một chút thân thể không trọn vẹn từ xa xa bay tới, nam nữ già trẻ đều có, ai nhìn qua bộ dáng cũng dọa người đòi mạng, bị linh lực của tiền Ngũ Đế chắn ở ngoài cửa, khụt khịt mũi hít mùi hôi thối.
Diệp Tiểu Manh nhíu mày nói: “Đám quỷ này đều là người chết của mấy thôn phụ cận đi, vì sao chúng nó chưa đi âm ty, cũng chưa bị Quỷ Tiên thôn hấp thu?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Không nhất định là mấy thôn phụ cận, những thứ này đều là bán hồn quỷ. Hồn phách không trọn vẹn, quỷ mẫu bên kia thu chúng nó cũng vô dụng. Chúng nó lượn lờ cả ngày, bằng bản năng kiếm ăn. Ngay cả nguy hiểm cũng không nhìn thấy, bằng không cũng sẽ không dám xông đến trước mặt anh.”
Diệp Thiếu Dương đứng dậy tới phía sau cửa, thấy ngoài cửa tụ tập bảy tám bán hồn quỷ như vậy, đợi thêm một hồi, không thấy quỷ mới đến, từ bên hông tháo Câu Hồn Tác, hướng phía trước vung, đem mấy con quỷ trước mặt trói hết lại với nhau, không thể giãy giụa.
Sau đó vẽ vài đạo Dẫn Hồn Phù, phân biệt dán ở trên thân mấy quỷ hồn này, một khi tiếp xúc, quỷ hồn lập tức bị hút vào linh phù, sau đó hướng phía bắc bay đi.
“Bán hồn quỷ, cũng có thể đi âm ty sao?” Diệp Tiểu Manh buồn bực nói, “Không phải nói bán hồn quỷ không thể siêu sinh sao?”
“Là không thể, anh đây là đưa chúng nó đi Quỷ Vực, tiếp tục tìm kiếm hồn phách, miễn cho nán lại ở nhân gian, gây trở ngại đối với người sống.”
Siêu độ xong mấy bán hồn quỷ, nước trong bát to cũng bị âm hỏa đun cạn. âm hỏa tắt, Diệp Thiếu Dương cảm giác được dương khí thừa thãi chung quanh đang nhanh chóng tan đi, âm khí lao tới, mọi người không cảm giác được âm khí, nhưng cũng cảm thấy có chút âm lãnh.
“Mặt sàn này còn phải nhờ Vương lão bản hỗ trợ tìm người sửa lại.” Diệp Thiếu Dương chỉ vào cái hố trên mặt đất bị đào ra nói.
“Việc nhỏ thôi.” Vương Thanh Phong gật gật đầu nói.
Diệp Tiểu Manh đi lên, hỏi: “Thiếu Dương ca, chúng ta hiện tại cần làm gì?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Hiện tại không phải chúng ta cần làm gì, mà là quỷ mẫu và Diệp Tiểu Thước bọn chúng muốn làm gì.”
Diệp Tiểu Manh nói: “Anh không phải nói, quỷ mẫu chỉ muốn kinh doanh Quỷ Tiên thôn của ả sao, mười năm qua tường an vô sự, chẳng lẽ gần đây sẽ có động tác gì?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Đó là trước kia, em phải biết rằng, âm ty đối với các âm sào nhân gian này ngồi xem mặc kệ, có một bộ phận nguyên nhân là: đây là trách nhiệm của pháp sư nhân gian. Quỷ mẫu không phải ngốc, Quỷ Tiên thôn đã bị anh phát hiện, ả biết anh khẳng định sẽ có hành động, ả sẽ không chờ bị giết.”
“Đúng rồi, lúc trước Diệp Tiểu Thước thông qua giết người nói cho chúng ta biết hắn đã trở lại, hẳn là dự báo nào đó nhỉ?”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, “Chuyện này, anh luôn cảm thấy có chút quái lạ. Đừng nói quỷ mẫu, dù là một mình Diệp Tiểu Thước, muốn xử lý chợ Ẩn Tiên, cũng là việc trong nháy mắt, căn bản không cần thiết truyền lời trước, hắn đây là muốn hù dọa ai?
Nếu hắn là muốn đại khai sát giới, mười năm qua bất cứ lúc nào cũng được, cần gì bây giờ mới động thủ, lui một bước mà nói, cho dù hắn đột nhiên tâm huyết dâng trào, muốn diệt thôn, cũng hoàn toàn không cần thiết thông báo trước, em không cảm thấy làm như vậy rất ngu ngốc sao?”
Diệp Tiểu Manh chậm rãi gật đầu, “Nghĩ qua như thế, hình như là không cần thiết.”
Diệp Thiếu Dương nói tiếp: “Đừng tin mấy khuôn sáo trong phim kinh dị, không có quỷ quái rảnh rỗi lấy dọa người làm vui, quỷ quái dọa người, không phải vì đem người ta dọa chết, chính là dọa lui chính khí, tiện cho nhập vào, bất cứ tà ma ngoại đạo nào, làm việc gì cũng nhất định có động cơ, Diệp Tiểu Thước đột nhiên rống muốn tới báo thù, ý nghĩa ở đâu?”
Tiểu Mã gãi gãi đầu, nói: “Không chừng hắn đây là chiến thuật tâm lý, muốn cho mọi người lo lắng đề phòng cái gì đó.”
Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta: “Vậy sau đó thì sao, đã giết hai người, còn có một người chưa giết, liền không còn động tĩnh? Hắn hoàn toàn có thực lực chơi thật, vì sao chỉ nói suông mà không làm.”
Diệp Thiếu Dương nói một phen, làm đám người Diệp Tiểu Manh trở nên trầm ngâm.
Diệp Thiếu Dương nói tiếp: “Một điểm càng thêm quan trọng, mấy người cũng đừng quên, Diệp Giai Lượng kia trước khi chết, Diệp Tiểu Thước lợi dụng thân thể hắn đặc biệt bảo tôi đi qua, sau đó cuốn hồn phách của hắn bay đi, để tôi đuổi mãi tới Lưỡng Giới sơn, sau đó mới phát hiện Quỷ Tiên thôn...”
Diệp Tiểu Manh băng tuyết thông minh, nghe hắn nói như vậy, lập tức hiểu, vừa muốn nói rõ, Diệp Thiếu Dương hướng cô khoát tay, “Biết là được rồi, tai vách mạch rừng, không cần nói ra.”
Diệp Tiểu Manh nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, nói: “Hắn vì sao phải làm như vậy chứ?”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Tôi có thể đoán được một điểm, nhưng không xác định. Tạm không nói những việc này, chúng ta đi tìm cha em, xem thương thế ông ấy ra sao đã.”
Vì thế đoàn người rời khỏi từ đường, Vương Thanh Phong đem chuyện khôi phục từ đường giao cho Vương Đắc Ý, tự mình đi theo phía sau Diệp Thiếu Dương.
Sau khi từ trong từ đường đi ra, Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, phát hiện khắp nơi có chút xám xịt, ngẩng đầu nhìn, ngay cả bầu trời cũng khá âm u.
Tiểu Mã cũng chú ý tới tình huống, nói: “Sao lại thế, sương mù hóa học sao?”
“Cậu cho rằng nơi này là kinh thành, còn sương mù hóa học.” Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta, nói: “Đây là âm khí.”
Mấy người bọn Tiểu Mã chấn động, Diệp Tiểu Manh bắt đầu nhìn trái nhìn phải, nói: “Chúng ta đi vào cũng chỉ một lúc nhỉ, âm khí sao có thể tụ tập nhanh như vậy?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: “Cái này không phải vừa rồi tụ tập, đây là thứ vẫn luôn tồn tại, chỉ là trước đó có Ngũ Hành Áp Hồn Trận tồn tại, âm khí bị áp chế, hiện tại trận pháp phá giải, âm khí hiện hình mà thôi.”
Lúc này, một người ở phía sau gọi “Diệp đại ca”, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, một thiếu niên đi lên, đem một tấm ảnh chụp đưa cho hắn.
“Đây là ảnh chụp Vương lão tứ, Diệp Bá nhờ em đi nhà ông ta cầm tới, bảo em đưa cho anh.”
Diệp Thiếu Dương nói cảm ơn, thiếu niên đó liền cười rời khỏi.
Trên ảnh chụp là một tráng hán nhìn qua rất giản dị, Diệp Thiếu Dương nhìn một hồi, đem diện mạo ghi nhớ, sau đó thu hồi ảnh chụp.
Diệp Tiểu Manh lập tức nói: “Anh muốn đi Quỷ Tiên thôn tìm Vương lão tứ?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Chú ba từng nói, trong tay Vương lão tứ có một thứ giống như vảy từ trên thân kẻ đấu pháp với quỷ mẫu rơi xuống, tôi hoài nghi đó là vảy máu trên người Tà Thần.”
Nghênh đón ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Diệp Thiếu Dương tiếp tục giảng: “Tà Thần chính là tà linh, tà linh bình thường tu luyện, phải trải qua vài giai đoạn, tương đương với trải qua lục đạo, từ côn trùng đến người, mỗi giai đoạn đều có thân thể tương ứng, giai đoạn huyết lân, hẳn là giao long thân tướng.
Nói cách khác, chân thân nó ở giai đoạn này giống như giao long, cho nên sau khi bị quỷ mẫu đánh ra chân thân, sẽ có huyết lân rơi xuống, giao long thân tướng qua một kiếp nữa, chính là phàm nhân thân tướng, có thể bắt chước hình người, mới có thể xưng là Tà Thần.”