Qua Qua gặp được quỷ hồn đồng loại, trực tiếp bị áp chế, căn bản không phát huy ra được tu vi gì, cùng Tiểu Mã bị uy thế trên thân quỷ mẫu ép đến nơi rất xa, không giúp được chút nào cả, chỉ có thể lo lắng suông.
Tiểu Mã thử giống lần trước, đánh thức lực lượng trong thân thể, nhưng không có lấy một chút phản ứng, đành phải không ngừng dùng ô ngôn uế ngữ mắng quỷ mẫu, hy vọng có thể nhiễu loạn sự chú ý của ả.
Lúc này sắc trời đã tờ mờ sáng, rất nhiều người tỉnh lại, bởi vì đám người Diệp Thiếu Dương ở đỉnh núi chỗ cao nhất, phi thường bắt mắt, từ xa xa liếc một cái là thấy.
Càng lúc càng nhiều người chú ý tới chuyện đang xảy ra trên đỉnh núi, tuy bọn họ không hiểu chân tướng sự tình, nhưng xem hành động của đám người Diệp Thiếu Dương, cũng đoán được đại khái, biết chuyện này liên quan trọng đại, ai cũng ở xa xa nhìn quanh, toát mồ hôi vì bọn họ, âm thầm cầu nguyện bọn họ thủ thắng.
“Phốc...” Uông Ngư cũng bị quỷ khí công tâm, phun ra một ngụm máu, bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ còn lại có Diệp Thiếu Dương, Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng còn đang chống đỡ.
Tượng đá nghiêng từng chút một, đem thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ép cong, nhìn qua có cảm giác sắp gãy.
“Không được, các ngươi nhất định thua không thể nghi ngờ.” Quỷ mẫu nhìn Diệp Thiếu Dương, lạnh giọng nói, “Diệp Thiếu Dương, không cần lo cho tính mạng những người này, đến, từ bỏ chống cự, chúng ta đánh một trận hẳn hoi...”
Diệp Thiếu Dương khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai tay nâng chuôi kiếm, trên trán nổi gân xanh, toàn thân run rẩy, hiển nhiên đang thừa nhận áp lực cực lớn, nhưng không để ý tới quỷ mẫu, quay đầu nhìn Nhuế Lãnh Ngọc và Nhạc Hằng, nghiến răng nói: “Còn có thể chống đỡ bao lâu?”
“Ta có một bộ phận lực lượng bị áp chế, bây giờ đã không ổn rồi.” Nhạc Hằng thản nhiên nói.
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: “Hai người đã cố hết sức rồi, buông tay đi.”
“Anh cũng buông tay, chúng ta chiến một trận với nó!” Nhuế Lãnh Ngọc cố hết sức nói.
“Tượng đá vừa đổ, kết giới sụp đổ, bên ngoài nhiều lệ quỷ như vậy đánh vào... Sinh linh đồ thán, chúng ta có thể cứu được mấy người?”
Lúc này, Nhuế Lãnh Ngọc cũng bị bắn ra ngoài, một bàn tay ôm ngực, lăn hai vòng ở trên mặt đất, Uông Ngư lập tức đi lên đỡ cô, bị cô đẩy sang một bên, thở hổn hển, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Dương, quát: “Đồ ngốc, anh tiếp tục chống đỡ như vậy, sẽ chỉ hại chết bản thân, đến lúc đó cũng không cứu vãn được bất luận kẻ nào.”
Diệp Thiếu Dương gian nan cong lên khóe miệng, nói từng chữ một: “Tận sức mà làm!”
Tuy kết quả có thể là giống nhau, hơn nữa còn có thể đặt vào mạng mình, nhưng Diệp Thiếu Dương tính kiên trì đến cùng, mình có thể tiếp nhận thất bại, nhưng không tiếp nhận bỏ cuộc.
Huống hồ, ở trước khi một khắc cuối cùng đến, ai cũng không biết kết quả sẽ thế nào, không chừng, sẽ có kỳ tích xảy ra thì sao?
Diệp Thiếu Dương cắn chót lưỡi, phun một ngụm máu ở trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, lấy ngón tay vẽ thành phù chú, khoanh chân ngồi xuống, hai tay nắm chuôi kiếm, ở trong lòng nói: lão bằng hữu, theo ta cùng nhau kiên trì đến cuối cùng đi!
Nhắm mắt lại, trong miệng niệm Kim Thân Chú, đem cương khí còn thừa trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng rót vào thân kiếm, chống cự lại tượng đá ép xuống.
Cuối cùng ngay cả Nhạc Hằng cũng bị đánh văng ra một bên, cái gì cũng không nói, hai tay kết ấn, bắt đầu điều tức hồi phục.
Rốt cuộc đánh đến chỉ còn Diệp Thiếu Dương một kẻ địch, nhưng bản thân Tu La quỷ mẫu cũng không chịu nổi, vốn cho rằng tình thế nhất định được, ả đã hao phí lượng lớn quỷ lực, đến bây giờ còn chưa thể thành công, lập tức phẫn nộ thét dài một tiếng, đem càng nhiều quỷ lực đặt ở trên tượng đá.
Theo quỷ khí tượng đá trong càng lúc càng nhiều, cương khí bị ép đến một góc, nhưng ở dưới Diệp Thiếu Dương gắt gao chống đỡ, lại không thể bị hoàn toàn khu trừ.
Tu La quỷ mẫu phẫn nộ quên tất cả, lâm vào điên cuồng, không ngừng dùng quỷ lực ngưng tụ hai tay, vỗ đánh tượng đá.
Tượng đá càng lúc càng nghiêng, đã sắp đến đỉnh đầu Diệp Thiếu Dương.
Toàn thân Diệp Thiếu Dương run lên, sắc mặt xanh mét, nhưng không có chút ý tứ lùi bước, toàn thân phát ra ánh vàng, tựa như thần linh.
Dưới núi, vô số người ngẩng đầu lên nhìn một màn này, mặc kệ tín ngưỡng hay không, mọi người đều hai tay ôm quyền, cầu nguyện cho Diệp Thiếu Dương.
“Đồ ngốc, chạy mau!” Nhuế Lãnh Ngọc hướng Diệp Thiếu Dương kêu to, lại không có sức tiến lên đẩy hắn ra.
“Tiểu Diệp Tử, chạy đi!” Đám người Tiểu Mã cùng lão Quách cũng gấp đến độ kêu to.
Diệp Thiếu Dương mở mắt, hướng bọn họ cười khẽ nhíu mày, muốn nói gì, vừa há miệng, đã phun ra một ngụm máu.
“Sắp... Đến cuối rồi, các vị bảo trọng.” Diệp Thiếu Dương trong miệng ngậm máu, mơ hồ không rõ nói, dùng ánh mắt không nỡ nhìn Nhuế Lãnh Ngọc.
“Thiếu Dương!” Nhuế Lãnh Ngọc không để ý tất cả muốn lao lên, nhưng quanh thân quỷ mẫu lan tràn uy áp quỷ lực, làm cô căn bản không thể tới gần, phủ phục trên đất, trong mắt nước mắt chảy xuống. Đây là Diệp Thiếu Dương lần đầu tiên thấy cô khóc, hắn không biết, đây hầu như là lần đầu tiên cô sau khi thành niên khóc, ánh mắt dừng ở trên mặt của cô, vốn định nói chút gì đó, nhưng toàn thân thống khổ, chỉ bằng một hơi cầm kiếm chống đỡ hắn, một chữ cũng không nói ra được.
“Diệp Thiếu Dương, ngươi muốn chết...”
Quỷ mẫu bùng nổ một tia quỷ lực cuối cùng trong cơ thể, ép vào tượng đá, tượng đá vốn đã bị ép đến sáu mươi độ hướng xuống, trong giây lát trầm xuống một đoạn, hướng tới đỉnh đầu Diệp Thiếu Dương.
Chết chỉ ở trong khoảnh khắc.
Diệp Thiếu Dương rất không cam lòng, nếu một chọi một quyết đấu mà nói, hắn không sợ bất cứ yêu ma quỷ quái nào, nhưng vì bảo hộ mọi người, cũng chỉ đành chống đỡ tới một khắc cuối cùng.
Dốc sức mà làm... Hiện tại, mình đã tận sức, Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, chờ đợi tử vong buông xuống.
Nhưng làm hắn ngạc nhiên là, đợi hồi lâu, tượng đá lại chưa hạ xuống, ngẩng đầu nhìn, một năng lượng màu đỏ nâng thế rơi xuống của tượng đá.
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, nhìn thấy hai em gái tướng mạo ngọt ngào, ăn mặc rất mát mẻ gợi cảm, một người trong đó vươn ra hai tay, năng lượng màu đỏ nâng tượng đá tới từ trong tay một cô nương trong đó.
Nhìn thấy Diệp Thiếu Dương quay đầu, hai cô nương cùng nhau mỉm cười ngọt ngào lên, đồng thời gọi một tiếng: “Chủ nhân!”
Diệp Thiếu Dương chấn động thân hổ, thầm nghĩ sẽ không là mình lúc hấp hối, gặp mộng xuân chứ? Bằng không sao đột nhiên xuất hiện hai cô em gợi cảm, còn gọi mình chủ nhân?
Nhưng, không chỉ một mình hắn nhìn thấy hai cô em.
Đối thủ của hắn —— Tu La quỷ mẫu cũng thấy, nỏ mạnh hết đà, ả lại lần nữa sử dụng quỷ lực đi áp chế tượng đá, lại không chút nhúc nhích, cảm thụ được năng lượng màu đỏ kia, cả kinh nói: “Đại yêu?”
Bóng người hai mỹ nữ như quỷ mị lao qua, một luồng năng lượng va chạm đến.
Tu La quỷ mẫu chỉ có nửa thân thể tiến vào phong ấn, hơn nữa quỷ lực đã bị Diệp Thiếu Dương mài mòn không sai biệt lắm, gặp phải hai nữ yêu hợp lực công kích, vẫn không ngại, đưa tay nhấc váy dài, lộ ra... Không phải đùi, mà là xương sọ không đếm xuể, miệng không ngừng khép mở, phát ra quái thanh líu lo, gần mười cái đầu lâu bay lên, ngăn trở hai người công kích, lại bị nháy mắt đánh nát, hóa thành một đợt máu quỷ màu đen, giống như rèm nước chắn ở phía trước.