Tứ Bảo trợn đôi mắt lên, “Nói cái gì vậy, cậu chẳng lẽ không biết, rất nhiều thế ngoại cao nhân đều là như vậy, cái này gọi là đại ẩn thì ẩn nơi phố thị.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cao nhân quả thật có rất nhiều người như vậy, nhưng như vậy không nhất định đều là cao nhân, dù sao tôi thấy... Có chút không giống.”
“Tuyệt đối không có vấn đề, cậu cứ yên tâm đi.” Tứ Bảo kéo hắn trở lại trong phòng, ngồi ở đối diện An Tĩnh Phong, cung kính nói với An Tĩnh Phong: “Sư thúc, ngài đã ăn xong thì chúng ta thương lượng một chút kế hoạch cụ thể, thế nào?”
An Tĩnh Phong miệng gặm móng giò, liếc Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Kế hoạch các ngươi đặt ra, quỷ yêu đến đây các ngươi ngăn cản, ta chỉ phụ trách siêu độ các vong hồn kia.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đại sư tính siêu độ thế nào?”
“Cái này ngươi không cần phải quản, nhưng lúc ta làm phép phải mở ra kết giới, đến lúc đó thiên địa nhị môn sẽ mở ra, bản thân đám quỷ tốt kia không phải nhân gian chi quỷ, ta không siêu độ được, chúng nó khẳng định sẽ lao vào, các ngươi tự chuẩn bị sẵn sàng.”
Phen phân tích này của hắn coi như đáng tin, Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: “Không riêng gì đám quỷ tốt đó. Đến lúc đó kết giới một khi tan vỡ, quỷ mẫu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này, tất nhiên muốn toàn lực tiến công, chính ả khẳng định cũng tới.”
An Tĩnh Phong cũng gật gật đầu, nói: “Một khắc kết giới mở ra, chính là một khắc quyết đấu đến, các ngươi tốt nhất quy hoạch tốt trước, miễn cho đến lúc đó đánh không lại, lão nạp đến lúc đó không quản được những việc này.”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Vì sao quản không được?”
An Tĩnh Phong gặm chân giò, cười nói: “Đến lúc đó lão nạp đèn cạn dầu, có thể sống sót hay không cũng là một chuyện, nào có công phu quản cái này.”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn ăn miệng dính đầy mỡ, một bộ dáng rất hưởng thụ, nào có có một chút ý thương cảm con người sắp chết, không khỏi lắc lắc đầu, gọi đám người Nhuế Lãnh Ngọc và Uông Ngư ngồi xuống, đại chiến sắp tới, mọi người cùng nhau thương lượng chi tiết tác chiến.
An Tĩnh Phong lấy ngón tay chấm rượu, ở trên mặt bàn vẽ vòng tròn, thể hiện phạm vi kết giới.
“Vậy, đây là hướng chính bắc của kết giới, đến lúc đó ngươi bố trí tốt dẫn hồn đạo, ta đến siêu độ. Đến lúc đó, đám quỷ tốt phụ cận nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ điên cuồng tràn vào...”
An Tĩnh Phong lại chấm chút rượu, ở hai bên kết giới điểm hai cái, nói: “Hướng chính bắc có dẫn hồn đạo, các quỷ tốt cũng không vào được, bằng không cũng trực tiếp bị đưa đến Luân Hồi ti, bọn chúng chỉ có thông qua thiên địa nhị môn hai bên tiến vào, đến lúc đó nhất định phải thủ được hai nơi này.”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, trải qua thương lượng với mọi người, xác định đến lúc đó an bài: chờ lúc An Tĩnh Phong bắt đầu siêu độ lệ quỷ, toàn bộ thôn dân đều leo lên đỉnh núi chỗ từ đường Diệp gia, nơi đó cách tượng đá Diệp Pháp Thiện gần nhất, cương khí cường thịnh, hơi an toàn hơn chút.
Lão Quách Diệp Tiểu Manh pháp lực yếu nhất, phụ trách hộ tống các quỷ hồn kia siêu độ. Tiểu Bạch và Nhạc Hằng thực lực mạnh nhất, được Diệp Thiếu Dương đề nghị phân biệt thủ hộ thiên địa nhị môn, ngăn cản đại quân quỷ tốt xâm nhập.
“Nếu Tuyết Kỳ xuất hiện, tôi đối phó cô ấy trước, tranh thủ đem cô ấy thu lại.” Diệp Thiếu Dương nói, “Mấy người đến lúc đó căn cứ nhân số và thực lực đối phương để phân công, ví dụ đám quỷ tướng, còn có bốn tiếp dẫn tiên nữ không biết là quỷ gì biến thành, còn có Diệp Tiểu Thước và quỷ mẫu... Mọi người sẽ rất nguy hiểm, nhưng nhất định phải đứng vững, chỉ cần tôi thu xong Tuyết Kỳ, là có thể đại khai sát giới.”
Sau khi kế hoạch định ra, Diệp Thiếu Dương nghĩ đến, hiện tại nhân tố không xác định nhất là Diệp Tiểu Thước, không biết hắn đã biến thành bộ dáng gì, tuy hắn xúc phạm điều lệ địa phủ không thể dễ dàng tha thứ, nhưng nếu có cơ hội mà nói, mình vẫn muốn thử cứu hắn một lần.
“Bao giờ chúng ta hành động?” Tứ Bảo phân biệt nhìn nhìn Diệp Thiếu Dương và An Tĩnh Phong, hỏi.
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Kết giới chỉ có thể duy trì hai ba ngày, càng sớm giải quyết càng tốt, ngày mai đi.”
Tứ Bảo nhíu mày nói: “Càng sớm càng tốt, vậy vì sao không phải hôm nay động thủ?”
Diệp Thiếu Dương liếc Nhuế Lãnh Ngọc một cái, nói: “Ở trước khi hành động, tôi còn cần một ngày thời gian, để làm một chuyện.”
Mới nói tới đây, Diệp Bá lúc trước bị người ta gọi đi vội vàng đến, vừa vào cửa đã kích động nói: “Đã xảy ra chuyện, tam nương ngất rồi.”
Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, vội vàng bảo ông ở phía trước dẫn đường, chạy tới chỗ tam nương ở lại.
Thân thể tam nương nằm thẳng tắp trên giường, vẻ mặt an tường, nhưng toàn thân bao trùm một tầng băng sương, như từ trong tủ lạnh vừa chuyển ra, còn đang phát ra khí lạnh.
Diệp Thiếu Dương vừa thấy không thích hợp, vội bước lên trước, bóp bóp bả vai và cánh tay tam nương, phát hiện bà tuy băng sương bao phủ cơ thể, nhưng thân thể cũng chưa bị đông lạnh, mạch đập và nhịp tim đều có, chỉ là so với người bình thường mỏng manh hơn chút.
Ở quanh thân tam nương bao phủ một tầng lực lượng cắn trả, phong tỏa thần thức của bà.
Diệp Thiếu Dương cảm giác một phen phát hiện, lực lượng này rất kỳ quái, đối với cơ thể người không có hiệu quả, đối với quỷ yêu tà khí lại có thể tạo được tác dụng hoàn toàn ngăn cách, thế tới càng hung mãnh, lực bị cắn trả liền càng mạnh.
“Đây tám phần là một loại lực lượng pháp thuật nguyền rủa.” Diệp Thiếu Dương tay chống cằm, cảm khái, “Cái này hiển nhiên là Diệp Tiểu Thước làm ra. Hắn làm như vậy, là để bản thân không có bất cứ nỗi lo về sau nào.”
“Có ý tứ gì.” Tiểu Mã nói, “Tam nương ở đây, không ai có thể tới đây làm gì bà ấy nhỉ, hơn nữa, Diệp Tiểu Thước là tiến vào phong ấn như thế nào?”
“Hiện tại là không có việc gì, nhưng quyết đấu một khi triển khai, kết giới vỡ vụn, nhỡ đâu quỷ mẫu tới bắt tam nương, dùng để áp chế Diệp Tiểu Thước, làm sao bây giờ? Cho nên hắn dùng pháp thuật nguyền rủa nào đó phong ấn tam nương trước, để quỷ mẫu căn bản không có cách nào xuống tay.”
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói, “Diệp Tiểu Thước là không vào được, nhưng có lẽ hắn là lợi dụng pháp thuật thần kỳ nào đó, hoặc là cộng thêm liên kết ví dụ như huyết mạch, mới thành công làm phép.”
Diệp Tiểu Manh nói: “Có lẽ, hắn làm như vậy, không phải vì đề phòng quỷ mẫu, mà là sợ bà ấy đau lòng.”
Đối mặt ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Diệp Tiểu Manh tiến một bước giải thích: “Diệp Tiểu Thước là ôm quyết tâm hẳn phải chết, đến lúc đó nhỡ đâu tam nương nhìn thấy hắn hồn phi phách tán, khẳng định sẽ chịu không nổi, hơn nữa sẽ không để ý tất cả ngăn trở hắn, còn dễ dàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, như bây giờ ngủ, chờ sau một giấc tỉnh lại tất cả đều đã xảy ra, bà tuy sẽ bi thương, nhưng so với trường hợp xé tim xé phổi tận mắt nhìn thấy, là không giống nhau.”
Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ, chậm rãi gật đầu nói: “Điều em nói là đúng!”
Diệp Bá đột nhiên dụi dụi mắt, chỉ vào tam nương, hỏi Diệp Thiếu Dương: “Bà ấy còn có thể khôi phục không?”
“Phong ấn trên người bà ấy chỉ hữu hiệu đối với quỷ yêu tà linh, vô hiệu với con người, pháp sư bình thường cũng có thể giải quyết, chờ sau khi sự tình kết thúc, tôi lại xử lý giải trừ phong ấn cho bà ấy đi. Tôn trọng tâm nguyện của Tiểu Thước.”
Sau đó, Diệp Thiếu Dương nói cho Diệp Bá, buổi sáng ngày mai tiến hành hành động cuối cùng, bảo ông với mấy thôn trưởng truyền đạt một phen, đến lúc đó phối hợp như thế nào, Diệp Bá nghe xong, lập tức đi ra ngoài tìm mấy vị thôn trưởng khác.