Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 679: Chương 679: Chương 679: Hà Cơ tái hiện 1




Thiên Thông Nhãn ở trong nước thị lực cũng rất có hạn, muốn nhìn tiếp xuống dưới, thì cái gì cũng không thấy rõ.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một hồi, trở lại bên trên, nhìn thấy lão Quách ở bên người Tạ Vũ Tình, hỏi: “Bên kia thế nào?”

“Cái ao đó không có đáy, tám phần chính là thông đến nơi đây, ta ở bốn phía rải thuốc phép cùng vôi, diệt thi khí trong phòng, cửa cũng bịt lại, có thể tránh cho cương thi bình thường đi ra, đợi đệ dùng thêm một đạo phù ấn nữa, là ok.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, thuận miệng hỏi: “Tiểu Mã đâu?”

“Đi tìm người bạn gái kia của hắn rồi, nghe nói ở bên cạnh nghiên cứu sinh hay là làm gì, kỳ nghỉ cũng không trở về.”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhớ tới Tiểu Mã từng nói, Vương Bình hiện theo học ngay tại vệ sinh học viện, thật đúng là khéo.

“Phía dưới thế nào?”

Ở dưới lão Quách dò hỏi, Diệp Thiếu Dương kể sơ qua tình huống phía dưới, bao gồm hình thái kết giới kia.

“Cái này hiển nhiên không phải phong ấn đạo gia, nhưng mà đệ cảm giác một phen, đây là cái kết giới thực thể, phong ấn tất cả hữu hình.” Diệp Thiếu Dương nói: “Kết giới không phải đặc biệt mạnh, đệ có thể phá giải, nhưng kết giới một khi mở ra, có lẽ sẽ đánh thức lũ đồng giáp thi kia bên trong, hiện tại tình huống không rõ, hiển nhiên không thể làm như vậy.”

Lão Quách trầm ngâm một hồi, chợt có ý tưởng, nói: “Tiểu sư đệ, đây đã là kết giới phong ấn hữu hình, người và cương thi không thể ra vào, nhưng quỷ hồn có thể, đệ có thể đem Qua Qua hoặc ai kêu đến, để hắn giúp đệ đi vào thăm dò.”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy việc này có thể làm, mở tay trái, tìm trong vài đạo hồn ấn tìm được Qua Qua, ngón cái đặt ở bên trên, đang muốn dùng cương khí kích hoạt, lão Quách đột nhiên nói: “Chờ một chút!”

“Tiểu sư đệ, nơi này nước đen như vậy, phía dưới lại có cương thi, nước phía dưới hố đen hiển nhiên thi thủy pha tạp. Quỷ ở trong nước, quỷ lực vốn đã không khuếch tán ra, lại bị thi thủy áp chế, thì càng phế, nhỡ đâu phía dưới đó thực có đồng giáp thi vương, ta sợ Qua Qua cũng không lo được.”

Diệp Thiếu Dương cẩn thận nghĩ, quả thật là có chuyện như vậy, lẩm bẩm: “Nếu có thủy quỷ thì tốt rồi.”

Tạ Vũ Tình nghe tới đây xen mồm nói: “Vậy cậu cứ đi bắt một con thủy quỷ đến đi?”

Diệp Thiếu Dương lườm cô một cái nói: “Chị cho rằng khắp nơi đều có quỷ, dễ bắt như vậy? Lại nói thủy quỷ bình thường cũng không dùng được, phải có tu vi nhất định mới được.”

Lão Quách đột nhiên ghé lên, chỉ vào lòng bàn tay trái của hắn nói: “Trong tay đệ không phải có nhân tuyển như vậy sao?”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, nghĩ đến đầu tiên là Chanh Tử, Chanh Tử tuy là giao nhân, nhưng thủy yêu và thủy quỷ không giống nhau, dù sao có yêu thân, không thể xuyên qua kết giới hữu hình, hơn nữa cô nàng đã về nhà, đến không dễ dàng, phủ định ngay tại chỗ.

Lão Quách cười nói: “Ta nói không phải Chanh Tử, là... Thủy quỷ kia, đệ quên rồi?”

Diệp Thiếu Dương ngây người một chút, đột nhiên tỉnh ngộ, ánh mắt dừng ở một hồn ấn màu đỏ nhạt trên bàn tay mình, trở nên do dự, nói: “Thích hợp sao?”

“Sao mà không thích hợp? Cô ta chính là quỷ phó của đệ, lúc nên dùng là phải dùng, lúc không nên dùng, mới không cần dùng.”

Thời điểm nói nửa câu sau, giọng điệu lão Quách đáng khinh hẳn lên, Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn hắn một cái, nói: “Cái gì gọi là thời điểm không nên dùng?”

Lão Quách cười hắc hắc: “Dù sao ta nếu là có nhiều quỷ phó yêu phó xinh đẹp như vậy, ta khẳng định không giữ được.”

Tạ Vũ Tình vừa nghe lời này, có hiềm nghi cho Diệp Thiếu Dương nhắc nhở, lập tức chỉ vào mũi mắng: “Ngươi lão già sắp chết này, già mà mất nết, ngươi như vậy, còn muốn có quỷ phó sao?”

Lão Quách bị mắng khó chịu, vốn định đáp lại cô một câu tôi nói sư đệ của tôi chuyện liên quan gì với cô, nhìn thấy huy hiệu ở ngực cô, đem lời nuốt trở lại trong bụng, tự nói dân không đấu với quan, nhịn đi.

Diệp Thiếu Dương phóng ra một luồng cương khí, tiến vào hồn ấn, một ánh sáng âm u từ trên hồn ấn hiện lên.

Diệp Thiếu Dương nhìn mặt nước đen sì trước mặt, lẳng lặng chờ đợi.

Đột nhiên ‘Ào’ một tiếng, một bọt nước từ trước mặt đẩy ra, một bộ tóc đen từ mặt nước chậm rãi dâng lên, đương trường dọa hỏng Ngô Hải Binh cùng đi ở một bên, liên tục lui về phía sau, trong miệng kêu to: “Quỷ!”

Tạ Vũ Tình cũng sợ hãi, theo bản năng trốn tới phía sau Diệp Thiếu Dương.

Bóng người trong nước hoàn toàn nổi lên, đứng thẳng ở trên mặt nước, là một nữ tử nhìn qua hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt xinh xắn, tóc ngắn uốn xoăn, trên dáng người đầy đặn mặc một cái sườn xám màu đỏ, vạt áo rất ngắn, xẻ tà rất cao, lộ ra hai cái chân trắng thon dài, đi một đôi giày xăng ̣đan kiểu dáng phục cổ. Nhìn qua thản nhiên một mỹ nữ dân quốc thời kì phục cổ.

Ngô Hải Binh nhìn thấy một mái tóc từ trong nước đi ra, mới đầu cho rằng sẽ là nữ quỷ tướng mạo dữ tợn, kết quả là như thế này, sau khi cảm giác sợ hãi biến mất, lại nheo nheo mắt nhìn hai cái chân dài trắng như tuyết của nữ quỷ...

Ánh mắt nữ quỷ tìm tòi trong mấy người, sau khi phát hiện Diệp Thiếu Dương, khóe miệng lập tức toát ra một cái mỉm cười vui sướng, đứng ở mặt nước, hướng Diệp Thiếu Dương cung kính thi lễ. “Mỹ Hoa bái kiến chủ nhân.”

Đã lâu không gặp, lại thay đổi tạo hình, Diệp Thiếu Dương thẳng tới lúc nghe được thanh âm của cô, mới nhận ra cô chính là quỷ phó thứ nhất mình lúc trước đánh bại và thu phục: Hà Cơ, cô còn có cái tên Mỹ Hoa.

“Cô... Sao lại ăn mặc thế này?” Diệp Thiếu Dương mở to hai mắt nhìn cô, nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy cô còn là tiểu thư cổ đại mặc Hán phục, lập tức biến thành người thời dân quốc, thực sự có chút không quen.

“Đây là hình tượng tôi một kiếp cuối cùng tới nhân gian, tôi cũng rất thích.” Mỹ Hoa mắt mang hoa đào, có chút ai oán nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Chủ nhân, ngài từ khi thu tôi, chưa từng triệu hồi tôi đâu, cũng không đi tìm tôi, người ta cực kỳ nhớ ngài đấy.”

“Ặc...” Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu.

Tạ Vũ Tình ở một bên bĩu môi: “Chậc chậc!”

Diệp Thiếu Dương ho khan hai tiếng, hỏi Mỹ Hoa: “Cô đang ở Quỷ Vực, cho dù mượn dùng lực triệu hồi của hồn ấn, cũng không nên đến nhanh như vậy chứ?”

Mỹ Hoa nói: “Chủ nhân không biết, rãnh này là dòng sông ngầm trong lòng đất, nối liền sông Ấm Thủy, cho nên cho dù không mượn dùng triệu hồi lực, tôi cũng có thể nhanh chóng bơi lên.”

Diệp Thiếu Dương cả kinh, nói: “Rãnh nước này nối với sông Ấm Thủy?”

“Đúng vậy, chủ nhân không biết, thật ra nhân gian có rất nhiều mạch nước ngầm đều nối liền với Quỷ Vực, nhưng giăng khắp nơi, ngoằn ngoèo khúc khuỷu, trải qua tầng tầng phân lưu và loại bỏ, nguyên tố và khí tức trong sông Ấm Thủy, là hầu như không lan tràn ra một chút nào.”

Thì ra là thế, tình huống trong lòng đất, ngay cả dụng cụ khoa học cũng không dò xét được, mình đương nhiên cũng không rõ. Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, đem tình huống nói cho Mỹ Hoa một lần, Mỹ Hoa nghe xong nói: “Chủ nhân yên tâm, tôi là thủy chi tinh, chỉ cần nơi có nước, dù là thi vương cũng không thể làm khó dễ được tôi, tôi lập tức đi xuống điều tra.”

Nói xong nhảy vào trong nước, biến mất không thấy.

Đám người Diệp Thiếu Dương ngồi ở trên ghế đá bên bờ chờ.

Trong lòng Tạ Vũ Tình nghĩ tới chuyện lão Quách lúc trước từng nói, đặt một bàn tay lên trên vai Diệp Thiếu Dương, nghiêng đầu nhìn hắn, dùng giọng khiêu khích nói: “Chị nói này, cậu vì sao có nhiều quỷ phó yêu phó như vậy, ai cũng là cô nương xinh đẹp?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.