Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 880: Chương 880: Chương 880: Lẻn vào cô nhi viện




Luồng thâm niệm đó, thuộc về chủ nhân ban đầu của thân thể này.

Tuyết Kỳ ở trong quá trình luyện hóa những ý thức kia, tiến một bước dung hợp cùng thân thể, cũng hấp thu ý thức của tiểu cô nương kia năm đó.

Tuy tiểu cô nương kia là người của ngàn năm trước, nhưng nhân tính là vạn cổ không thay đổi. Luyện ý thức tiểu cô nương, cô cảm giác tính cách của mình, cũng chậm rãi có chút giống tiểu cô nương.

Tuy thân là quỷ thi, nhưng cô vẫn rất thích ăn đồ ngọt, xem những bộ phim truyền hình biết rõ rất giả rất lừa tình kia...

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng nhịn không được muốn cười, an ủi một phen.

Chỉ số thông minh của quỷ là cố định, trên tính cách trở nên trẻ, ngây thơ một chút, hoàn toàn không có vấn đề gì, hơn nữa... Diệp Thiếu Dương vụng trộm liếc Tuyết Kỳ một cái, cảm giác cô hiện tại thế này càng thêm đáng yêu.

Lập tức nói ra mục đích bản thân đến tìm cô, Tuyết Kỳ một lời đáp ứng ngay, loại sự tình này cô vẫn đồng ý hỗ trợ.

Diệp Thiếu Dương đi trong tủ lạnh cầm một cốc kem ly tự ăn, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lấy ra thêm một cốc, trở lại trên sô pha dựa vào, nói với Tuyết Kỳ: “Muốn ăn không?”

Quỷ thi ăn gì cũng sẽ không gia tăng dinh dưỡng, cũng không cần tiêu hóa, sau khi vào cơ thể, sẽ tự động phân giải xói mòn, nhưng trong miệng dù sao có nụ vị giác giống người, có thể nhấm nháp thưởng thức.

“Cầm đến đây.” Tuyết Kỳ nói.

Diệp Thiếu Dương hướng cô nhướng nhướng mày: “Chị tới đây, cũng cho tôi ôm một cái.”

Tuyết Kỳ thật sự đi tới.

Diệp Thiếu Dương nhất thời có chút kích động, nghĩ đến Tuyết Kỳ từng lạnh lùng xinh đẹp như vậy, hóa thân thành em gái ngây thơ như chim nhỏ nép vào người, tiến vào trong lòng mình, không có tà niệm gì, chỉ cảm thấy chuyện này mang theo một loại thú vị.

Tuyết Kỳ ngồi xuống trong lòng hắn.

Diệp Thiếu Dương đem kem ly ngậm ở trong miệng, đưa tay đi xoa đầu cô, kết quả Tuyết Kỳ đột nhiên ra tay, một quyền mang theo quỷ lực khủng bố, đánh mạnh vào trên bụng Diệp Thiếu Dương.

Hét thảm một tiếng, kem ly trong miệng Diệp Thiếu Dương phun đầy đất, hắn thậm chí hoài nghi bên trong còn có máu do mình phun ra, buông tay, kem ly trong tay bị Tuyết Kỳ cướp đi, nhẹ nhàng trở lại một đầu khác của sô pha, nằm xuống, liếm ngon lành.

Tạ Vũ Tình sau khi trở về, nói cho bọn họ tất cả đã xử lý thỏa đáng.

“Có một tin tức tốt.” Tạ Vũ Tình nói: “Tuyết Kỳ nói không chừng hôm nay là có thể vào cô nhi viện.”

“Nhanh như vậy?” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc.

Tạ Vũ Tình giải thích, thì ra Tôn Ánh Nguyệt từng nói với trung tâm cứu tế, một khi có trẻ mồ côi thích hợp, có thể thông báo bọn họ đi qua nhận định, yêu cầu phải là tuổi Thố hoặc tuổi Thìn.

“Tôn Ánh Nguyệt gần đây còn từng gọi điện thoại nói cho Lưu chủ nhiệm của trung tâm cứu tế, bảo hắn hỗ trợ lưu ý, tuần trước Lưu chủ nhiệm đưa một tiểu cô nương tuổi Thố qua. Chị đã nói với Lưu chủ nhiệm, chờ Tuyết Kỳ đến, lập tức để Lưu chủ nhiệm gọi điện thoại cho đối phương.”

Tạ Vũ Tình nhìn thoáng qua Tuyết Kỳ, nói với Diệp Thiếu Dương: “Chị chỉ lo lắng cô ấy sẽ có nguy hiểm.”

“Chị bị bề ngoài cô ấy che mắt rồi.” Diệp Thiếu Dương cười cười: “Tu vi cô ấy không ở dưới Qua Qua, một hai con lục vĩ yêu hồ, tuyệt đối không gây thương tổn được cô ấy.”

Tuyết Kỳ nói: “Các người không cần lo lắng cho sự an toàn của tôi, nhưng tôi là quỷ thi, trên người có quỷ khí, nếu đối phương là hồ tinh mà nói, rất dễ dàng phân biệt ra chân thân của tôi.”

“Cái này dễ, tôi đã bảo chị đi, tự nhiên có biện pháp.” Diệp Thiếu Dương đắc ý vỗ vỗ ngực, ngẩng đầu hỏi Tạ Vũ Tình: “Nhà chị có bồn tắm lớn không?”

“Có, hỏi cái này làm gì?”

“Có là được.” Diệp Thiếu Dương lấy ra di động, gọi điện thoại cho lão Quách.

“Thiên Ma, Tam Thất, sâm Đảng...” Diệp Thiếu Dương một hơi nói bảy tám loại dược liệu, báo vị trí nhà Tạ Vũ Tình, bảo hắn lập tức đưa tới.

“Cậu làm gì, muốn nấu lẩu sao?” Tạ Vũ Tình chờ hắn cúp điện thoại, lập tức hỏi.

“Chị đem Tuyết Kỳ xiên ăn?”

Diệp Thiếu Dương mắt trắng dã: “Những dược liệu này là cho cô ấy tắm rửa dùng tới, có thể mô phỏng ra khí tức con người, tạm thời áp chế quỷ khí trong cơ thể cô ấy, như vậy có thể lừa gạt hồ tinh.”

Quay đầu nói với Tuyết Kỳ: “Nhưng nhiều nhất chỉ có thể duy trì ba ngày, nói cách khác, chị chỉ có thời gian ba ngày để điều tra, thời gian qua đi, mặc kệ chị tra được cái gì, chị cũng phải rời khỏi, để tránh rút dây động rừng.”

Tuyết Kỳ gật gật đầu, nói: “Nhiệm vụ của tôi, có những cái gì?”

“Thăm dò chi tiết hồ tinh, điều tra cô nhi viện, xem nơi đó rốt cuộc có phải địa điểm yêu vương xuất thế hay không...” Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói: “Thật ra chị không cần ôm mục đích, chú ý ẩn nấp, có thể phát hiện cái gì tính cái đó.”

Khi lão Quách đến, vác một cái túi leo núi phình lên, đem đồ mà Diệp Thiếu Dương cần lấy ra từng món bày trên mặt đất.

Trừ mấy thứ dược liệu, còn có bột tan, bột quặng nitrat kali… một ít pháp dược.

Diệp Thiếu Dương tới phòng tắm, xả nước ở trong bồn tắm lớn, đem đồ cần dùng tới dựa theo tỉ lệ bỏ vào trong nước, bảo Tuyết Kỳ đi vào ngâm một giờ, bản thân tới phòng khách, điều phối Nhân Khí Đan.

“Tiểu sư đệ, chuyện gần đây sườn nam ngọn núi ma quỷ quấy phá, đệ nghe nói chưa?”

“Sườn nam núi là chỗ nào?”

“Chính là vùng đồn đãi sắp có yêu vương xuất thế, bọn đệ từng đi ngọn núi đó, đi tiếp về hướng bắc, có mấy thôn nhỏ, gần đây có mấy thiếu niên mười một mười hai tuổi ù ù cạc cạc bị giết, máu thịt bị hút khô...”

“Có việc này?” Diệp Thiếu Dương nghe xong sửng sốt: “Sao đệ không biết.”

“Ta cũng là mới nghe nói, là một đạo sĩ tới trong tiệm của ta mua đồ nói, nói là đã chết mất mấy người, thôn ở vị trí phong bế, sau khi xảy ra chuyện có cảnh sát điều tra, nhưng chưa có tin tức truyền ra, cũng là đám pháp sư kia điều tra tung tích yêu vương, thuận tiện phát hiện, hoài nghi có liên quan với yêu vương xuất thế.”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Tạ Vũ Tình: “Chị biết việc này?”

“Không biết, Thạch Thành lớn như vậy, mỗi ngày các loại án kiện ùn ùn, chị cũng không phải sếp, sao có thể án nào cũng biết.”

Tạ Vũ Tình nghĩ đến cái gì, nghiêng đầu nói với lão Quách: “Mấy người chết, đều là mười một mười hai tuổi sao, tuổi Thìn hoặc là tuổi Thỏ?”

Lão Quách nói: “Nghe nói là như thế, có vấn đề gì?”

Diệp Thiếu Dương đem tình huống cô nhi viện nói qua một lần, lão Quách nghe xong, bắt đầu trầm ngâm: “Nói như vậy, chuyện người chết trong thôn nhỏ, thật sự có liên quan với yêu vương xuất thế?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói: “Huynh biết chỗ, buổi tối các pháp sư kia đi khai quang, huynh đi theo đệ xem chút.”

Chờ Tuyết Kỳ ngâm xong đi ra, Diệp Thiếu Dương cũng điều phối xong Nhân Khí Đan, bảo cô cất kỹ đi, ở trước khi hành động thì nuốt vào.

“Đây là cái gì?”

Tuyết Kỳ nắm trong tay viên thuốc màu đỏ, có chút chần chờ.

“Nhân Khí Đan, sau khi nuốt vào, có thể mô phỏng ra hơi người. Chị nuốt vào, có thể bảo trì ba ngày không tiêu tan.”

Tất cả an bài xong, lão Quách đi về trước, Tạ Vũ Tình và Diệp Thiếu Dương cùng nhau đưa Tuyết Kỳ đi trung tâm cứu tế, nửa đường đi ngang qua đường dành riêng cho người đi bộ, Tạ Vũ Tình đột nhiên nhớ tới cái gì, đi xuống mua vài bộ quần áo mộc mạc giá rẻ.

“Sau khi tới nơi, cô thay những thứ này vào, nhìn qua càng giống một đứa trẻ mồ côi hơn.”

Tuyết Kỳ tiếp nhận, lẩm bẩm: “Không có gì phải giả cả, tôi vốn là trẻ mồ côi, tôi là nói tôi lúc còn sống.”

Diệp Thiếu Dương và Tạ Vũ Tình nhìn nhau một cái, không nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.