“Nhắm chừng hầu như toàn bộ hồ tinh đều sẽ tham chiến, cho dù là một ít chính tu hồ tiên lánh đời, cũng sẽ chịu không nổi dụ hoặc, gia nhập trong đó. Chiến tranh bùng nổ, chính là yêu tộc cùng giới pháp thuật đại chiến, đến lúc đó, chiến hỏa sẽ lan tràn đến toàn bộ yêu tộc... Thử hỏi, yêu tộc có thể chiến thắng giới pháp thuật sao? Cho dù đánh thắng, âm ty chẳng lẽ sẽ ngồi xem mặc kệ?”
Diệp Thiếu Dương nhăn mặt nhíu mày: “Ngươi không có lòng tin đối với cửu vĩ thiên hồ?”
“Ta không có lòng tin, bởi vì nhân gian có ngươi, còn có rất nhiều pháp sư lợi hại, còn có âm ty ba ngàn âm thần... Yêu tộc, không có khả năng thủ thắng, cho dù cửu vĩ thiên hồ tu vi thông thiên, kết quả tốt nhất cũng là bị đánh vào Quỷ Vực, trốn đi.
Giới pháp thuật sẽ càn quét nhân gian, thanh trừ yêu tộc còn sót lại, đó mới là tai nạn thật sự của yêu tộc, đến lúc đó hồ tộc chúng ta cũng tương tự, chỉ có thể sống trộm ở Quỷ Vực.
Như bây giờ, ta thấy rất khá, nhân loại và yêu tộc cân bằng, cho dù có tà tu yêu tinh, cũng sẽ bị pháp sư đánh chết, không hình thành sóng gió lớn, các yêu tinh chính tu kia không chịu ảnh hưởng.”
Nói đến đây, Tôn Ánh Kiều thở dài: “Càng không cần nói một khi xảy ra chiến tranh người và yêu quái, hồ tinh chúng ta đứng mũi chịu sào, sẽ tử thương bao nhiêu, ta không dám nghĩ. Cho nên, cửu vĩ thiên hồ xuất thế, đối với yêu tộc chúng ta mà nói, thật ra là một mầm tai vạ, không phải phúc âm.”
Một đoạn lời này, làm trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
Nhuế Lãnh Ngọc lẩm bẩm. “Xác thực, mặc kệ là nhân gian hay là Quỷ Vực, thật ra cần đều là cân bằng, nhân, yêu, quỷ, tà linh, đều cần cân bằng, kiềm chế nhau, một khi loại sinh linh nào đó độc đại, sẽ tạo thành mầm tai vạ...”
Tôn Ánh Kiều gật gật đầu: “Ta đã khai ngộ, cho nên nghĩ càng nhiều hơn, đáng tiếc đại bộ phận yêu tinh không nghĩ như vậy.”
Tứ Bảo chen một câu: “Trong yêu tinh cũng không thiếu kẻ có linh trí, vì sao đại bộ phận đều không nghĩ như vậy chứ?”
“Dù sao cửu vĩ thiên hồ quá mạnh, tất cả yêu tinh đều chịu không nổi dụ hoặc này, hơn nữa đại bộ phận bọn họ cũng không biết thực lực pháp sư nhân gian, còn tưởng cửu vĩ thiên hồ có thể quét ngang thiên hạ, nhưng ta là biết được...
Đương nhiên cũng có không ít yêu tiên đắc đạo, nhìn thấu lợi hại, đã trốn đi rồi, rất sợ dẫn họa vào người. Bị hồ mẫu dụ hoặc, phần nhiều là một số hạng tà tu, vốn đã không an phận.”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, triệt để hiểu rồi, nhìn Tôn Ánh Kiều: “Vậy ngươi vì sao phải giúp hồ mẫu làm việc, vì làm gián điệp sao?”
“Là sư phụ ta phái ta đi, ta ở bên người hồ mẫu hầu hạ ba năm, thứ nhất ta là thất vĩ yêu hồ, tu vi tương đối sâu, thứ hai ta cũng là hồ tinh nhất tộc, cho nên rất dễ dàng thu được tín nhiệm. Ba năm trôi qua, đã sớm thành tâm phúc của hồ mẫu.”
“Ồ, vậy ngươi vì sao không sớm nói cho ta biết chân tướng?” Diệp Thiếu Dương nghi hoặc.
“Ta tuy là tâm phúc của hồ mẫu, nhưng cô ta trời sanh tính đa nghi, ta cũng không dám liều lĩnh, bình thường căn bản không dám ra đây, hôm nay vẫn là thừa dịp hồ mẫu đang cử hành huyết tế, không thể phân thần, mới tìm được cơ hội đi ra, nói những thứ này với ngươi.”
Tôn Ánh Kiều từ trong quần áo lấy ra một bức bản đồ, nói:
“Ta không có thời gian nói quá nhiều, tất cả đều ở bên trên, ngươi xem là hiểu, yêu trận cô nhi viện có một lỗ khí, ta đánh dấu ở bên trên, nếu muốn cứu bọn trẻ đó, chỉ có lao ra lỗ khí. Huyết tế vừa thành công, yêu vương xuất thế, ngay tại một khắc ngày đêm luân phiên, tất cả trông vào ngươi, sư thúc.”
Tôn Ánh Kiều nói xong, hướng Diệp Thiếu Dương khom người cúi đầu, đi về phía cửa sổ.
Tiểu Thanh Tiểu Bạch không ngăn trở, mặc cho cô từ ngoài cửa sổ bay đi.
“Không ngờ còn có cái này.” Tứ Bảo nhìn phương hướng Tôn Ánh Kiều rời đi, cảm thán nói: “Có cô ta làm nội ứng, chúng ta động thủ, cũng có thêm một chút nắm chắc, Thiếu Dương cậu mau xem bản đồ đi.”
Diệp Thiếu Dương không vội xem bản đồ, nhìn quanh, nói: “Mọi người cảm thấy, lời của cô ta có mấy thành đáng tin?”
Mọi người sửng sốt.
“Chẳng lẽ cô ta là lừa đảo?” Tiểu Mã kinh ngạc than thở: “Nhìn không giống nha.”
“Lừa gạt thì không đến mức, quả thật là cô ta dẫn đường Tuyết Kỳ tìm được bố cục yêu trận, cô ta đã biết Tuyết Kỳ là tôi phái đi, cho dù là vì lừa gạt sự tín nhiệm của tôi, cũng hoàn toàn không cần thiết nói rõ ngọn ngành.”
Nhuế Lãnh Ngọc tiếp theo đề tài, nói:
“Đây là thứ nhất. Thứ hai, nếu cô ta cùng hồ mẫu là một bọn, hoàn toàn không cần thiết như vậy, trái lại chúng ta không biết thân phận Tuyết Kỳ đã lộ, cô ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm ấy, chế tạo ra càng nhiều âm mưu, nhưng hiện tại xem, cô ta không có gạt chúng ta cái gì, chỉ là nói cho chúng ta biết địa hình, cái này không phù hợp logic...”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.”Cho nên, phương diện này cô ta hẳn là không nói dối. Nhưng trong lời của cô ta có cái lỗ hổng trí mạng, mọi người phát hiện chưa?”
Mọi người nhìn nhau.
Nhuế Lãnh Ngọc trầm ngâm một chút, nói: “Cô ta đã là nhận lệnh sư phụ lẻn tới bên người hồ mẫu, cho dù một mình sư phụ cô ta đánh không lại hồ mẫu, cũng có thể tuyên bố pháp thiếp, mời pháp sư thiên hạ cùng đi chinh phạt, không cần thiết kéo dài tới ba năm, ở trước khi cửu vĩ thiên hồ sắp xuất thế, mới đến nói cho chúng ta biết chân tướng.”
Mọi người vừa nghe, bừng tỉnh đại ngộ.
Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Là như thế, hơn nữa cô ta nói không có cơ hội nói cho tôi biết chân tướng, cái này không thực tế, dù sao chúng ta điều tra chuyện này cũng không phải một ngày hai ngày, cho dù gần đây không có cơ hội, trước đó cũng có thể nói cho pháp sư khác... Cô ta cố tình ở một khắc cuối cùng đến nói cho chúng ta biết chân tướng, mấy người không cảm thấy quá trùng hợp sao?”
Tứ Bảo nghe đến đó, cuối cùng đã hiểu, suy tư một lát, nói: “Như vậy xem ra, Tôn Ánh Kiều này cùng sư phụ cô ta, nhất định là có mục đích của riêng mình.”
Chợt vỗ ót: “Tôi nghĩ ra rồi! Mục đích của bọn họ, là để cho yêu vương xuất thế!”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Cái này sao có khả năng, nếu để cho yêu vương xuất thế, còn nói cho chúng ta biết những điều này làm gì?”
“Không không không, nghe tôi nói, sư phụ cô ta cho dù có mạnh nữa, cũng khẳng định không phải đối thủ của cửu vĩ thiên hồ, chúng ta không nói đến đạo sĩ này là làm sao biết yêu vương sắp xuất thế, đứng ở góc độ hắn nghĩ một chút:
Nếu sớm thông báo giới pháp thuật, khi đó yêu vương còn chưa tới thời cơ xuất thế, hồ mẫu cũng không được việc gì, không có thế lực gì, chỉ cần xử lý ả, phong ấn yêu vương đó là một bữa ăn, nhưng đạo sĩ này sẽ không kiếm được lợi ích gì, hiện tại hồ mẫu cánh chim cứng cáp, chúng ta cứng rắn chơi, cho dù có thể đánh thắng, cũng tổn thất thảm trọng, lưỡng bại câu thương...”
Diệp Thiếu Dương mắt sáng ngời: “Sau đó đạo sĩ này đục nước béo cò, nhặt lợi ích?”
“Nội đan, mục đích của hắn nhất định là nội đan!”
Tứ Bảo hít sâu một hơi, nói: “Cửu vĩ thiên hồ quá mạnh mẽ, hắn sợ chúng ta không phải đối thủ, cho nên một khắc cuối cùng lại đến báo cho biết, chờ chúng ta chạy qua, yêu vương cũng không sai biệt lắm xuất thế, đại chiến một trận, đạo sĩ này pháp lực nhất định không thấp, hắn ở phía sau đứng xem, thời khắc mấu chốt ra tay, vô cùng có khả năng cướp được nội đan!”
Tiểu Mã mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, chúng ta bị thầy trò hai người này dùng làm vũ khí!”
Tứ Bảo nói: “Không sai, quá sớm mà nói, yêu vương bị phong ấn, hắn không có cơ hội cướp đoạt nội đan, quá muộn, yêu vương xuất thế, chúng ta cũng không phải đối thủ, cho nên phải là lúc này đến nói cho chúng ta biết chân tướng, mới sẽ dẫn tới sống mái với nhau, đạo sĩ này, tâm cơ thật sâu nha!”