Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 987: Chương 987: Chương 987: Thiên Sư bị phạt




“Lão đại, còn có ta đây không phải bầu bạn với ngươi sao.” Qua Qua lấm la lấm lét thò đầu tới, chen đến giữa hai người, ngồi xuống.

Từ sau lưng nhìn lại, rất giống một nhà ba người, hai người lớn mang theo một đứa nhỏ. Hình ảnh rất ấm áp.

“Nếu là tôi...” Nhuế Lãnh Ngọc mắt nhìn phía trước, chậm rãi nói: “Nếu là tôi chết, phải luân hồi, anh sẽ giống Tiểu Mã đối với Vương Bình, vô luận như thế nào cũng muốn ở cùng với tôi không?”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, nói: “Đừng nói lung tung, loại chuyện này không có khả năng.”

“Nếu thì sao?” Nhuế Lãnh Ngọc nói.

“Tôi...” Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói: “Tôi không biết sẽ gắng giữ cô lại hay không, nhưng ít ra tôi sẽ cùng chết với cô, cùng nhau luân hồi.”

Nhuế Lãnh Ngọc quay sang, Diệp Thiếu Dương cũng quay đầu qua, nhìn nhau cười.

“Khụ khụ.” Qua Qua vội ho một tiếng: “Ta cũng sẽ luân hồi, đầu thai làm con của hai người.”

Trên đầu mỗi bên trúng một đòn, kêu đau ngao ngao.

Ba người cùng nhau ở trên sân thượng không biết ngồi bao lâu.

Đột nhiên một trận âm phong từ phía sau thổi đến.

“Đến thật nhanh...” Diệp Thiếu Dương cười khổ, xoay người sang chỗ sân thượng, chỉ thấy một bóng người dáng người rất cao lớn từ đối diện bay tới.

Đầu đội pháp quan, mặc áo choàng màu đen, cả người đều bọc ở bên trong, tướng mạo trái lại không khác người sống, chỉ là vẻ mặt rất lãnh khốc, cho người ta cảm giác nghiêm ngặt.

Quỷ sứ áo đen...

Mặc kệ là pháp sư nhân gian hay là âm ty chính thần, phàm là nhìn thấy vị trước mắt này, đều phải tránh đi, không phải vì hắn lợi hại bao nhiêu, mà là hắn xuất hiện, tuyệt không có chuyện tốt.

Một trong bốn đại quỷ sứ môn hạ Phong Đô đại đế, hồng chủ hỉ, bạch chủ tang, hắc chủ pháp, áo xanh da trời chưa từng gặp.

Diệp Thiếu Dương vừa thấy quỷ sứ áo đen xuất hiện, liền biết vì chuyện gì, miễn cưỡng cười cười, nói: “Quỷ sứ đại nhân tới thật nhanh.”

“Bản sứ đã sớm tới, chỉ là không muốn chạm mặt Tiêu lang quân, không khỏi xấu hổ, cho nên đến chậm. Diệp Thiên Sư, tự nhiên cũng biết là chuyện gì rồi?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, chờ phán quyết với mình.

Quỷ sứ áo đen dang đôi tay, hai cái tay như xương khô ôm lấy nhau, hướng phía Bắc vái một cái, nói: “Phụng pháp chỉ đại đế, Diệp Thiếu Dương lén thả du hồn, đối kháng quỷ sai Thiên Tử điện, hành vi ác liệt, chấp pháp phạm pháp, tội thêm một bậc, bỏ huyền danh, hủy bỏ phong hiệu Thiên Sư, trải qua ba tầng đại kiếp nạn.”

Khóe miệng Diệp Thiếu Dương giật giật, sắc mặt không thay đổi, Nhuế Lãnh Ngọc và Qua Qua có chút không ngồi nổi nữa, bài vị Thiên Sư bị bỏ, cái trừng phạt này đủ nghiêm trọng.

“Diệp Chân Nhân, nếu không phục, có thể xuống Cửu U dâng thư tranh luận cho Luật Pháp ti trình bày chi tiết.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ta phục.”

Quỷ sứ áo đen gật gật đầu, nói: “Diệp Chân Nhân, ngươi hôm nay ở Quỷ Vực giết địch, chém giết vong linh Nhật quân một trăm năm mươi mốt người, trong đó oán linh ba mươi tám, u hồn bảy mươi tám, lệ quỷ hai mươi ba, ác quỷ mười một ngũ, quỷ thủ một gã, giúp Nhạc gia quân nhìn thấu mai phục, công đức rất lớn, âm đức cụ thể có thể đi Diêm La điện tra.

Bởi công đức như vậy, đại đế cố ý khai ân, không tịch thu Thiên Sư bài của ngươi, vẫn gởi lại chỗ ngươi, ngươi nhanh đi tróc nã du hồn Vương Bình, bắt được, có thể quan phục nguyên chức, khôi phục Thiên Sư bài vị.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, vẫn không dậy, nói: “Biết rồi, tạ ân điển đại đế.”

Quỷ sứ áo đen cũng không nói nhiều, chắp chắp tay, tung người bay đi.

“May mắn may mắn.” Nhuế Lãnh Ngọc thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Chỉ cần bắt được Vương Bình, chẳng khác nào không có chuyện gì, cái này nói tới, cũng là Phong Đô đại đế nể mặt.”

Diệp Thiếu Dương nói; “Tôi thật sự không để ý bài vị cái gì, hư danh mà thôi, cũng chỉ là treo cái danh phận Thiên Sư, đi âm ty làm việc dễ nói chuyện chút.”

Thở dài nói: “Nhưng Vương Bình là nhất định phải bắt, Tiểu Mã cũng nhất định phải cứu.”

Nghĩ nghĩ, xoay người nói với Qua Qua: “Ngươi vẫn phải đi Quỷ Vực một chuyến, bờ bắc sông Ấm Thủy ngươi tương đối quen thuộc, nhưng nhỡ đâu Thái Âm sơn phái người bắt ngươi, cũng phiền toái, ngươi hay là đi tìm Tiểu Thanh Tiểu Bạch cùng nhau, qua bên kia tìm hiểu tin tức Vương Bình cùng Tiểu Mã một chút, sau đó trở về nói cho ta biết.”

Qua Qua nói: “Hiện tại Thái Âm sơn khai chiến với âm ty, nào còn có rảnh đến quản ta. Chỉ là... Tiểu Mã ca bọn họ sẽ đi Quỷ Vực?”

“Nhất định sẽ đi.”

Diệp Thiếu Dương ngẫm lại, lấy ra xuyên vân tiễn, đưa cho nó, bảo nó nếu là thực có khó khăn, đi tìm Lý Hiếu Cường cùng Dương Tư Linh hỗ trợ, bọn họ dù sao ở trong quân tiền tuyến, cách gần, có lẽ có thể giúp đỡ.

Qua Qua thu lại xuyên vân tiễn, lập tức rời khỏi.

“Bình Bình, chúng ta hiện tại đi đâu?”

Trên một con đường nhỏ đêm khuya không người, Tiểu Mã và Vương Bình kết bạn hành tẩu.

Tiểu Mã muốn đưa tay kéo cô, kết quả người quỷ không chung đường,tay mình trực tiếp từ thân thể cô xuyên qua, trong lòng rất thương cảm.

“Nhân gian, đã không còn chỗ cho em đặt chân.” Vương Bình rất thương cảm: “Không có ai bảo hộ, pháp sư khác sẽ đến bắt em, quỷ sai cũng tới bắt em. Chung quy là trốn không thoát.”

Tiểu Mã vừa nghe liền khẩn trương hẳn lên, nói: “Vậy làm sao bây giờ?”

“Em muốn đi Quỷ Vực, chỉ cần qua bờ bắc sông Ấm Thủy, thế lực âm ty cũng không kéo dài đến bên đó, em tìm một chỗ trốn đi.”

Tiểu Mã nghe cô nói, nhíu mày, nói: “Anh và Tiểu Diệp Tử từng đi một lần, bên kia... Có phải có rất nhiều cô hồn dã quỷ, thế lực cát cứ hay không?”

Vương Bình gật gật đầu.

“Vậy một mình em đi sao được, em lại không có tu vi gì, rất nguy hiểm, anh đi cùng em!”

“Anh...” Vương Bình nhìn hắn, có chút chần chờ.

“Anh không biết pháp thuật, nhưng trong cơ thể anh có cương khí, anh còn có Toái Hồn Trượng. Ồ đúng rồi, Tiểu Diệp Tử dạy anh một bộ tâm pháp thổ nạp đại chu thiên, anh có thể không ngừng tu luyện!”

Vương Bình nghe được mấy chữ “Đại Chu thiên thổ nạp tâm pháp”, trong mắt khẽ động, lập tức lại lắc đầu, nói: “Anh là người, em là quỷ, để anh theo em đi Quỷ Vực, quá ủy khuất cho anh. Hơn nữa sẽ có nguy hiểm!”

“Anh không sợ ủy khuất, cũng không sợ nguy hiểm!” Tiểu Mã khoát tay: “Anh không phải đã nói với em sao, cha mẹ anh ly hôn, đều tự có gia đình và con riêng rồi, đối với anh không có thân tình gì, trên đời này trừ Tiểu Diệp Tử bọn họ, anh chỉ có em là một người thân.”

Vương Bình thở dài: “Anh nếu theo em đi Quỷ Vực, chẳng khác nào phản bội bọn họ.”

Ánh mắt Tiểu Mã ảm đạm một chút, nói: “Chung quy sẽ có lấy hay bỏ, ít nhất anh không oán không hối, anh tin tưởng bọn họ sẽ lý giải. Chúng ta đi thôi!”

Vương Bình cười nhẹ, đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: “Anh nếu đi xuống, cũng chỉ có thể hồn phách ly thể, anh cũng sẽ chết.”

“Không có việc gì anh biết thuật đi âm, lúc trước tìm Quách lão học, có thể đem thân thể chiếu xuống.”

Tiểu Mã nói xong, vỗ vỗ ba lô của mình, cười khổ nói: “Vốn anh tính nếu Tiểu Diệp Tử không tìm thấy em, anh sẽ đi tìm em, ngay cả đồ làm phép cũng đã chuẩn bị tốt, bây giờ quả thực đã phát huy công dụng.”

Lập tức mang theo Vương Bình tìm được một nơi không có người, bố trí pháp đàn, sau đó làm phép, mở ra khe hở không gian, theo Vương Bình cùng nhau tiến vào Quỷ Vực.

Vào hư không, thân thể Tiểu Mã chuyển hóa hồn thể, rốt cuộc có thể tay nắm tay với Vương Bình, trong lòng vui mừng vạn phần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.