Cô không khỏi có chút nghi hoặc, chẳng lẽ lần trước thật sự là cô nhầm lẫn ư?
Nhưng may mà sau ngày hôm nay, giấc mơ ban đêm kỳ lạ của cô cũng đã dừng lại, cô nghiên cứu hai ngày này không tìm ra được thứ gì, cũng chỉ có thể từ bỏ, ít nhất buổi tối cô có thể ngủ ngon.
Rất nhanh đã đến cuối tuần, sắp qua năm mới, rất nhiều người ở Tô Thành đã trở về quê nhà, trên đường lớn thưa thớt không ít so với mấy ngày trước.
Đoàn múa mà Kỷ Ninh Tâm làm việc đã bắt đầu nghỉ từ một tuần trước, buổi sáng lúc cô dậy lên sân thượng tập plank, rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ thay đổi.
Vào cuối tháng 1, sâu trong mùa đông, không ngờ lại khiến cô có cảm giác gió mùa xuân ấm áp đến.
Tô Thành không tính là thành phố nghiên về phía Nam gì, mùa năm trước cho dù khí hậu có nóng lên thì cao nhất cũng là 10 độ.
Cô lấy điện thoại di động ra xem dự báo thời tiết, bị mấy chữ nhiệt độ cao nhất 22 độ làm cho kinh hãi một chút.
22 độ, đầu hè ở Tô Thành cũng chỉ ngang đây, hơn nữa hai tuần trước nhiệt độ còn quanh quẩn khoảng mười mấy độ, mấy ngày trước lại rơi xuống ba bốn độ, hôm nay nhiệt độ lại lập tức tăng vọt nhiều như vậy, đúng là giống như là giỡn chơi.
Sau đó lúc Dương Nhân Nhiên đến nhà cô ăn sáng, lại rất vui vẻ vì chuyện này: “Cái này gọi là ông trời tác hợp, cậu xem mặt trời hôm nay đi, cực kỳ tươi sáng ấm áp, quan trọng nhất là hôm nay đi Hải Thành tớ có thể mặc quần áo mùa xuân mới mua!”
Dương Nhân Nhiên hơn cô một tháng, là người bạn mà cô quen biết từ mẫu giáo, hai nhà đều ở cùng một khu biệt thự, khu vực giống nhau, sau đó cũng học cùng một trường trung học cơ sở
Trong nhà Dương Nhân Nhiên cũng là ba mẹ đơn thân, hơn nữa còn là con một, từ sau khi ba mẹ ly hôn liền theo họ mẹ. Mấy năm nay trong nhà hai bên đều xảy ra nhiều biến cố, hai nữ sinh cùng tuổi một đường làm bạn với nhau trưởng thành, ngoại trừ không có quan hệ huyết thống thì chả khác gì chị em ruột thịt.
Dương Nhân Nhiên có thành tích không tệ, học đại học hai năm đã được mẹ Dương Vận sắp xếp ra nước ngoài học tiếp, mới về nước tháng 1 vừa rồi, chuẩn bị năm sau đi thực tập.
Cho nên khoảng thời gian năm nay, có thể nói là thời gian vui vẻ cuối cùng của cô ấy, Kỷ Ninh Tâm vừa nói đi cắm trại, cô ấy đã lập tức đồng ý.
Tv trong phòng khách được bật lên, thời sự đang đưa tin về hiện tượng bất thường của đàn hươu trong công viên động vật hoang dã quốc gia, phóng viên nói không biết có phải vì lý do khí hậu hay không, bầy hươu cực kỳ bồn chồn, bắt đầu từ tuần trước đã xảy ra 5 6 cuộc tấn công lẫn nhau.
Ống kính đưa đến bầy hươu, có mấy con hươu lảo đảo trên mặt đất, lông trên người đổi màu xuất hiện mảng bám kỳ quái, mắt sưng tấy chảy máu, nhìn thấy con người và ống kính đến gần cũng không trốn, trái lại còn đứng lên lảo đảo đi tới phía ống kính, hình như chuẩn bị tấn công.
Phóng viên hô nhẹ vài tiếng, lập tức dẫn người quay phim lui về phía sau tránh né...
Hai cô gái đều đang ăn sáng không để ý đến, Lộ Đình Phong đi ngang qua liếc mắt một cái cũng làm lơ.