Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 240: Chương 240: Anh không tin em (11)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Chân tướng rõ ràng.

Lạc Gia Di muốn mở miệng giải thích, nhưng khi cô ta chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Cố Tử Thần, lại cảm thấy đáy lòng đầy cay đắng và bất lực.

Cô ta hao tổn tâm cơ làm tất cả điều này, là vì anh.

Trong mắt của anh, không có chút vị trí nào dánh cho cô ta.

Từ nhỏ tính cách của Lạc Gia Di đã mạnh mẽ, từ ngày đầu tiên vào hội học sinh, ánh mắt của cô ta luôn dõi theo bóng lưng của Cố Tử Thần.

Anh là thiếu gia Cố gia cao cao tại thượng, là nam thần được mọi người ngưỡng mộ.

Cô ta cho rằng, mình có thể xứng với anh.

Nhưng trong lòng Cố Tử Thần, cô ta không hề có bất cứ một vị trí nào.

Việc đã đến nước này, mặt mũi đã mất hết, Lạc Gia Di dứt khoát không nói gì, im lặng chờ đợi xử lý.

Trần Nguyên tức không nhẹ, anh tưởng rằng Tô Niên Niên làm sai, không hề nghĩ tới là bị Lạc Gia Di ngáng chân.

“Lạc Gia Di, chuyện này bất luận cậu cũng phải giải thích cho tôi.”

Nam Chi sợ mọi người vì chuyện này mà mâu thuẫn, khuyên nhỉ: “Mọi người bớt nóng, hội phó Lạc, cậu mau xin lỗi Tô Niên Niên đi.”

Chỉ cần Tô Niên Niên nhận lời xin lỗi của Lạc Gia Di, mọi việc coi như xong.

Không ngờ Lạc Gia Di không những không hiểu ý, mà còn cảm thấy là Nam Chi đang làm xấu mặt cô ta.

“Không, tôi rời khỏi hội học sinh là được chứ gì, không làm ngứa mắt mấy người nữa.” Lạc Gia Di đỏ mắt nói một câu, rồi xông ra khỏi văn phòng.

Tô Niên Niên bó tay rồi, đây là thế nào a.

Vì sao mỗi lần người bị tổn thương là cô ta, nhưng lần nào người khác cũng tỏ vẻ còn bị uất ức hơn cả cô vậy.

Trần Nguyên nhíu mày: “Hôm nay tới đây thôi, mọi người giải tán.”

Hội trưởng đã lên tiếng, lập tức mọi người rời đi, duy chỉ có Dạ Tinh Vũ ôm túi bánh bao hấp bước vào, ù ù cạc cạc hỏi: “Mọi người đi đâu vậy, Niên Niên, cậu ăn điểm tâm chưa, mình mua bánh bao cho cậu nè.”

Tô Niên Niên nuốt nước miếng, còn chưa kịp gật đầu, đã bị Cố Tử Thần kéo đi.

Có điều anh tiện đường lấy khí thế nhanh như chớp cướp lấy bánh bao của Dạ Tinh Vũ.

Dạ Tinh Vũ phát điên, bắt cóc Tô Niên Niên nhà cậu thì thôi, còn dám cướp cả bánh bao, còn thiên lý không a.

Tô Niên Niên không ngừng giãy dụa trong ngực anh: “Anh làm gì vậy, em muốn ăn bánh bao cùng Nhị Vỹ, anh thả em ra.”

Cố Tử Thần nhíu mày, sức của anh lớn hơn Tô Niên Niên nhiều, một tay kiềm chế Tô Niên Niên, tay kia đưa túi bánh bao cho Tô Niên Niên: “Này, ăn đi.”

“Em không ăn, nhìn thấy anh em hết muốn ăn.” Tô Niên Niên bĩu môi, sống chết không chịu theo.

Chuyện vừa rồi cô rất khó chịu, người khác không tin cô cũng không sao, nhưng vậy mà Cố Tử Thần cũng không tin cô.

Nếu không phải cô tìm ra chứng cứ, không biết Cố Tử Thần sẽ khinh bỉ cô cỡ nào nữa.

Cố Tử Thần vì câu nói này của cô, lòng như bị kim châm, đau đớn.

Anh không phải không tin Tô Niên Niên, anh chỉ đang hờn dỗi với bản thân.

“Bị cảm đã uống thuốc chưa?” Anh hỏi.

“Ai cần anh lo.” Tô Niên Niên tiếp tục kiêu ngạo, nghe thấy Cố Tử Thần thở dài một cái, mang cô đến phòng y tế.

Nữ bác sĩ trẻ nhanh chóng kê đơn thuốc cho Tô Niên Niên, chuẩn bị rót nước để cô uống thuôc, kết quả ấm đun nước trong phòng bệnh không có nước, Cố Tử Thần lập tức đứng dậy: “Em đến nhà vệ sinh lấy nước.”

Nữ bác sĩ đưa bình nước cho Cố Tử Thần, Cố Tử Thần cầm đi.

“Thật không ngờ, Cố nam thần lại có mặt dịu dàng như vậy.” Nữ bác sĩ cảm thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.