Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 233: Chương 233: Anh không tin em (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tô Niên Niên không hề phòng bị, cô thật tình coi Tống Dư Hi là bạn, thế là cười trả lời: “Đúng thế, Tiểu Hi, cậu sao thế? Sắc mặt cậu rất khó coi.”

Tống Dư Hi sắc mặt trắng bệch, ánh mắt rệu rã.

Âm thanh huyên náo xung quanh cô hoàn toàn không nghe thấy được, chỉ có hơi lạnh thấu xương truyền từ lòng bàn chân lên khắp cơ thể.

Có lẽ là sân trượt băng quá lạnh, trong lòng cô tự nhủ với chính mình như vậy.

Cô phảng phất nghe được âm thanh cõi lòng mình tan nát.

Hóa ra người Cố Tử Thần thích, thật sự không phải là cô...

Tia huyễn tưởng duy nhất còn sót lại, cuối cùng cũng bị hiện thực đập tan.

Cô không biết mình đi ra khỏi sân trượt băng như thế nào, trên đường đi như người mất hồn.

Tô Niên Niên cho rằng cô ấy bởi vì chuyện rơi ví tiền mà khó chịu, liền thức thời không hỏi nhiều.

Ra khỏi sân trượt băng, bốn người mới phát hiện nhiệt độ chợt hạ xuống, trời chuyển sầm sì, mây đen kéo đến, một lát sau, những bông tuyết nhỏ liền rơi xuống.

Đậu Đậu kêu thảm một tiếng: “Tại sao lúc này tuyết lại rơi a! Phá hỏng tâm trạng tốt đẹp của mình!”

“Cái đồ ngốc này, có biết thế nào là lãng mạn hay không! Nhanh nhanh nhanh, cậu giúp tớ chụp mấy tấm hình trong tuyết!” Nhu Nhu hưng phấn đưa di động cho Tô Niên Niên, vọt tới đống tuyết tạo dáng.

Khóe miệng Tô Niên Niên giật giật, tách tách tách chụp cho cô ấy mấy bức.

Tuyết rơi càng dày, rơi vào đường cùng, bốn người quyết định trước tiên đến nhà Tô Niên Niên, sau đó mới quyết định, nếu không được thì ngủ tại nhà Tô Niên Niên một đêm.

Tô Niên Niên luống cuống tay chân chặn một cái taxi, chỗ này cách nhà cô không xa, chỉ chốc lát sau đã đến Trần gia.

Nhu Nhu và Đậu Đậu lần đầu tiên đến nhà mới của Tô Niên Niên, sau khi vào cửa nhìn trái nhìn phải, nhao nhao tán thưởng: “Tô Niên Niên, điều kiện ở đâu thật tốt a, xem ra bây giờ cậu chính là bạch phú mỹ, mà chúng tớ thì vẫn nghèo như cũ.”

Tô Niên Niên dở khóc dở cười, dẫn các cô ấy vào phòng.

Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm đều không có ở nhà, chỉ có Trần Nguyên ở trong phòng khách đọc sách, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu, phát hiện sau Tô Niên Niên còn có ba cô gái thì hơi sửng sốt một chút, sau đó cười ôn hòa.

Nụ cười này khiến Nhu Nhi và Đậu Đậu lập tức không thể bình tĩnh, ngây ngốc cười hồi lâu, chỉ thiếu nước rơi nước miếng.

“Anh, đây là bạn của em, Nhu Nhu, Đậu Đậu, Tiểu Hi. Đây là anh trai tớ, Trần Nguyên.” Tô Niên Niên ngắn gọn giới thiệu mọi người một chút, Trần Nguyên gật đầu với các cô ấy coi như chào hỏi, đứng dậy đi pha trà.

Tô Niên Niên thoải mãi ngồi trên ghế sa lon, mở tivi chuyển đến kênh anime.

Nhu Nhu và Đậu Đậu vội vã vọt đến bên người cô, uy hiếp nói: “Tô Niên Niên, cậu có anh trai đẹp trai như vậy vì sao không nói sớm! Mau nói cho tớ biết, anh ấy có bạn gái chưa!”

Mắt Tô Niên Niên đảo lòng vòng, cười tủm tỉm nói: “Cậu đoán đi~”

“Mau nói mau nói!” Hai người thúc giục.

Tô Niên Niên cố ý không nói, Nhu Nhu và Đậu Đậu hỏi gấp, trực tiếp ra tay lắc bả vai Tô Niên Niên, ba người nhất thời náo loạn.

Duy chỉ có Tống Dư Hi ngồi ở một bên, tâm tình phức tạp.

Thật ra trong lòng cô hâm mộ Tô Niên Niên.

Có một gia đình tốt như vậy, có anh trai tốt như vậy, còn có...Cố Tử Thần.

Cô cảm thấy khoảng cách giữa mình và Tô Niên Niên quá xa, căn bản không có cách nào hòa nhập với cuộc sống của cô ấy, cũng không có cách nào làm bạn tốt.

Cô rơi vào trầm tư, mãi cho đến khi Trần Nguyên chào hỏi một tiếng, mới khiến cô thoát khỏi dòng suy nghĩ.

“A Thần, sao cậu cũng tới?”

Nhu Nhu và Đậu Đậu trong nháy mắt không còn lộn xộn, cùng nhau đưa mắt nhìn Cố Tử Thần xuất hiện ở cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.