Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 85: Chương 85: Ban tuyên truyền (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tô Niên Niên hỏi lại cô ta: “Vậy cậu có ý gì? Hội học sinh vốn là cạnh tranh công bằng, phù hợp thì trúng tuyển, cần dựa vào gia cảnh sao! Tống Dư Hi đã làm sai chuyện gì? Cho dù cô ấy không đạt được điều kiện khác, cậu chỉ cần từ chối cô ấy, nói những lời tốn thương người khác kia không cảm thấy quá đáng sao?”

Mộ Dung Sam và nam sinh kia vọt vào, cùng ba người còn lại trong phòng nhìn nhau, không biết nên khuyên như thế nào.

Lạc Gia Di hít một hơi, giống như đang kiềm chế lửa giận: “Tô Niên Niên, nơi này là cao trung Thánh Âm, vốn không phải là nơi chó mèo có thể vào được. Chuyện ngày hôm nay tôi có thể không so đo với cậu, nhưng xin cậu tự trọng, nếu không tôi có thể để cậu lập tức rời khỏi hội học sinh!”

“Được.” Tô Niên Niên cười không để tâm: “Hội học sinh mà còn phân biệt giai cấp thế này thì tôi không biết nơi nào tốt nữa, đem hạ thấp người khác xuống khiến cậu cảm thấy ưu việt hơn sao? Thật sự là mở mang tầm mắt!”

“Cậu rốt cuộc muốn làm gì?” Lạc Gia Di nổi giận đùng đùng hô.

Tô Niên Niên nhàn nhạt nói: “Muốn cậu xin lỗi a, Lạc Gia Di, chẳng lẽ cậu nghe không hiểu tiếng người sao? Làm sai chuyện thì phải xin lỗi, giáo viên mẫu giáo không dạy cậu sao?”

Lạc Gia Di tính tình cũng nóng nảy, lập tức vỗ bàn một cái: “Tô Niên Niên, tôi thấy cậu không cần vào hội học sinh đâu, cậu rời khỏi ban tuyên truyền đi, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa.”

Tống Dư Hi bị dọa đến nỗi tay run rẩy, kéo tay áo Tô Niên Niên: “Niên Niên, cậu đừng để ý đến mình, nói xin lỗi với hội phó đi...”

Mộ Dung Sam ho khan một tiếng, trong lòng mặc dù chán ghét Lạc Gia Di, nhưng chỉ có thể uyển chuyển khuyên nhủ: “Hội phó, cô đừng nóng giận, Niên Niên vừa mới tới, cô đừng chấp nhặt với cậu ấy.”

Lạc Gia Di nghĩ ngợi, biết Tô gia có địa vị tại Dụ Thành, không dám làm càn quá, thế nên tìm cho mình bậc thang để xuống: “Tô Niên Niên, cậu xin lỗi tôi, tôi có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ!”

Cô ta hơi nâng cằm, ánh mắt sắc bén, giống như con khổng tước kiêu ngạo lạnh lùng.

Nhưng Tô Niên Niên hết lần này đến lần khác chống đối cô ta, liên tục cười lạnh, cô ta cho rằng hội học sinh là nơi người người muốn vào sao? Tô Niên Niên cô thì không!

“Cậu nói xin lỗi.” Ba từ ngắn ngủi, âm thanh chắc nịch.

Bầu không khí bên trong căn phòng trở nên hết sức căng thẳng, giữa hai người tràn ngập khói lửa, ai cũng không chịu nhường một bước.

Đúng vào lúc này, một tiếng cười khẽ của nữ sinh truyền đến: “Tôi vừa đi cầm cái áp phích, tại sao hai người đã cãi vã rồi?”

“Nam Chi! Oa, Cố nam thần, tại sao anh cũng tới!” Mộ Dung Sam ngạc nhiên kêu lên, cầm điện thoại chụp không ngừng.

Tô Niên Niên thấy Cố Tử Thần và một nữ sinh đi đến, anh ta mặc áo sơ mi trắng, tay áo kéo lên, lộ ra cánh tay gầy gò rắn chắc. Nam Chi bên cạnh chỉ mặc chiếc váy màu trắng sạch sẽ đơn giản, tóc đen dài đến eo, ngũ quan xinh đẹp, khí chất ưu nhã, là kiểu mỹ nữ cổ điển điển hình.

Không thể không nói, hai người như một đôi nam nữ bước ra từ trong tranh, nam tuấn lãng, nữ xinh đẹp, thích hợp vô cùng.

Tô Niên Niên cảm thấy trong lòng hơi bực bội, quay đầu đi, không nhìn hai bọn họ nữa.

“Xảy ra chuyện gì thế?” Nam Chi nhẹ giọng hỏi, Mộ Dung Sam nhao nhao nói chuyện vừa rồi, không quên nói xấu Lạc Gia Di vài câu, Nam Chi gật nhẹ đầu, khóe miệng vẫn treo nụ cười nhàn nhạt, chỉ một cái nhăn mày một nụ cười thôi cũng khiến người ta rung động.

Sắc mặt Lạc Gia Di rất xấu, mở miệng định giải thích hai câu, lại nghe thấy Cố Tử Thần nhàn nhạt nói: “Tống Dư Hi? Cô có hứng thú đến ban tuyên truyền không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.