Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 190: Chương 190: Cả thế giới đều biết em thích anh (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Sở Tố Tâm nháy mắt mấy cái: “Đúng vậy a, Tử Thần, hay là cháu cùng nó đi tản bộ. Niên Niên nhà cô cái gì cũng tốt, chỉ là quá lười, cháu quan tâm nó tí, để nó học tập cháu.”

Học cái quỷ gì a! Anh ta da trắng mắt to chân dài mười hạng toàn năng học giỏi vô địch, con gái nhà mẹ sao có thể so với người ta được chứ! Tô Niên Niên kêu rên trong lòng, Cố Tử Thần buông bát đũa xuống, cười lễ phép: “Dạ, cháu đi cùng em ấy.”

Tô Niên Niên nhẹt miệng, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Tử Thần kéo ra ngoài.

Lần này đổi lại cô bối rối, chẳng lẽ chạy cũng không thoát khỏi vận mệnh bị chê bai ghét bỏ sao!

Đi ra cửa, gió đêm mát lạnh thổi tới, làm tâm hồn người ta thanh thản.

Cảnh đêm của khu biệt thự này rất đẹp, yên tĩnh, trong lành, có chút ánh đèn, thậm chí còn có thể nhìn thấy vì sao trên bầu trời đêm.

Hai người chậm rãi đi dọc con đường, Tô Niên Niên không có lòng dạ thưởng thức cảnh sắc, chỉ cúi đầu theo sau Cố Tử Thần.

Cố Tử Thần nhíu mày, dừng bước lại.

Tô Niên Niên hồn nhiên không hay, lập tức đụng phải lồng ngực anh.

“A... Đau quá...” Tô Niên Niên ôm đầu ngẩng lên, dùng ánh mắt trách móc nhìn Cố Tử Thần.

“Heo thần tài, hóa ra em cũng biết nói à, vì sao hôm nay yên tĩnh như vậy, chẳng giống em gì cả.” Giọng nói của Cố Tử Thần mang theo hương vị lười biếng.

Lời này vào tai Tô Niên Niên lại khiến cô tổn thương, cô cúi đầu xuống, nghĩ đến mình ở trong mắt Cố Tử Thần khẳng định là vừa thích làm ầm ĩ lại vừa đáng ghét, khổ cho anh chịu đựng cô lâu như vậy.

“Cố Tử Thần, thật lòng cảm ơn anh đã dạy thêm cho em, ừm, vô cùng cảm ơn...” Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn nói cảm ơn với Cố Tử Thần, sau đó thở một hơi thật dài, như thể đã hạ quyết tâm to lớn: “Sau này em không cần đến chỗ anh học thêm nữa, thời gian này đã làm phiền anh rồi, về sau em sẽ không thế nữa.”

Cố Tử Thần nhướng mày, anh có nói anh ghét cô sao? Tô Niên Niên bị trúng gió gì vậy?

“Tô Niên Niên, công thành danh toại đạt được mục đích liền muốn qua sông chặt cầu hả? Lần này thi tốt thì em cho rằng lần sau cũng thi được như này sao?” Giọng nói của anh lạnh lẽo, khiến trái tim Tô Niên Niên run lên một cái.

Cô bực bội kéo tóc: “Thi không tốt thì không tốt, dù em có đứng thứ nhất từ dưới lên mẹ em cũng không trách em. Cố Tử Thần, chuyện của em không cần anh quan tâm.”

Cố Tử Thần nhìn chằm chằm Tô Niên Niên, hồi lâu sau, anh nở nụ cười chế nhạo: “Được, vậy ít nhất hãy cho anh một lý do? Sao, sợ bạn trai em ăn dấm à?”

Nghĩ đến sự thân mật giữa cô và Đường Dư, trên trán Cố Tử Thần toát ra hơi lạnh.

Tô Niên Niên cảm thấy tủi thân đến cực điểm, cảm giác thích mà không dám nói ra khỏi miệng, cảm giác lo được lo mất, cảm giác sợ bị người mình thích ghét bỏ, còn có khoảng cách xa không thể với giữa cô và Cố Tử Thần, đủ mọi cảm xúc đan xen chạy lên não.

Chớp mắt, cô quên đi cái gọi là bí kíp theo đuổi tình yêu, cái gì mà không thể tỏ tình trước, mắt hơi ửng đỏ, gằn từng câu từng chữ: “Cố Tử Thần, em không có bạn trai, từ nhỏ đến lớn en chưa từng yêu đương, chưa từng động lòng với bất cứ nam sinh nào. Nhưng en thích anh, cả thế giới đều biết en thích anh, chỉ có anh không biết. Có lẽ những lời này đối với anh chẳng là cái gì, có lẽ sẽ khiến anh khó xử, nhưng anh nghe cho rõ đây, người en thích, từ đầu đến cuối chỉ có anh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.