Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Niên Niên hỏi xong, Doãn Sơ Hạ lập tức làm ra vẻ bối rối nói: “Tôi không chơi, tôi không thích mấy trò cảm giác mạnh này.”
Tô Niên Niên nở nụ cười đùa cợt: “Chơi trò này để thử lòng can đảm mà, chơi cũng đâu có sao, tôi nhất định sẽ đỡ lấy cậu! Làm sao, cậu không tin tôi hả?”
Doãn Sơ Hạ thầm nghĩ trong đầu: Tôi tin tưởng cậu được… mới là lạ đấy!
Cô ta cười nói: “Hôm nay leo núi hơi mệt mỏi, tôi đi về nghỉ trước đâu, các cậu cứ chơi đi.”
Tô Niên Niên chớp chớp mắt nói: “Vậy tôi cũng đi về nghỉ ngơi, cùng về đi.”
Doãn Sơ Hạ giật giật huyệt Thái dương, không hiểu Tô Niên Niên có mục đích gì.
Suy nghĩ của Tô Niên Niên rất đơn giản, Doãn Sơ Hạ không phải là lão yêu thích hành động ở trong bóng tối sao! Vậy cô sẽ theo cô ta, em cô ta còn có thể làm được gì!
Cố Tử Thần nhíu mày, muốn giúp Tô Niên Niên giải quyết, nhưng Tô Niên Niên ngăn anh lại.
Cô không phải là nữ sinh chỉ dựa vào Cố Tử Thần mới có thể sống, loại vấn đề nhỏ này, cô có thể tự mình giải quyết.
Tô Niên Niên cười híp mắt đuổi theo Doãn Sơ Hạ, tựa như hai người là khuê mật cực kỳ thân thiết vậy: “Sơ Hạ à, chúng ta cùng trở về đi thôi.”
Mọi người vây xem đều bị kinh sợ đến rơi cả cằm, đang có chuyện gì xảy ra vậy! Không phải Tô Niên Niên và Doãn Sơ Hạ luôn đối đầu với nhau ngươi sống ta chết sao! Sao bây giờ lại có quan hệ tốt đến vậy! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!
Đang có nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mình, dĩ nhiên là Doãn Sơ Hạ không tiện cự tuyệt, cô ta cố gắng nặn ra nụ cười tươi nói: “Được, chúng ta cùng đi.”
Ngoài mặt thì cười ngọt như mật, nội tâm lại đáng kinh tởm như thế nào
Tô Niên Niên không coi kỹ thuật diễn xuất của cô ta ra gì cả, trực tiếp đi theo cô ta cùng trở về.
Cô luôn đi theo sát Doãn Sơ Hạ như đỉa đói, Doãn Sơ Hạ ăn cơm, cô đi theo; Doãn Sơ Hạ tản bộ, cô đi theo; Doãn Sơ Hạ đi vào nhà vệ sinh, cô đứng ở ngoài cửa hát hò nói chuyện phiếm với cô ta...
Tóm lại, trước sự quấy rầy gần như vô lại của Tô Niên Niên, Doãn Sơ Hạ hoàn toàn đầu hàng.
“Tô Niên Niên, sau này tôi sẽ không tìm cậu gây phiền toái nữa, có được không!” Cô ta hung tợn nói.
Tô Niên Niên cười giảo hoạt: “Vậy tôi tìm cậu gây phiền toái không được sao ~ trả lễ lại mà thôi.”
Doãn Sơ Hạ cắn răng: “Có phải cậu nhất định phải làm thế này hay không? Có Cố nam thần còn chưa đủ, còn muốn bắt nạt người khác?”
Tô Niên Niên bình tĩnh nói: “Tôi chưa bao giờ tự nhiên bắt nạt người khác, trừ phi —— người khác chạm đến ranh giới cuối cùng của tôi.”
Doãn Sơ Hạ đã làm khó dễ cô hết lần này đến lần khác, cô cũng không phải là cái bánh bao mềm, dựa vào cái gì cô phải để mặc cho cô ta công kích!
Lúc này Doãn Sơ Hạ mới biết, Tô Niên Niên khác một trời một vực với cái loại nữ sinh như Tống Dư Hi, cô cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, cũng sẽ không quan tâm đến ánh mắt của người khác.
Cô là kiểu người sống vì mình.
“Tôi bảo đảm, sau này sẽ không nhắm vào cậu nữa, có thể đi được chưa!”
Tô Niên Niên không làm khó cô ta nữa, gật đầu, hai người đạt thành một loại hiệp nghị hòa hợp vi diệu.
——
Hôm sau, Tô Niên Niên đi theo mấy học sinh lớp mỹ thuật, Cố Tử Thần đi qua đón thằng ngốc Dạ Tinh Vũ.
Dạ Tinh Vũ vốn không có hứng thú với loại hoạt động này, trực tiếp xin nghỉ làm trạch nam ở nhà chơi game, kết quả biết được học sinh toàn khối đều đi, trong đó còn có Tô Niên Niên, cậu ta lập tức ngồi ở nhà không yên, đòi nháo phải đến đây.
Biệt thự của gia đình cậu ta ở ngay gần núi Thanh Hà, nhưng cậu ta là kẻ mù đường tiêu chuẩn, đường trong núi lại không dễ đi, chỉ có thể nhờ Cố Tử Thần giúp đỡ.
Cố Tử Thần vốn không định phản ứng lại cậu ta, nhưng Tô Niên Niên cảm thấy rất hưng phấn: “Anh đưa Nhị Vũ đến đây đi! Đúng rồi đúng rồi, bảo cậu ta mang nhiều đồ ăn ngon cho chúng ta nữa!”
Cô vợ nhỏ nhà mình lên tiếng, Cố ngạo kiều sao có thể không lên đường được? Vì vậy vừa mới hừng sáng, anh đã lái xe đi đón Dạ Tinh Vũ đến.
Lúc xuống núi, mí mắt của anh chợt giật giật, có loại dự cảm xấu một cách khó hiểu.