Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 214: Chương 214: Liên hoan tết nguyên đán (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cố Tử Thần bị đau, hơi nhíu mày, nhưng không rút tay ra, mà để mặc Tô Niên Niên tùy ý phát tiết.

Tô Niên Niên cắn một hồi, cơn tức đã giảm bớt, lại thấy vẻ mặt vô tội của Cố Tử Thần, mềm lòng, thả lỏng miệng.

“Không tức giận?” Cố Tử Thần hỏi.

Tô Niên Niên hừ một tiếng: “Dĩ nhiên tức giận, nhưng em không ức hiếp kẻ yếu, vẫn nên chờ anh mạnh lên chúng ta hãy quyết đấu như hai người đàn ông đi!”

Cô gái này... Cố Tử Thần nhệch miệng, đưa tay lên nhìn, trên mu bàn tay có dấu răng rõ ràng, anh lắc đầu bật cười: “Tô Niên Niên, lần đầu tiên anh phát hiện ra em cắn người lợi hại như vậy.”

Vẻ mặt Tô Niên Niên ngượng ngùng, thúc giục nói: “Chúng ta mau về nhà đi.”

Cố Tử Thần xoa khuôn mặt cô, tự nhiên cầm tay nhỏ của cô: “Được, chúng ta về nhà.”

Tô Niên Niên cảm thấy trái tim nhảy lên một cái, ấm áp, như muốn tan chảy.

Cố Tử Thần bọc tay cô chặt chẽ trong lòng bàn tay, mới vừa đi đến cửa trường học, đã bị đèn pin chiếu lóa cả mắt.

“Học sinh lớp nào đấy, sao giờ này còn ở trường!” Bảo vệ quát lên.

Tô Niên Niên giật nảy mình, Cố Tử Thần bảo vệ cô sau lưng, cau mày nói: “Có gì từ từ nói, tôi là trưởng ban tuyên truyền.” Nói xong anh lấy thẻ học sinh từ trong túi ra, bảo vệ nhìn qua, anh ta đã làm ở Thánh Âm hai năm, dĩ nhiên đã từng nghe qua tên Cố Tử Thần, vội cung kính trả thẻ học sinh: “Bạn Cố, vậy hai người về sớm chút đi, chú ý an toàn.”

“Ừm.” Cố Tử Thần xa cách gật đầu đáp lại, nắm tay Tô Niên Niên ra khỏi trường học.

Lên xe, Cố Tử Thần chỉnh điều hòa lên cao, vững vàng lái xe về nhà.

Tô Niên Niên lấy lại tinh thần, nói: “Cố Tử Thần, em thấy anh thật lợi hại nha, nam nữ già trẻ đều ăn sạch, ngay cả bảo vệ trường học cũng không ngăn cản anh. Nhỡ đâu anh là người xấu muốn bắt cóc em bán cho bọn buôn người thì sao!”

Cố Tử Thần lườm cô: “Em ngốc như thế có con buôn nào muốn không? Có điều có thể cân nhắc bán em cho đồ tể, nghe nói năm nay thịt heo rất ngon.”

“...” Tô Niên Niên tủi thân xoay người không để ý đến anh.

Xem ra vẫn là ghét bỏ cô a...

Cố Tử Thần thấy dáng vẻ mất mát này của cô, đành bất đắc dĩ nói: “Nghĩ gì thế, sao anh có thể bán em được?” Lừa về nhà còn tạm được.

Tô Niên Niên căm giận nói: “Anh hãy cho em một lý do để không bán em đi, em có thể cân nhắc làm bạn tốt với anh!”

Trong xe yên tĩnh, ánh đèn màu da cam trên trần xe chiếu xuống khiến không gian ấm áp.

Cố Tử Thần bỗng có cảm giác liếc mắt đưa tình cùng nàng dâu hỏ của mình, thở dài, nói: “Anh không nỡ a.”

Tô Niên Niên ngây ngô nhìn anh, Cố Tử Thần mặc sơ mi áo len đơn giản, tay áo kéo lên một đoạn, lộ ra cơ bắp cánh tay, lúc này đang nghiêm túc lái xe. Nhưng Tô Niên Niên đã câu “anh không nỡ” kia mà rối tinh rối mù.

Cô cảm thấy mặt nóng như phát sốt, xoay đầu đi: “Em buồn ngủ, ngủ một lát đã, đến nhà anh gọi em một tiếng.”

Cố Tử Thần cười khẽ, không vạch trần cô, mà khẽ ừ.

“Có điều em phải đồng ý với anh một việc.” Cố Tử Thần nói, Tô Niên Niên tò mò nhìn anh, anh mở đôi môi mỏng: “Lần sau tiếp tục tới nhà anh học thêm, mãi đến khi anh không muốn dạy cho em nữa mới thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.