Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 118: Chương 118: Lớp luyện thi (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Khóe miệng Trần Nguyên trễ xuống, không đành lòng đả kích em gái, đành phải cùng cô vào chỗ giới thiệu, chọn cho cô lớp luyện thi tốt nhất.

Lớp luyện thi học vào thứ bảy chủ nhật, trước tiên có thể học thử hai ngày, trong lòng Tô Niên Niên đầy hùng tâm tráng chí, một lòng phải tu luyện thành học sinh giỏi.

Trần Nguyên nhìn dáng vẻ ý chí chiến đấu sục sôi của cô, thầm cầu nguyên trong lòng: chỉ mong lớp luyện thi thật sự có hiệu quả.

Anh vẫn chưa biết Tô Niên Niên đánh cược với Doãn Sơ Hạ, cho nên mới bình tĩnh như thế, chỉ cho là Tô Niên Niên lạc đường biết quay đầu tỉnh ngộ.

Một tuần sau đó, biểu hiện của Tô Niên Niên khiến tất cả những người xem thường cô phải lau mắt nhìn.

Tất cả tế bào học tập của cô đều được huy động, hằng ngày lên lớp chăm chú nghe giảng, giấy nhớ ghi chi chít, ngay cả thầy cô các môn cũng chú ý đến học sinh hiếu học này.

Đến mức ngày nào trong văn phòng Giang Mộ cũng có giáo viên đến gõ cửa: “Tô Niên Niên lớp thầy thật không tệ a, là đứa trẻ ngoan, tôi thấy gần đây học tập rất chăm chỉ.”

Mỗi lần Giang Mộ đều cười cười, nhưng khi nhìn về phía phòng học, trong mắt hiện lên lo ấu.

Tô Niên Niên, thật sự có thể vào được top 10 sao?

Chắc là do vé vào cửa quá hiếm, khắp cao trung Thánh Âm nhanh chóng lan truyền vụ đánh cược của hai người Tô Niên Niên và Doãn Sơ Hạ, nhất thời cả trường sôi sục.

Doãn Sơ Hạ lướt điện thoại, trên diễn đàn trường học thế mà còn có người đăng bài cổ vũ Tô Niên Niên, hai ngày ngắn ngủi đã có hơn nghìn bình luận, còn được moderator đưa lên trang đầu.

Người đăng bài viết vẫn là Sam Sam đáng yêu.

Bụp.

Doãn Sơ Hạ tức giận ném điện thoại sang một bên, điện thoại màu trắng tinh xảo lập tức bị sứt một mảnh nhỏ.

Lưu Doãn Nhi và Trương Hiểu Tiệp ngồi cạnh cô ta, an ủi: “Sơ Hạ, cậu đừng tức giận, Tô Niên Niên chỉ có thể gây ầm ĩ được lúc này thôi, đến lúc thi tháng không biết sẽ khóc thành thế nào nữa.”

“Nói cũng đúng.” Doãn Sơ Hạ cắn răng: “Tô Niên Niên, để xem đến lúc đó cậu có thể thắng tôi được không.”

Thành tích của Doãn Sơ Hạ quả thực rất tốt, cô ta cũng lao đầu vào học tập, trong lúc nhất thời, sức mạnh học tập của cả lớp F được điều động, các thầy cô giảng bài vô cùng hài lòng.

Khi Nam Chi dào dạt ý cười đưa điện thoại đặt trước mặt Cố Tử Thần, Cố Tử Thần và Trần Nguyên mới biết được chuyện cá cược của hai người.

Người căng thẳng nhất là Trần Nguyên: “Không được, em gái mình nhất định không thể thua, một lớp luyện thu không đủ, có nên báo danh cho nó phần học bổ túc hoàng kim chí tôn giả không.”

Nam Chi đã biết Tô Niên Niên là em gái của Trần Nguyên, trong lòng dĩ nhiên cũng đứng về phe Tô Niên Niên, nhưng nghe thấy đề nghị này của Trần Nguyên thì không ưng.

“Đăng ký quá nhiều, làm sao con bé có thời gian học được, học cách nhồi nhét như thế rất mệt, cậu nỡ lòng nhìn Niên Niên chịu khổ không?”

Trần Nguyên tưởng tượng, thấy cũng đúng, dù sao trời đất bao la em gái là lớn nhất, thế là anh vung tay: “Quên đi, con bé thắng mình mừng cho nó, thua cũng không sao, chẳng phải là mời cơm sao, đến lúc đó mình mời thay nó.”

“Nha, công tử nhà họ Trần thật đúng là tài đại khí thô.” Cố Tử Thần giễu cợt một câu, vẻ mặt Trần Nguyên không nén được giận, ngược lại Nam Chi cười tủm tỉm hỏi Cố Tử Thần: “Cố nam thần, dù sao Tô Niên Niên cũng trong ban tuyên truyền, từng cử chỉ ngôn ngữ của cô bé đại biểu cho cả ban tuyền truyền chúng ta, làm ban trưởng, cậu định đứng ngoài quan sát sao?”

Cố Tử Thần trầm ngâm, nói: “Nam Chi, cậu đã từng nghe câu, người ngốc có phúc ngốc chưa.”

Phụt, Nam Chi không kìm được bật cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.