Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tô Niên Niên không được tự nhiên giật giật góc áo, bắt đầu tưởng tượng Cố Tử Thần sẽ làm gì tiếp theo...
Dựa theo phim thần tượng, trước tiên là bá đạo chặn đường, sau đó thâm tình tỏ tình, triền miên hôn, ước định trọn đời, từ đây tương thân tương ái vượt qua cuộc sống hạnh phúc...
Tô Niên Niên đắm chìm trong tưởng tượng của mình không thể kiềm chế, mãi cho đến khi Cố Tử Thần đi đến bên cạnh cô mới hồi phục lại tinh thần.
“Tô Niên Niên, em lại suy nghĩ gì thế? Em cho rằng anh sẽ bụng đói ăn quàng sao?” Cố Tử Thần không khách khí nói, Tô Niên Niên trừng mắt nhìn anh một cái: “Ai cần anh lo, em không nghĩ đến anh đâu!”
Câu nói này càng thêm giấu đầu lòi đuôi, trong lòng Tô Niên Niên vô cùng xấu hổ, tại sao cô lại huyễn tưởng Cố Tử Thần là nam chính a!
Đúng là điên rồi, cô đưa tay vỗ vỗ mặt mình, bộ dáng thấy chết không sờn đi vào văn phòng.
Cố Tử Thần thuận tay khép cửa phòng, sải bước đi vào, tìm kiếm bên trên giá sách gỗ tử đàn trong chốc lát, ném ra một quyển sách cho Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên nghi ngờ tiếp nhận, đây là quyển “Điều lệ cơ bản giáo dục kiến thiết tư tưởng đạo đức cho học sinh tiểu học và trung học cả nước.”
“Anh đưa cho em cái này làm gì...” Không hiểu sao cô có dự cảm xấu.
Cố Tử Thần nhướn mày: “Thấy em cả ngày rảnh rỗi, anh tẩy não cho em một chút, học thuộc một trăm dòng đầu đi.”
Sặc---------
Tô Niên Niên trợn tròn mắt: “Anh không phải đang đùa em đấy chứ?”
“Em cảm thấy thế nào?” Cố Tử Thần dù bận vẫn ung dung nhìn cô.
Tô Niên Niên khóc không ra nước mắt: “No, anh không muốn học cái này đâu...”
“Em đang mặc cả quyền lợi với anh sao?”
Tô Niên Niên á khẩu không trả lời được, bỗng nhiên trong mắt lóe lên, hỏi:“Vậy nếu em học thuộc, anh liền đồng ý dạy thêm cho em sao?”
Công thức công lược nam thần thứ năm: đánh rắn bằng gậy! Tìm hiểu nguồn gốc! Lúc này không lên, chờ đến khi nào!
Nói tóm lại, bây giờ trong đầu Tô Niên Niên chỉ toàn chuyện học thêm, đến mức không để ý khóe môi Cố Tử Thần ý cười như ẩn như hiện.
“Được, Tô Niên Niên, trước hết cô học thuộc đi rồi hẵng nói” Tính xấu của Cố Tử Thần bộc phát, Tô Niên Niên nghe xong, cảm thấy có hi vọng, lập tức ngồi trên ghế sa lon học thuộc lòng.
Chẳng qua cô mới nhìn hai dòng chữ, đã cảm thấy cô hình như đánh giá cao mình quá...
Không kiên trì được mấy phút, cô liền buồn ngủ, duỗi tay nhỏ dụi dụi mắt, ngã xuống ghế sa lon.
Cố Tử Thần trước bàn làm việc giống như đã sớm dự liệu được việc này, cầm chăn mỏng sớm chuẩn bị đi qua.
Tô Niên Niên ngủ thiếp đi, vì không muốn đánh thức cô, động tác của anh rất nhẹ nhàng, cẩn thận đắp chăn lên cho Tô Niên Niên.
Làm xong việc, anh ngồi xổm xuống, cẩn thận ngắm khuôn mặt Tô Niên Niên khi ngủ.
Có lẽ do nguyên nhân gần đây học tập quá cố gắng, cô nhìn qua tinh thần sáng láng, nhưng khi ngủ, đôi lông mày thanh tú không nhịn được chau lại, chiếc cằm tinh xảo gầy hơn một chút, nhìn có vẻ rất mệt mỏi.
Cố Tử Thần vươn tay, lúc sắp chạm đến khuôn mặt cô, đầu ngón tay thon dài bỗng nhiên dừng giữa không trung, lại chậm rãi thu về.
Hừ, ngủ say như chết, đoán chừng đem con heo này bán cô cũng không biết.
Anh trở lại vị trí của mình, bộ dạng lạnh lùng như cũ, chỉ là nơi khóe mắt vô cùng dịu dàng.