Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 211: Chương 211: Nghe tiếng tuyết rơi (20)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hi Thành.

Cố Tử Thần vừa làm xong bài thi toán đã đi ra, lái xe về Dụ Thành.

Hi Thành kẹt xe rất kinh, chiếc xe bò như sên, đến tận 5h40 chiều, anh vẫn chưa ra khỏi nội thành.

Nhưng giờ này Thánh Âm đã tan học, anh gọi điện cho Tô Niên Niên, không ai nghe, đành phải nhắn tin, nói cho cô mình đang bị kẹt xe, cô đừng chờ anh.

Lúc này điện thoại Tô Niên Niên lại ở trong túi Đường Dư, bởi vì để chế độ yên lặng, Đường Dư cũng không nhận ra.

Mãi đến khi Đường Dư ngồi vào trạm cuối cùng, mới nhớ ra điện thoại Tô Niên Niên ở trong túi mình, vội vàng lấy ra xem, trên màn hình hiển thị tin nhắn của Cố Tử Thần.

Mi mắt cậu nháy một cái.

Tống Dư Hi ngồi cùng tuyến xe với Đường Dư, hai người cùng ngồi ở ghế cuối, lúc này đầu xe quành sang, cũng nhìn thấy tin nhắn này.

Cô kinh ngạc hỏi: “Niên Niên vừa bảo với mình là lên sân thượng, không phải đang chờ Cố Tử Thần chứ?”

Đường Dư thầm kêu không tốt, cũng không để ý được nhiều như vậy, gọi điện cho Cố Tử Thần.

Điện thoại được kết nối, Đường Dư nói: “Cố Tử Thần, có phải anh hẹn gặp mặt Tô Niên Niên trên sân thượng không?”

“Đúng, mà khoan, tại sao điện thoại của Tô Niên Niên lại ở chỗ cậu?” giọng nói Cố Tử Thần lạnh lùng.

Đường Dư bất đắc dĩ nói: “Di động của cô ấy để ở chỗ tôi, tôi cũng vừa mới nhớ ra.”

Cố Tử Thần liếc mắt nhìn thời gian, đã là sáu giờ rưỡi.

Liệu Tô Niên Niên có còn ở trường chờ anh không...

Anh vội cúp điện thoại, gọi điện cho mẹ Tô Niên Niên, kết quả nhận được tin cô chưa về nhà.

Cố Tử Thần vội bẻ tay lái, anh không đoán sai, Tô Niên Niên vẫn ở trường học.

Trần Nguyên và Dạ Tinh Vũ cũng đến tham gia cuộc thi, giờ này hẳn hai người vẫn chưa làm xong bài thi.

Cuối cùng giao thông cũng thông suốt, anh đạp mạnh chân ga, phóng vút đi, thậm chí ngay cả hóa đơn phạt cũng không để ý tới.

Đường Dư và Tống Dư Hi cũng quay về, sợ Tô Niên Niên gặp chuyện gì ngoài ý muốn.

Kim đồng hồ chỉ hướng 7 giờ, con đường phải tốn một giờ, Cố Tử Thần chỉ dùng ba mươi phút đã chạy về, có thể thấy anh lái xe nhanh cỡ nào. Anh sải rộng bước chân, vội vàng chạy lên sân thượng.

------------------------------

Tô Niên Niên đợi muốn tuyệt vọng, tối mùa đông đến nhanh, trên sân thượng tối đen như mực, chỉ có ánh đèn phía xa xa.

Cô cảm thấy Cố Tử Thần đang lừa cô, nhưng trong lòng vẫn còn có chút chờ mong, hi vọng Cố Tử Thần có thể trở về.

Tay chân lạnh buốt, cô hà hơi vào lòng bàn tay, cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương.

Tô Niên Niên não bổ, nếu còn tiếp tục như vậy có thể cô sẽ chết cóng, sau đó tin tức tiêu đề ngày mai chính là “Thiếu nữ đau khổ chờ đợi tình nhân không có kết quả, thê thảm bị đóng thành băng”.

Giậm chân, cô đang nghĩ cách xuống dưới, liền nghe thấy cửa sân thượng truyền đến tiếng vang lớn, ngay sau đó, cửa bị người đạp ra, ầm một cái rơi xuống đất.

Dưới ánh sao, thân hình cao lớn của Cố Tử Thần tựa như một vị thần từ trên trời giáng xuống.

Tô Niên Niên ngây ngẩn, Cố Tử Thần nhìn xung quanh một vòng, bắt được bóng hình của Tô Niên Niên, bước nhanh đến bên cô, lồng ngực thở hồng hộc.

“Tô Niên Niên, em là heo sao!” Cố Tử Thần vừa tự trách, vừa tức giận, vào thời khắc này tất cả bùng nổ.

“Anh là đồ lừa gạt, bản thân đến muộn còn nói tôi!” Tô Niên Niên nhảy dựng lên trách anh, chỉ một giây sau, liền bị kéo vào lồng ngực ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.