Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tống Dư Hi thụ sủng nhược kinh gật đầu, cất bước đi theo phía sau Cố Tử Thần.
Cô ta lén lút đánh giá Cố Tử Thần, Cố Tử Thần giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc theo thói quen, đường nét rõ ràng nhìn rất đẹp mắt, nhìn giống như thiếu niên hoàn mỹ bước ra từ trong manga.
Cô ta tin tưởng mình chỉ cần vẫn luôn cố gắng, là có thể từng bước từng bước đến gần anh...
Cố Tử Thần tự nhiên không thời gian quan tâm đến mấy suy nghĩ này của cô ta, anh cũng không bao giờ thèm để ý đến những chuyện này, đến bây giờ người làm anh quan tâm đến suy nghĩ, cũng chỉ có một mình Tô Niên Niên mà thôi.
Đội bóng rổ, Tô Niên Niên và Dạ Tinh Vũ đang phát đồng phục do một thương hiệu đồ để thao tài trợ cho thành viên đội bóng rổ, Dạ Tinh Vũ phát quần áo, Tô Niên Niên ghi danh.
Nói là tài trợ, nhưng thật ra là sản phẩm của công ty nhà Dạ Tinh Vũ, Dạ Đại thiếu gia vừa lên tiếng, lập tức sẽ có nhân viên của cửa hàng đưa quần áo tới. Tô Niên Niên còn khinh bỉ nhìn hành động này của cậu ta: “Nhà tư bản tàn ác cuối cùng cũng có lương tâm làm từ thiện.”
Dạ Tinh Vũ chớp chớp mắt: “Niên Niên, nhà cậu cũng mở công ty, vậy há chẳng phải là cậu cũng không có lương tâm?”
Phốc —— Tô Niên Niên không ngờ rằng công lực độc mồm độc miệng của Nhị Vũ xuẩn manh này lại thăng cấp, thiếu chút nữa là cô không đáp lại nổi.
“No no no, mấy người giống như chúng tôi đều là người dân lương thiện, chỉ có công ty của nhà Cố Tử Thần mới là bóc lột người ta! Bóc lột! Uhm chính là như vậy!” “Niên Niên, cậu cũng biết hả?” Dạ Tinh Vũ thay đổi sắc mặt, cho rằng Tô Niên Niên đã biết hành động gần đây của Cố thị ở Dụ thành, nhưng Trần Nguyên đã cố tình dặn cậu ta ngàn vạn lần không được nói chuyện này cho Tô Niên Niên biết!
Tô Niên Niên hồ nghi hỏi cậu ta: “Biết cái gì? Nhị Vũ, có phải cậu đang gạt mình chuyện gì hay không?”
Dạ Tinh Vũ lập tức mím chặt môi, liều mạng lắc đầu, tỏ vẻ trong sạch.
Nam sinh cao một mét tam làm động tác này đúng là manh đến chết đi được, ngay cả Tô Niên Niên nhìn thấy cũng thầm cảm thán trong lòng, đúng là lam nhan họa thủy...
“Oh, lần này tài trợ quần áo khá tốt, trưởng ban đúng là cực khổ.” Một giọng nam hùng hậu ồm ồm vang lên, Tô Niên Niên ngẩng đầu lên, một nam sinh cường tráng mặc đồng phục bóng rổ đi giày thể thao đi tới, anh ta có nước da ngăm đen, lúc cười lên lộ ra hàm răng trắng noãn, làm Tô Niên Niên nghĩ tới chocolat trắng đặt cạnh chocolat đen.
“Hạ Cường, anh mặc size bao nhiêu, tôi phát quần áo cho anh.” Dạ Tinh Vũ lãnh đạm nói, có thể nhìn ra quan hệ giữa cậu ấy và Hạ Cường không được tốt lắm.
Lại nói Hạ Cường là cầu thủ chủ lực của đội bóng rổ nhà trường, vóc người cường tráng, vóc dáng lại cao, gia thế cũng tốt, nhưng cái chính là tính cách không làm cho người ta thích nổi.
Anh ta thuộc loại EQ thấp không biết nói chuyện điển hình, lại có vóc người cao to vạm vỡ, bình thường mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ có sức uy hiếp.
Tô Niên Niên thầm suy nghĩ thật nhanh trong đầu, trong nháy mắt chợt nhớ ra Hạ Cường này là ai!
Chính là con trai nhà tài trợ đánh nhau với Đường Dư đó!
Tô Niên Niên không bình tĩnh nổi, cô tin chắc Đường Dư sẽ không vô duyên vô cớ ra tay đánh người, huống chi Đường Dư cũng bị thương khá nặng, nhưng người bị xử phạt lại là Đường Dư, nếu nói nhà tài trợ không thiên vị con mình thì chẳng có ai tin đâu!
Cảm nhận được tầm mắt của Tô Niên Niên, Hạ Cường xoay người lại, cúi đầu nhìn Tô Niên Niên, giễu cợt nói: “Người đẹp, có ý với tôi hả? Thôi, đành vậy, tôi sẽ miễn cưỡng ký tên cho cậu vậy, không cần phải thét chói tai đâu. Này, không đúng, cậu là Tô Niên Niên lớp mười một F mà, lại đổi bạn trai nhanh vậy, ha ha.”
Nghe đến đây, Tô Niên Niên đã sặp xù lông rồi, con hàng nói coi mình là nhất hà, còn có ý với anh ta! Anh ta cho rằng người trên khắp thế giới này mù hết rồi sao, dáng dấp nhìn xấu xí như mặt ngựa, còn nữa, tại sao nói cô “Lại” đổi bạn trai, nhìn cô giống như nữ sinh thủy tính dương hoa vậy sao?