Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 62: Chương 62: Người cô thích




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cố Ngôn Chuẩn không vui nhíu lông mày.

“A Vân, Tử Thần không còn nhỏ nữa, nó có quyền tự mình lựa chọn. Anh thấy nó không có ý gì đối với tiểu thư Doãn gia, sao em phải miễn cưỡng? Còn nữa, anh thấy cô bé kia rất tốt, Tử Thần thích nó cũng không phải không thể.”

Huống chi, ông hổ thẹn với Tô Dĩ An, năm đó nếu không phải ông, Tô Dĩ An cũng sẽ không...

Diệp Tư Vân cười lạnh một tiếng: “Tốt thì cũng chưa chắc có thể, đàn ông đều say mê những người phụ nữ đẹp tầm thường nông cạn, thật tình không biết, bề ngoài càng ngăn nắp ngọt ngào, nói không chừng bên trong chính là độc dược dồn người ta vào chỗ chết.”

Bà nói lời này có ý riêng, Cố Ngôn Chuẩn nắm chặt ly Champagne, không nói gì.

Cuối cùng, ông bình tĩnh nói: “A Vân, năm đó anh có lỗi với em, nhưng Tử Thần vô tội. Còn nữa, nó là con trai Cố gia, không phải là cún con chỉ biết nghe lời.”

Diệp Tư Vân nhịn không được lửa giận bừng bừng bốc lên, giận quá hóa cười: “Được, được, được, em hiểu rồi!”

Bà đen mặt, dẫm lên giày cao gót quay người đi.

----

Nhảy xong một điệu, Tô Niên Niên còn chưa đã, đang cảm thấy mình tiến bộ không ít, người đã bị Cố Tử Thần kéo đi.

“Này, chúng ta đang nhảy mà...Cố Tử Thần, đừng ỷ vào anh cao mà bắt nạt người khác...” Cố Tử Thần không để ý Tô Niên Niên đang giãy dụa, đưa cô đến xe mình.

Sau khi liếc thấy chiếc BMW của Diệp Tư Vân rời đi, Cố Tử Thần mới mở cửa xe ra, kéo Tô Niên Niên còn đang kêu gào vào trong.

“Cố Tử Thần! Anh có quyền gì mà muốn tôi tới thì tới, muốn tôi đi thì đi, tôi còn chưa ăn no đâu!” Tô Niên Niên phàn nàn.

Cố Tử Thần ngồi vào vị trí lái đen mặt lại: “Cô là heo à, có thể có tiền đồ chút hay không?”

“Nhưng mà tôi đói bụng.” Tô Niên Niên chớp đôi mắt to, ánh mắt vô tội: “Tiền đồ thì làm được gì, không thể lấy ra ăn được.”

Ai bảo cô chính là người ham ăn chính hiệu, một khi đói thì toàn thân không có sức lực, ngay cả khả năng suy nghĩ cũng giảm sút.

Đối mặt với hành vi vô tội của cô, Cố Tử Thần không nhịn được rung động, dừng xe ở cửa nhà hàng Rừng Đom Đóm.

Vị trí nhà hàng Rừng Đom Đóm khá vắng vẻ, ban đêm khách cũng không nhiều. Xuyên qua cửa sổ thủy tinh, bên trong lấp lánh ánh đèn vàng, vô cùng ấm áp.

Tô Niên Niên vui vẻ thưởng thức cảnh đẹp, giống như sói con xông vào, gọi đồ ăn.

“Đường Dư, khách số ba mươi gọi kem tươi vị cam và đậu đỏ tương tư.” Mỹ nữ thu ngân hô một tiếng, một nam sinh khá đẹp trai đi ra từ phòng bếp, khi nhìn thấy Tô Niên Niên cơ thể cứng đờ, sững sờ ngay tạo chỗ.

Tô Niên Niên lúc đầu tưởng có người trùng tên, không nghĩ tới thật là Đường Dư, lúc này ngạc nhiên kêu lên một tiếng: “Đường Dư!”

“Gọi xong chưa?” Cố Tử Thần xuống xe đi tới, liền thấy Tô Niên Niên ghé vào quầy, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm một nam sinh.

Ánh mắt anh dừng trên người Đường Dư, lông cậu nhàn nhạt cau lại.

Nhìn thấy hai người mặc trang phục giống nhau, chắc là đi cùng nhau. Đường Dư cười cười với Tô Niên Niên, cầm lấy khay đưa đồ ăn tới.

“Tại sao lại lãnh đạm như vậy...Tôi chọc cậu ấy tức giận sao...” Tô Niên Niên nhỏ giọng thầm thì.

Thính lực của Cố Tử Thần rất tốt, nghe được lời nói của cô.

Hai người tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, Cố Tử Thần đảo mắt nhìn thức ăn trên bàn, giả bộ lơ đãng hỏi: “Cậu ta là bạn trai cô à? Là người cô luôn thích sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.